Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




84

HAI CHỊ EM GÁI

Khi CA ĐÔ cùng PA NU và người của HỘI ANH EM TRÔNG GIỮ PHƠ RÔM ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này vừa đi khỏi gian sảnh chính. Ngay tức thì MI NA đứng lên nhào tới ngồi xuống bên cạnh MI NƯƠNG. Rồi cô gái nhỏ vừa choàng tay ôm lấy MI NƯƠNG vừa rúc khuôn mặt ướt nước của mình vào ngực chị gái. Tiếng rưng rức của MI NA khiến MI NƯƠNG đã gắng gượng mạnh mẽ suốt một lúc lâu tới bây giờ đã biến mất,mắt nàng cũng ướt nhòe. MI NƯƠNG lại đang vuốt nhẹ lên mái tóc tơ mềm mại của MI NA mà bùi ngùi nói với em gái.

_Được rồi, được rồi, bây giờ chị đã ở đây rồi. Có chuyện gì ấm ức hãy kể hết cho chị nghe, đừng chịu đựng một mình nữa.

_Chị MI NƯƠNG. Em, em không có ấm ức đâu. Chỉ, chỉ là em thấy như đang mơ... không…mới lúc trước thôi đến mơ em cũng không dám nữa mà.

MI NA vẫn úp mặt vào ngực MI NƯƠNG mà thổn thức. MI NƯƠNG mới nhẹ nhàng lấy tay nâng khuôn mặt của MI NA lên và chăm chú nhìn em gái bằng ánh mắt tràn ngập yêu thương. Hai chị em họ nhìn nhau với ánh mắt lại ngập tràn niềm xúc động,không ai nói được câu nào nữa mà chỉ có khóc. MAY MAY thấy vậy nét mặt và ánh mắt toát lên niềm đau xót mà cất giọng cố làm ra vui vẻ.

_Hai MỴ MƯA xem kìa. Đâu dễ gì mới gặp được nhau mà chị em lại chỉ biết khóc là sao chứ hở ? Mà có thế thì MỴ MƯA MI NƯƠNG cũng rất mệt rồi, phải mau mau đi nằm thôi. Hay là theo ý MAY MAY này thì MỴ MƯA MI NA đưa MỴ MƯA MI NƯƠNG vào trong phòng riêng nghỉ tạm luôn. MO LỬA thấy tôi nói phải chứ ạ.


MO LỬA của TRÂU VÀNG nghe được những lời của MAY MAY. Vào lúc này ánh mắt của MI NƯƠNG đang nhìn bà đầy vẻ bối rối. Còn MI NA thì đã ngừng khóc nhìn MAY MAY gật gật đầu rồi đứng giậy kéo tay chị gái. MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy thật không có lẽ gì để ngăn cản nên ôn tồn cất tiếng.

_Chị MAY MAY nói phải lắm. Hai MỴ MƯA xin nhanh đi nghỉ. Còn MAY MAY, nhờ chị sắp xếp một gian phòng thật yên lặng cho ta.

MI NƯƠNG vừa nghe được lời bà thì ánh mắt của nàng liền thay đổi vừa mừng rỡ vừa toát lên niềm cảm ơn sâu sắc. Thế rồi MI NƯƠNG vừa mỉm cười đây trìu mến với MI NA vừa đứng lên đi cùng với em gái. MAY MAY cũng liền vẫy tay với CHIA PAO rồi hỉ hả.

_Vâng, vâng MAY MAY xin để cái em gái kia dẫn MO LỬA đến gian phòng ở phía đông. Nào...còn bây giờ hai cô cháu ta cũng theo hầu hai MỴ NƯA đi chứ nhỉ ?

_Được rồi vậy thì chúng ta đi trước nhé. Hai MỴ NƯA cứ từ từ nghỉ ngơi.

MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa gật đầu vừa nói giọng hài lòng trong khi ánh mắt của bà chuyển hướng sang chăm chú nhìn MI NƯƠNG. Ánh nhìn sâu xa của bà ấy chỉ có MI NƯƠNG mới hiểu được rõ ý nghĩa của nó. Nàng dừng bước,lấy ánh mắt toát lên ý trí vững vàng đáp lại bà ấy. Sau đó MO LỬA của TRÂU VÀNG cùng với MO trẻ hầu cận đi trước với một cô gái cúi đầu dẫn lối. MI NA bấy giờ lại vội vàng nắm chặt tay của MI NƯƠNG cùng chị gái bước về phòng riêng. MAY MAY cùng CHIA PAO cũng hối hả đi theo ở phía sau.

Vào tới buồng ngủ MI NA và MI NƯƠNG đã ngồi ngay lên chiếc sập được trải đệm treo màn ở giữa buồng. Trong khi ấy MAY MAY và CHIA PAO cũng nhanh tay lấy một tấm chiếu chải lên sàn nhà ở bên trái của chiếc sập rồi ngồi vào đó. MI NƯƠNG vẫn nhìn ngắm MI NA bằng ánh nhìn chăm chú tràn đầy yêu thương. Rồi MI NƯƠNG cất giọng đầy xót xa trong lúc hai bàn tay nàng vẫn nắm chặt lấy hai bàn tay của MI NA.

_Ở đây rồi, em nói cho chị biết. Có phải các BỀ TRÊN đã ép buộc em, bắt em phải thay chị sang RẮN CHÍN ĐẦU này lấy CHÚ́A TỂ TỐI CAO ÔN NẶC không ? Chắc chắn là vậy rồi, nếu không thì sao MI NA bé nhỏ của chị lại có thể...có thể đi theo ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU chứ. Bây giờ...bây giờ chị ở đây rồi, chị sẽ không cho mọi người bắt nạt em nữa. Chị sẽ...

_Không phải, không phải mà chị MI NƯƠNG. Là em tự muốn đi, không ai bắt ép đâu.

MI NA vừa gắng không khóc nữa mà chỉ còn hơi nấc lên một chút rồi nghe được những lời của MI NƯƠNG thì hai mắt nàng liền mở lớn nhìn thẳng vào chị gái. Thật nhanh sau đó MI NA vừa lắc đầu vừa hớt hải lên tiếng,hai bàn tay của nàng lúc này cũng vội rút khỏi hai bàn tay MI NƯƠNG mà đưa lên xua xua. MI NƯƠNG nhìn MI NA như vậy trong lòng vẫn thấy không thể tin nổi càng thấy thương xót em gái hơn mà gắt lên.

_Em đến lúc này vẫn còn nói vậy ư ? MI NA của chị làm sao lại...lại lao đầu vào chuyện cưới hỏi ngặt nghèo thế này. Em gái của chị mỏng manh, ngây thơ thế này. Từ trước đến nay có khi nào em lại...

_Em biết, biết là chị khó tin. Nhưng chị nghe em nói. Lúc đó, lúc đó các BỀ TRÊN cũng không ngờ, ngay chính em cũng không ngờ là mình...là mình lại nghĩ ra chuyện đó mà. Còn thì, còn thì đúng là...trước đây em chỉ luôn nguyện một lòng với ĐỀN THỜ. Nhưng em cũng đã nhờ MO LỬA xin ĐỀN THỜ tha lỗi cho mình rồi, bà ấy cũng đồng ý và nói là CÁC ĐẤNG sẽ hiểu cho em mà.

MI NA nghe tiếp những lời của MI NƯƠNG và nhìn vào ánh mắt cùng nét mặt đau lòng của nàng thì cô gái trẻ này càng lắc đầu,xua tay và hớt hải cắt lời của chị gái. Nét mặt cùng ánh mắt và giọng nói của MI NA đều cố gắng tìm kiếm sự tin tưởng của MI NƯƠNG,gắng làm cho nàng yên lòng mà chấp nhận chuyện của mình. Lúc này MAY MAY cùng CHIA PAO đang thì thào về chuyện chia tay ở CHẠ RŨ của TRÂU VÀNG khi mà hai cô cháu họ còn chưa kịp nói hết về những ngày xa cách nhau trước đó.

Cô cháu nhà này vừa là thực bụng muốn để cho hai MỴ NƯA của họ được nói chuyện riêng tư thoải mái với nhau mà họ cũng đang xay xưa với chuyện của mình quá nên mới đầu không để ý tới MI NƯƠNG cùng MI NA. Nhưng giọng nói gay gắt của MI NƯƠNG và giọng nói hớt hải mong giãi bày cho hết của MI NA đã khiến MAY MAY không thể không xen vào.

_ MỴ NƯA MI NƯƠNG này, MỴ NƯA MI NA nói là thật đấy. Chuyện cưới hỏi này quả là tự MỴ NƯA MI NA có lời trước với CÁC BỀ TRÊN. Và chúng tôi thì cứ gọi là sửng sốt lắm. Đâu ai ngờ MỴ NƯA MI NA trông bé nhỏ vậy mà lại mạnh mẽ thế này chứ. MỴ NƯA ấy làm thế âu cũng là vì nghĩ đến MỴ NƯA, để mẹ con MỴ NƯA không phải chịu khổ. MỴ NƯA MI NA có thể làm vậy nên MAY MAY này mới thấy mình cũng phải làm cái gì cho đáng nên mới quyết lòng từ nay sẽ theo hầu MỴ NƯA ấy...

_Là vì…cuối cùng hai chị em các người vì đứa bé trong bụng ta sao ?

MI NƯƠNG khi nghe MAY MAY giãi bày giúp MI NA thì đã bị những lời lẽ đó làm choáng váng đầu óc rồi tới quặn thắt ruột gan. Với nét mặt trở nên căng cứng,ánh mắt thẫn thờ,MI NƯƠNG đã không thể kìm nén mà bật ra những lời run rẩy. MI NA nhìn nàng như thế thì nét mặt cùng ánh mắt trở nên đầy sợ hãi cùng lo lắng,cô gái nhỏ vừa lấy bàn tay sẽ chạm vào bụng chị gái vừa thổn thức.

_Chị sao vậy ? Lẽ nào...em bé trong bụng làm chị khó ở ? Chị MAY MAY ơi, tới xem thế nào đi mà...

_Không...không sao. Lúc này...chuyện đáng để nghĩ, để lo lắng không gì khác ngoài em đấy. Cô bé dại khờ này. Vì chị mà đặt mình vào chuyện cưới hỏi này, có biết là chị thấy nó chẳng đáng chút nào hay không ?

Trong khi MAY MAY cùng CHIA PAO vừa nghe giọng hốt hoảng của MI NA liền nháo nhào chồm tới chỗ MI NƯƠNG thì nàng đã vừa ngay tức thì lấy tay mạnh bạo gỡ tay của MI NA khỏi bụng mình vừa bực bội nói với cô gái nhỏ. MI NA bị MI NƯƠNG vừa hất tay ra vừa bị chị gái nặng lời trách mắng thì càng hoang mang,mặt mũi trắng bệnh ra,chẳng nói được gì nữa. MAY MAY thấy vậy liền vòng tay ôm MI NA an ủi vừa cất giọng rõ ràng là không vừa lòng với MI NƯƠNG.

_Sao MỴ MƯA MI NƯƠNG lại nỡ lòng nói MỴ MƯA MI NA gay gắt như thế. MỴ MƯA ấy và bọn tôi đều lo cho MỴ MƯA, cho hai mẹ con MỴ MƯA thôi mà. Được rồi, MỴ MƯA MI NA à, MỴ MƯA MI NƯƠNG đã nói là không sao rồi...Mà cái chuyện cưới hỏi này, MỴ MƯA MI NA và bọn tôi nữa. Nói rộng ra thì đang là vì TRÂU VÀNG ta nên mới sang đây để giúp cho hai bên TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU có được cuộc sống yên ổn dài lâu sau này đấy chứ. Không thể là MỴ NƯA đi lấy CHÚ́A TỂ TỐI CAO ÔN NẶC thì phải có người khác thay vào. Gấp thế, biết chọn ai, may sao MỴ MƯA MI NA tự mình đứng ra. Qủa thật các BỀ TRÊN đã hết cách. Hơn nữa...MI NA cũng được CHÚ́A TỂ TỐI CAO nhận là MỴ NƯA cao quý của TRÂU VÀNG rồi, mọi người sẽ đối với MỴ MƯA ấy rất kính cẩn. Vậy nên. Từ nay MỴ MƯA MI NA sẽ được MAY MAY cùng trên dưới người TRÂU VÀNG đi theo chăm nom cận thận. Và dù thế nào chúng ta cũng vào trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này rồi thì nào có thể thay đổi được gì nữa.

MI NƯƠNG lúc này trong lòng như bị bóp nghẹt,đầu nàng nặng trịch,nàng biết chuyện gì đã xảy ra với mình. Rõ ràng là MI NƯƠNG biết mình đã làm sai. Dù thế nào thì MI NƯƠNG cũng đã khiến cho MI NA và chị MAY MAY phải chịu đựng cơn náo động mà nàng đã bộc phát ra trong khi phải bằng mọi giá phải kìm nén. Và gắng hết sức mình cuối cùng MI NƯƠNG cũng lấy lại được cân bằng sau một thoáng nhắm nghiền mắt,ngậm chặt miệng. Khi mở mắt ra nhìn MI NA cùng MAY MAY,dù miệng họng đã khô rát nhưng MI NƯƠNG vẫn gắng gượng cất giọng bình thường trở lại.

_MI NA của chị, chị MAY MAY của em. Thật sự là MI NƯƠNG quá đau lòng mới cáu gắt không đúng với MI NA. Chị thực lòng xin lỗi. Những gì chị MAY MAY nói em đều biết, đều hiểu là đúng…Rằng chuyện để MI NA thay em đi lấy CHÚ́A TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU là cần thiết, là không thay đổi được. Nhưng em vẫn không thể coi đó là điều đáng để cho em ấy trở thành vật hi sinh…MI NA của chị đáng được hưởng điều tốt đẹp thật sự. Đúng ra trước đây em luôn một lòng hướng về ĐỀN THỜ, về CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG…Nhưng sâu trong suy nghĩ của chị vẫn thầm mong em có ngày có được hạch phúc lứa đôi như mọi cô gái khác. Chỉ là không phải như thế này. Không phải là em lấy người mình không yêu, ngay tới gặp qua cũng chưa như vậy. Gía như, thật lòng chị đã nghĩ rằng em và ĐÂÙ LÃNH CA ĐÔ nếu thành đôi thì sẽ rất tốt...giá như... Mà em cũng có cảm tình với chàng ta đúng không...Nói đi, nếu thật là vậy thì dù thế nào chị cũng sẽ phải giúp cho hai người đến với nhau.

_Không đâu mà, chị MI NƯƠNG ơi. Em và ĐÂÙ LÃNH CA ĐÔ không có gì đâu, không có gì hết. Thật ra người ở trong lòng anh ấy là chị. Và...anh ấy còn đồng ý với em là sau khi quay lại TRÂU VÀNG sẽ chăm sóc cho mẹ con chị suốt đời.

MI NA thấy MI NƯƠNG từ bình thường trở nên bực bội,gay gắt rồi lại trở về dịu dàng như thế vừa chưa hết hoảng hốt vừa thấy phần nào đỡ lo rồi lại thành ra bối rối xen lẫn lo lắng. Điều này hiện rõ trên nét mặt cùng ánh mắt từ sững sờ tới sợ sệt và lúc này đã phần nào vừa mừng rỡ vừa ngượng ngùng của MI NA. Trong khi nàng vội vàng cất giọng cố sao thật cứng cỏi để giấu đi nỗi niềm xốn xang trong lòng mà càng lúc càng thành ra lúng túng.

Còn MI NƯƠNG khi từ từ nghe hiểu những gì em gái nói thì không khỏi thêm một phen choáng váng đến ngây người. MAY MAY ở bên cạnh MI NA nghe vậy cũng trừng mắt lên trân trối nhìn cô gái nhỏ mà ớ miệng ra. Rồi MI NƯƠNG cuối cùng cũng gắng lấy lại sự tỉnh táo,nhưng ánh mắt và giọng nói cất lên của nàng vẫn chứa đựng niềm xúc động to lớn.

_Sao có thể như vậy. Em thật là, MI NA. Không chỉ thay chị nhận lấy khó khăn, hiểm nghèo mà còn định giúp chị lấy được một người tốt như CA ĐÔ nữa.

_Là lúc đó em không biết các BỀ TRÊN ở TRÂU VÀNG đã định cho chị và...và PA NU thành một đôi mà…Thế nên, bọn em mới...Nhưng em...chỉ là chuyện của anh chị, PA NU và chị...Chuyện xảy ra nhanh quá, em vẫn chưa quen...thật sự là hai anh chị đã thành vợ thành chồng ạ ?

MI NA với nét mặt và ánh mắt hối hận vừa nhìn MI NƯƠNG vừa lúng túng nói với nàng. Rồi thì trong giọng nói và ánh mắt của cô gái trẻ nhìn chị mình dần chuyển thành sự lo lắng,e dè bởi có chuyện vẫn thấy không hiểu được. MAY MAY suốt từ nãy đang ớ người ra bởi chuyện MI NA định ghép đôi cho MI NƯƠNG với CA ĐÔ lúc này nghe MI NA nhắc tới PA NU mới như sực tỉnh. Chị ta vừa chúi người xuống với ánh mắt và nét mặt đầy thắc mắc nhòm thẳng vào MI NƯƠNG vừa thấp giọng đầy lo âu.

_Đúng rồi. Cái chuyện hai người là MỴ MƯA và ĐẦU LAÑH PA NU bỗng nhiên sau có vài hôm xa cách nay gặp lại đã thành một cặp vợ chồng ấy…Thú thật là MAY MAY này tuy nói thấy rất được, rất mừng cho hai người. Nhưng đó là ngay lúc ấy đùng cái biết chuyện lại là MO LỬA đã có lời thôi. Chứ bây giờ thì, MỴ MƯA nói đi...chuyện này sao MỴ MƯA lại dễ dàng đồng ý đến thế, có khi nào MỴ MƯA và các BỀ TRÊN đang dấu chúng tôi chuyện gì không ?

_Không. Thật tình là không. Đám cưới của MI NƯƠNG này với PA NU cũng giống như của MI NA với CHÚ́A TỂ TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU, từ đầu đến cuối là vì tốt cho hai...hai mẹ con MI NƯƠNG này và tốt cho TRÂU VÀNG. Nếu em ấy đã có thể thuận lòng với sự sắp đặt của CÁC BẬC BỀ TRÊN thì MI NƯƠNG này cũng không có gì để từ trối. Hơn nữa dù sao tôi với PA NU cũng là quen thuộc từ trước. Vẫn là đỡ hơn với MI NA cùng một người xa lạ là CHÚ́A TỂ TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU. Vậy nên xin hai chị em hãy yên lòng với chuyện của tôi.

MI NƯƠNG vừa nghe giọng nói vừa nhìn nét mặt của MI NA rồi MAY MAY dành cho chuyện của nàng với PA NU mà trong lòng càng lúc càng thấy đau đớn. Nhưng MI NƯƠNG hiểu là không thể để mình có chút mềm yếu nào rồi lộ ra sơ hở càng khiến cho ngờ vực của MAY MAY lớn thêm. MI NƯƠNG cũng thấy có một nguồn sức mạnh đang truyền vào người mà nàng thật ra cũng biết được nó vì sao lại đến vào lúc này. Dù thế cũng thật khó khăn để MI NƯƠNG có thể giữ được vẻ bình tĩnh,mạnh mẽ trong nét mặt,ánh mắt cùng giọng nói mà từ tốn đáp lại MAY MAY.

Nghe lời đáp của MI NƯƠNG và trông thấy dáng hình của nàng lại thêm việc nàng cứ nhấn mạnh vào chuyện của MI NA khiến cho MAY MAY và MI NA cùng nhìn nhau rồi gật đầu tỏ ý đành phải chấp nhận mọi chuyện. Thế rồi MAY MAY thẳng người lên rồi quay lại nhìn CHIA PAO từ ban nãy vẫn im thít đứng sau chị ta. Và rồi sực nhớ ra một điều là MAY MAY liền nói ngay với cháu gái.

_Ờ này CHIA PAO, nói cho cô xem cái trận đông đất mà mọi người gặp trên đường đi . MỴ MƯA MI NA hẳn là cũng muốn biết chứ nhỉ.

MI NA nghe MAY MAY nói vậy liền gật đầu liền mấy cái mà nhìn CHIA PAO với ánh mắt trong trẻo đầy mong chờ. Trong khi đó CHIA PAO lại đang len lén đưa ánh mắt hoảng hốt nhìn MI NƯƠNG khiến nàng cũng bối rối trong thoáng chốc. Nhưng trong người MI NƯƠNG đã lại dâng lên một luồng hơi nóng báo cho nàng biết cần phải làm gì lúc này. Khẽ hít một hơi dài rồi MI NƯƠNG gật đầu với CHIA PAO ý bảo cô gái này cứ nói những gì cần nói,những gì đã bàn bạc từ trước. Vậy là CHIA PAO liền gắng tỏ ra mau mắn lên tiếng.

_Vầng, vâng. Cái trận động đất ấy…Thì cháu xin nói là từ khi nó xảy ra cho đến hết đời, CHIA PAO này sẽ không thể nào quên được. Cô và MỴ NƯA MI NA không tưởng được đâu. Mặt đất cứ gọi là dâng lên rồi đặt xuống cái rầm. Mọi người trong đoàn bị văng khỏi lưng voi ngã tòm xuống sông hết.

_Sao cơ, ngã xuống sông ấy à ?

MAY MAY trợn trừng mắt,mặt mày đỏ rần lên la lớn đầy choáng váng. Trong khi đó MI NA mặt mày trắng bệch,ánh mắt nhìn CHIA PAO rồi nhìn lại MI NƯƠNG đầy vẻ sợ hãi và lo lắng. CHIA PAO bị dáng vẻ của cô ruột và MI NA làm cho cũng hoảng nhưng khi nhìn tới MI NƯƠNG vẫn thấy nàng dùng ánh mắt vững vàng tỏ ý bảo cô nàng cứ tiếp tục kể chuyện. Thế là CHIA PAO lại hớt hải nói.

_Vâng...thì lúc đó...là mọi người đang vượt sông mà cô.

_Thế rồi sao nữa. MỴ MƯA MI NƯƠNG...và cháu nữa, nói chung là mọi người có ai bị làm sao không hở ? _ MAY MAY vẫn sốt ruột.

_Thì là, thì sau đó MỴ MƯA MI NƯƠNG và cháu được mọi người cứu đưa lên bờ. Mà chính ĐẦU LAÑH PA NU là người đã đưa MỴ MƯA MI NƯƠNG vào bờ đấy ạ. Lúc đó nếu mà chậm một chút thôi là MỴ MƯA...

CHIA PAO vẫn luống cuống lên tiếng. Nhưng cô gái này càng nói càng khiến MAY MAY và MI NA sợ hãi run rẩy tới mức nắm chặt lấy tay nhau mà cùng chuyển ánh nhìn lo lắng tột độ từ CHIA PAO sang MI NƯƠNG. Còn MI NƯƠNG cũng bị những lời lẽ của CHIA PAO làm cho sững sờ. Nhưng sau một thoáng nàng đã nghiêm nét mặt nhìn CHIA PAO mà nói.

_Chuyện đâu có gì mà em kể thành đáng sợ như vậy, dọa hai người kia đến thế nào rồi chứ. MI NA và chị MAY MAY đừng lo lắng, khi ấy đã có MO LỬA chăm sóc MI NƯƠNG này. Không...thật là đã không có gì đáng ngại xảy ra với mẹ con tôi hết. Mà lần này tôi cùng PA NU sang đây là vì MI NA. Vậy nên thay vì cứ nói mãi chuyện của MI NƯƠNG này thì hai người hãy mau kể cho tôi xem rốt cuộc chuyện cưới hỏi của MI NA ra sao rồi ?

MAY MAY cùng MI NA trân trối nhìn MI NƯƠNG rồi lại nhìn nhau cùng gật đầu tỏ ý là lúc này cũng chẳng biết làm thế nào hay hơn là đành phải nghe lời của nàng. Thế rồi MI NA bắt đầu ngượng ngùng kể ra mọi chuyện mà nàng và mọi người đã gặp từ khi vào trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG,chuyện AI SA tới làm quen. MI NƯƠNG chăm chú lắng nghe thỉnh thoảng lại khẽ ngắt lời MI NA để hỏi cho kĩ hơn những điều nàng còn chưa rõ. MI NA và MAY MAY càng nói càng say sưa hơn với những điều mới mẻ mà họ gặp ở RẮN CHÍN ĐẦU. Và dần dần MI NA bắt đầu buồn ngủ,sau cùng cô gái trẻ thiếp đi. Rồi MI NƯƠNG cũng nằm xuống cạnh em gái. MAY MAY thấy vậy liền để CHIA PAO ở lại trong buồng ngủ còn chị ta đi ra ngoài sửa soạn bữa cơm sắp tới của mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK