Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




118

CHUYỆN CỦA TRƠ RIÊNG

MI NƯƠNG bị tiếng huyên náo từ bên ngoài vọng tới khiến nàng thức giấc. MI NƯƠNG với một cảm giác cực kì mệt mỏi mà lấy hai bàn tay ôm đầu rồi dần nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong suốt ngày hôm trước. Và rồi nàng cất tiếng nặng nhọc.

_CHIA PAO...em ở đâu vậy ?

_Dạ em đây...em tới ngay đây ạ.

Tiếng CHIA PAO từ phía cửa vọng vào trước khi MI NƯƠNG trông thấy được cô gái trẻ. Và trong khi CHIA PAO còn nguyên cái nhớn nhác vẻ như muốn thưa bày mà chưa biết nói thế nào thì MI NƯƠNG đã cất lời trước.

_Em đưa ta vào trong nhà tắm đi đã rồi có gì hãy nói sau.

_Vâng.

CHIA PAO lúc này cũng hiểu ra,biết ý mà im lặng rồi hai người cùng vào trong nhà tắm. Khá nhanh sau đó MI NƯƠNG đã bước lại ra ngoài với một bộ áo váy mới. Rồi nàng đi thẳng ra phòng lớn phía ngoài vẫn còn đang ồn ào như cũ. MI NƯƠNG đã biết được phần nào chuyện đang xảy ra ở đây qua lời CHIA PAO kể trong lúc cô bé hầu nàng tắm. Rằng ngay từ sáng sớm anh em của TRÂU VÀNG đã kéo TRƠ RIÊNG ra để hỏi tội.

Gian phòng lớn của tòa nhà chính trong KHU NHÀ KHÁCH mà bên RẮN CHÍN ĐẦU dành cho bên TRÂU VÀNG ở,khi MI NƯƠNG bước ra quả thật đã chật kín. Có khá nhiều người còn không có chỗ ở đây nên phải đứng ngoài hiên mà hóng vào trong. Hết thảy đều tỏ ra căng thẳng. Rất nhiều người còn hiện rõ trên nét mặt,ánh mắt cái sự căm giận hướng vào TRƠ RIÊNG đang phải quỳ gối ở giữa nền nhà. Ai nấy đều ngừng lại,hướng ánh nhìn từ cậu ta sang MI NƯƠNG khi thấy nàng bước ra. MO LỬA của TRÂU VÀNG đang ngồi trên sập cũng đứng lên và ôn tồn.

_MỴ NƯA MI NƯƠNG đã giậy rồi đó ư ? Sao MỴ NƯA không nằm nghỉ thêm cho lại sức?

_Ta có thể nghỉ ngơi khi mà ở ngoài này mọi người gây ra cảnh ồn ào như vậy sao ? Hơn nữa ta cũng muốn biết chuyện này thật ra là thế nào ? Bởi vậy mọi người cứ tiếp tục đi.

MI NƯƠNG cất giọng lạnh nhạt y như vẻ mặt của nàng trong lúc này mà đáp lại MO LỬA của TRÂU VÀNG. Và ngay sau đó nàng theo sự rẽ lối của mọi người mà bước tới sập rồi ngồi xuống. MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy vậy,nét mặt của bà có thêm vài phần bối rối nhưng đã mau chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh mà gật đầu đáp lại MI NƯƠNG rồi cùng ngồi xuống bên nàng. Xung quanh thấy vậy liền quay hết về phía TRƠ RIÊNG như trước đó. Và tức thì giọng nói cố gắng kìm nén cơn giận của PHÓ LÃNH BÊN PHẢI của đoàn bên CA ĐÔ vang lên.

_Nếu vậy,xin phép MỴ NƯA MI NƯƠNG cùng MO LỬA cho bọn tôi tiếp tục. Còn...bây giờ đây. Anh em nhà cậu vốn từ nơi khác bởi gặp chuyện mới chuyển tới TRÂU VÀNG của bọn này. Âý rồi cậu được biết nhà mình có thù hằn với RẮN CHÍN ĐẦU. Và đây là dịp để mấy người bên cậu báo thù...Nhưng việc họ định làm thế nào, làm cùng ai thì cậu hoàn toàn không được anh mình cho biết. Cậu chỉ có việc là làm sao để đoàn của MỴ NƯA MI NƯƠNG và ĐẦU LÃNH PA NU không đến được KHU NHÀ LỚN. Đó là những gì và cậu đã thừa nhận với ĐẦU LÃNH PA NU khi trước.

_Vâng, vâng. Chuyện đúng là thế. Tôi thề đấy. Xin hãy tin tôi đi mà.

TRƠ RIÊNG vẫn run rẩy quỳ xụp trên nền nhà rồi ngước khuôn mặt với những đường nét trẻ trung non nớt hiện rõ nỗi sợ hãi và ánh mắt van lơn mà nhìn hết từ người này đến người khác. Nhưng đáp lại cậu ta là những vẻ mặt cùng ánh mắt tức tối không hề bớt đi chút nào của hết thảy anh em của TRÂU VÀNG. Rồi thì một giọng nói với cơn giận giữ đang bùng nổ đã vang lên.

_Vậy cơ à ? Anh em nhà mày bởi chạy nạn mới đến TRÂU VÀNG rồi tìm được cuộc sống yên ổn ở đó. Vậy mà anh em nhà mày lại đi lợi dụng TRÂU VÀNG để trả thù riêng. Người của mày làm vậy được sao ? Lũ hèn, lũ đáng chết.

_Đúng vậy, bắt nó phải đền tội đi.

Những tiếng gầm của khá đông anh em vang lên khắp trong ngoài gian phòng. Cảnh này khiến TRƠ RIÊNG càng hoảng hốt,run rẩy hơn thậm trí còn bắt đầu bật khóc. Cậu ta với khuôn mặt tèm nhem nước mắt nước mũi mà luốn cuống cất lên cái giọng ngẹn ngào.

_Tôi biết...biết là anh em sẽ, sẽ giận chúng tôi lắm. Tôi cũng nói với anh tôi là mình sợ, là không muốn thế này đâu. Nhưng...nhưng mà anh tôi nói không còn cách nào khác. Tôi chỉ còn biết nghe theo anh mình thôi. Xin hãy cho chúng tôi một con đường sống. Mà ĐẦU LÃNH PA NU đã hứa với tôi...

_Còn dám nhắc ĐẦU LÃNH PA NU nữa hử. Chẳng phải các người đã khiến bao người phải chết hay không rõ sống chết thế nào như cậu ấy hay sao ?

_Đúng thế. Bởi cố nói chuyện với thằng anh của hắn mà ĐẦU LÃNH PA NU mới không kịp chạy thoát khỏi cơn lốc.

Lần lượt hay cùng lúc mà những tiếng nói đầy giận dữ từ anh em của TRÂU VÀNG thi nhau giáng xuống TRƠ RIÊNG khiến cậu ta nấc lên từng tiếng rồi cúi đầu xuống không dám nói thêm tiếng nào nữa. Suốt trong lúc anh em của TRÂU VÀNG dồn sức tra hỏi TRƠ RIÊNG thì có ba người lại hoàn toàn bình tĩnh mà nhìn cảnh tượng này xảy ra.

Một người là MI NƯƠNG và quả thật nàng thấy chỉ có bổn phận nghe để hiểu rõ chuyện đã xảy ra cũng đã rất mệt rồi. Và MI NƯƠNG biết nàng đang mong ngóng một điều hơn là theo dõi chuyện này. Bởi thế nàng chỉ ngồi đó nhìn đó mà không hề lên tiếng.

Còn một người là MO LỬA của TRÂU VÀNG với ánh nhìn xoáy vào TRƠ RIÊNG trong một lúc lâu. Bà đang dùng PHÉP THIÊNG để tìm đường vào trong suy nghĩ và trí nhớ của cậu ta . Đây luôn là việc cực kỳ khó khăn và tốn sức đối với các MO, THEM được ban loại PHÉP THIÊNG này. Dẫu họ tu luyện được tới đỉnh cao hơn hết của PHÉP THIÊNG này. Và người đang chịu PHÉP THIÊNG của họ chỉ là kẻ không hề tạo ra màn che ý nghĩ như TRƠ RIÊNG đây. Nhưng việc dùng loại PHÉP THIÊNG NẮM BẮT ĐẦU ÓC này rất cần thiết để bà có cái nhìn chính xác hơn hết về mọi chuyện. Tới lúc này đây,khi MO LỬA đã thấm mệt cũng như đã thấy được những điều muốn biết từ trong trí nhớ của TRƠ RIÊNG. Cuối cùng bà có thể thu lại ánh mắt mà nhìn lên rộng ra phía trước bao quát khắp từ trong nhà ra tới ngoài sân. Rồi MO LỬA của TRÂU VÀNG ôn tồn.

_Anh em hãy bình tĩnh. Về chuyện của TRƠ RIÊNG thì ta có thể nói một lời công bằng. Đó là. Cậu ta tuy rằng đã gây ra một tội lỗi quá lớn. Nhưng theo ta thì mọi người phải thông cảm cho TRƠ RIÊNG khi cậu ta khó lòng làm khác ý anh trai mình. Dù sao cậu ta cũng đã biết mà thưa bày rõ với ĐẦU LÃNH PA NU để từ đó chúng ta có thể cứu vãn tình hình được phần nào. Hơn nữa đúng là ĐẦU LÃNH PA NU đã có lời hứa là thay mặt TỘC LA mà che chở TRƠ RIÊNG.

Hết thảy mọi người có mặt trong gian nhà đều hướng về phía MO LỬA của TRÂU VÀNG mà chăm chú lắng nghe từng lời của bà. Rồi họ quay sang nhìn nhau với vẻ mặt cực kì đắn đo. Lời MO LỬA của bộ lạc đối với họ mà nói thì lúc nào cũng có sức nặng. Bởi lẽ các CHỦ TẾ của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU không chỉ có vai vế trong BỘ LẠC. Mà bởi trong những chuyện xem xét phải trái đúng sai thì họ được các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG chỉ lối mà thường đưa ra ý kiến đúng đắn. Chỉ có điều nỗi căm hờn sau khi trải qua trận chiến khủng khiếp kia vẫn khiến họ thấy thật khó buông tha TRƠ RIÊNG. Chính vào lúc này họ lại nghe được giọng nói nhẹ nhàng từ CA ĐÔ.

_Hỡi anh em của TRÂU VÀNG, cảm giác của anh em hiện thời ra sao, CA ĐÔ rất rõ. Bởi tôi cũng nếm trải đủ những gì đám người mượn tên TRÂU VÀNG kia gây ra cho chúng ta. Nhưng CA ĐÔ cho rằng. Trước hết là đúng theo MO LỬA đã nói. Sau là chúng ta ở đây đã mất mát quá đủ rồi. Và ngoài kia hãy còn rất nhiều người chưa rõ sống chết. Vậy ta không nên giết chóc thêm ai nữa. Hãy để TRƠ RIÊNG này một dịp để sửa chữa, chuộc lại lỗi lầm của anh em cậu ta.

CA ĐÔ nói xong liền ngừng lại mà nhìn khắp lượt mọi người xung quanh với một ánh mắt mong mỏi chân thành. Và chàng ta dừng lại ở nơi chiếc sập có hai người đang ngồi trên là MI NƯƠNG và MO LỬA của TRÂU VÀNG. Trong khi MI NƯƠNG vẫn lạnh nhạt như cũ không bộc lộ ra ý kiến gì thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đã dành cho CA ĐÔ một cái gật đầu và nét mặt hài lòng. CA ĐÔ có một nét mặt đầy khiêm nhường mà đón nhận điều này. MO LỬA của TRÂU VÀNG trông vậy trong lòng càng thấy mừng bởi trong số người của TRÂU VÀNG ở đây lại có được chàng trai này. Một người khiến MO LỬA của TRÂU VÀNG rất yên lòng,tin tưởng cũng như có thể trông cậy vào sự giúp đỡ trong những hoàn cảnh hiểm nghèo. Thậm trí MO LỬA của TRÂU VÀNG chưa khi nào nghĩ rằng sẽ phải dùng PHÉP THIÊNGNẮM BẮT ĐẦU ÓC kia với CA ĐÔ. Nói đến cho cùng phải dùng PHÉP NẮM BẮT ĐẦU ÓC luôn là một điều không hề tốt cho bà.

Anh em của TRÂU VÀNG liên tiếp nhận được hai lời khuyên từ hai người rất có ảnh hưởng tới họ. Trên khuôn mặt,ánh mắt của họ nhìn vào TRƠ RIÊNG đã từ từ bớt đi sự gay gắt hay nóng giận. Họ quay sang nhìn nhau rồi gật đầu với nhau để cùng đưa ra một ý đồng thuận. Rồi tuy ngập ngừng,khiêng cưỡng nhưng cuối cùng PHÓ LÃNH bên CA ĐÔ cũng lên tiếng.

_Thôi được rồi. Tôi thay mặt anh em của TRÂU VÀNG xin được nghe theo ý MO LỬA và ĐẦU LÃNH CA ĐÔ mà tạm bỏ qua cho TRƠ RIÊNG. Mọi chuyện hãy để CHÚA TỂ TỐI CAO và HỘI ĐỒ BỘ LẠC ở CHẠ LỚN định đoạt.

_Thưa MỴ NƯA và MO LỬA...chuyện là vừa mới có người của HỘI ĐỒNG BỘ LẠC bên RẮN CHÍN ĐẦU tới và đang chờ ở bên ngoài. Có cho ông ta vào gặp không ạ?

Mọi người đang chăm chú vào chuyện của TRƠ RIÊNG đều ngớ ra trước giọng nói ngập ngừng của một anh chàng mới từ ngoài sân lách người vào được trong gian nhà lớn mà thưa bày. Ngay sau đó MO LỬA của TRÂU VÀNG cùng với CA ĐÔ liền lấy lại vẻ bình tĩnh mà rất nhanh đã hướng nhìn vào nhau tỏ ý cùng bàn bạc. Rồi bà ấy cất giọng ra lệnh.

_Được rồi. Hẳn là TRÂU VÀNG chúng ta phải tiếp đón ông ta không được chậm chễ. Phiền ĐẦU LÃNH CA ĐÔ thu xếp chuyện ở đây nhanh chóng.

_Vâng.

CA ĐÔ cũng như người mới vào bẩm báo đồng thời lên tiếng. Rồi tức thì một người đi ra ngoài trong khi người kia đi tới chỗ TRƠ RIÊNG đang quỳ mà kéo cậu ta đứng giậy. CA ĐÔ cùng TRƠ RIÊNG vội vã cùng những người khác trong gian phòng sửa sang lại áo khố cho tinh tươm và cố hết sức tỏ ra bình thản. Người của TRÂU VÀNG không hề muốn cho người của RẮN CHÍN ĐẦU biết về chuyện riêng của mình. Gian nhà sau khi bớt đi một số đông anh em đi ra ngoài đã được trả lại vẻ thông thoáng trước đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK