Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Haha, đây là lần cuối cùng rồi, nếu tiếp tục dùng nó thì tôi đoán mình cũng sẽ bị phản phệ!”, Diệp Viễn trả lời một cách bình tĩnh.

“Có quỷ mới tin cậu!”, lão tiền bối mắng một câu rồi không nói chuyện nữa.

Diệp Viễn nhấc chân, đi đến trước mặt Tiêu Thiên Minh.

Anh nhìn xuống Tiêu Thiên Minh – thiên tài từng vô cùng kiêu ngạo của nhà họ Tiêu, nhếch miệng cười khinh miệt.

“Bây giờ anh còn cảm thấy mình có thể giết được tôi không?”

Tiêu Thiên Minh hiện giờ chẳng còn sức lực để nói chuyện nữa, anh ta chỉ có thể dùng đôi mắt đỏ ngầu như nhỏ máu, tràn đầy phẫn hận trừng Diệp Viễn.

Nếu ánh mắt có thể giết người thì Diệp Viễn đã bị lăng trì không biết bao nhiêu lần.

“Bốp!”

Diệp Viễn giơ chân phải lên, đạp nát đầu Tiêu Thiên Minh, sau đó anh lại nhìn về phía người nhà họ Tiêu trong đại trận.

“Giờ mấy người có điều gì muốn nói không?”

Đối mặt với câu hỏi của Diệp Viễn, người nhà họ Tiêu cực kỳ phẫn nộ.

Nhưng không một ai dám nói câu nào, ngay cả Tiêu Thiên Minh và lão tổ mạnh nhất của nhà họ Tiêu còn không phải đối thủ của Diệp Viễn.

Bọn họ chỉ có thể phẫn hận trừng Diệp Viễn, như Tiêu Thiên Minh trước đó.

“Giết bọn họ cho ta! Báo thù cho lão tổ!”

Đột nhiên, Tiêu Kình quát lên, chỉ vào nhóm Hiên Viên Hồng.

Bấy giờ cao thủ nhà họ Tiêu mới hoàn hồn, lập tức xông về phía Hiên Viên Hồng và mọi người.

Một cuộc hỗn chiến lại nổ ra.

Còn Tiêu Kình dẫn theo vài cao thủ trong thánh địa lập tức xông lên tấn công kết giới trận pháp che chắn cho nhóm Tô Yên Nhiên.

“Điếc không sợ súng!”

Diệp Viễn thấy thế thì hừ lạnh.

Anh giơ tay lên, vô số trường kiếm lại bay lên không, ngưng tụ thành một thanh kiếm khổng lồ.

“Phá!”

Diệp Viễn quát một tiếng.

Thanh kiếm khổng lồ bổ xuống, nhằm vào đại trận phòng ngự của nhà họ Tiêu mà chém.

Các võ giả trong đại trận thấy vậy thì vô cùng sợ hãi.

Vừa rồi bọn họ cũng đã nhìn thấy sự lợi hại của chiêu kiếm của Diệp Viễn, bây giờ thấy anh cầm thanh kiếm khổng lồ này chém đại trận phòng ngự của nhà họ Tiêu.

Bọn họ đều cảm thấy đại trận phòng ngự của nhà họ Tiêu không thể chống lại thanh kiếm khổng lồ của Diệp Viễn, sợ bị vạ lây, bọn họ vừa gào khóc vừa mau chóng trốn đến rìa trận pháp.

“Ầm!”

Một tiếng nổ ầm vang, thanh kiếm khổng lồ giống như một thanh kiếm diệt thế, chém lên đại trận phòng ngự của nhà họ Tiêu.

Mặt đất chấn động, cờ trận bên dưới nổ tung, đại trận vỡ nát.

Trong khoảnh khắc đại trận bị phá hủy, thanh kiếm khổng lồ chém xuống mặt đất với uy thế đáng sợ.

Diệp Viễn cũng vung tay lên, thanh kiếm khổng lồ tức khắc biến mất, vô số trường kiếm lao nhanh về phía các cao thủ của nhà họ Tiêu.

Tuy thanh kiếm khổng lồ biến mất, nhưng uy thế còn sót lại của kiếm khí khủng bố ấy ập về phía nhà cũ đã tồn tại mấy trăm nghìn năm của nhà họ Tiêu.

“Oành!”

Tiếng vang thật lớn, theo sau, căn nhà cũ còn nguyên vẹn theo thời gian đằng đẵng của nhà họ Tiêu sụp đổ, biến thành một bãi phế tích.

Mặt đất cũng bị chém nứt, tạo thành một khe nứt dài mấy chục mét, rộng khoảng trăm mét.

Máu tươi từ trong khe nứt ấy ào ạt chảy ra.

Bên dưới nhà cũ là địa cung của nhà họ Tiêu, đồng thời cũng có vô số võ giả thực lực cao cường của gia tộc.

Những võ giả ấy đều là tương lai của nhà họ Tiêu.

Cứ thế bị Diệp Viễn dùng một chiêu giết sạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK