“Ý của cậu là hành tung của bọn tôi bị người của tứ đại gia tộc tiết lộ?”
Hiên Viên Dương Vũ cảm thấy khó tin.
Nếu sự thật đúng là như vậy, vậy thì người của tứ đại gia tộc quả thực đáng chết.
“Chắc là vậy, bằng không tại sao những người đó lại tìm được các chú dễ dàng như thế?”
“Đồng thời, vì sao tứ đại gia tộc ở đằng trước mà lại không đến cứu các chú?”
Tuy Diệp Viễn không có chứng cứ rõ ràng, nhưng anh cảm thấy với tính cách khốn nạn của tứ đại gia tộc, bọn họ có khả năng sẽ làm như vậy.
Hơn nữa, người của gia tộc Hiên Viên và tứ đại gia tộc không ưa nhau.
Tứ đại gia tộc đương nhiên sẽ tìm cơ hội trừ khử Hiên Viên Dương Vũ.
Hiển nhiên, chuyến đi đến sa mạc Long Linh là một cơ hội tuyệt diệu.
Sở dĩ Diệp Viễn suy đoán như vậy là bởi vì vừa rồi giao xà màu đen nói cho anh biết có rất nhiều người tập trung cách đây không xa.
Theo ký ức của giao xà, Diệp Viễn khẳng định nhóm người ở đằng trước chính là người của tứ đại gia tộc và các vùng đất lánh đời.
Hầu hết những người đó đều là cao thủ, tất nhiên sẽ phát hiện khi nhóm Hiên Viên Dương Vũ gặp nguy hiểm.
Nhưng bọn họ không hề hành động.
Hiển nhiên, bọn họ muốn Trúc Tam Độc giết hết nhóm Hiên Viên Dương Vũ.
Tất nhiên, cho dù chuyện này thật sự không liên quan gì đến tứ đại gia tộc.
Nhưng những người đó trơ mắt nhìn võ giả Hoa Hạ bị quốc gia đối địch bao vây tấn công mà không đến cứu viện.
Hiên Viên Dương Vũ suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy khả năng cao là như thế thật.
“Bọn chó chết! Hiên Viên Dương Vũ này quyết không tha cho bọn họ!”
Hiên Viên Dương Vũ tức giận, đứng bật dậy định đi đến đằng trước tìm người của tứ đại gia tộc báo thù.
Nhưng Diệp Viễn vội vàng ngăn cản Hiên Viên Dương Vũ đang trong cơn kích động: “Chú Hiên Viên, đừng vội, chuyện này chúng ta từ từ tính sổ với bọn họ sau!”
“Việc cần làm bây giờ là chữa khỏi thương thế đã!”
“Sắp đến di chỉ của môn phái thượng cổ rồi, e rằng đến lúc đó sẽ phải đối phó với nhiều nguy hiểm và kẻ địch hơn!”
Diệp Viễn nói xong thì lấy Tiên Linh Ngọc Nhũ ra, chia làm vài phần đưa cho Hiên Viên Dương Vũ và những người khác.
“Đây là gì?”
Hiên Viên Dương Vũ ngạc nhiên nhìn Tiên Linh Ngọc Nhũ tỏa ra linh khí Thiên Địa dày đặc và có tác dụng mạnh.
“Đây là một loại thánh dược chữa thương, chú và mọi người uống nó thì có thể chữa khỏi mọi vết thương trên người!”, Diệp Viễn không giải thích nhiều.
Dù sao Tiên Linh Ngọc Nhũ rất quan trọng, anh không muốn tùy ý tiết lộ.
Hiên Viên Dương Vũ không hỏi thêm nữa, lập tức dùng Tiên Linh Ngọc Nhũ.
Ngay khi Tiên Linh Ngọc Nhũ tan trong miệng, Hiên Viễn Dương Vũ cảm nhận được một luồng năng lượng ấm áp dọc theo khoang miệng lan ra toàn thân.
Những vết thương trên người ông ta khép lại với tốc độ cực nhanh.
Ngay cả những vết thương nhiều năm trước không thể khỏi hẳn cũng lành lại nhanh chóng.
Ngoài ra, ông ta cảm giác được cảnh giới giậm chân tại chỗ đã nhiều năm của mình đang tăng lên rất nhanh.
Không bao lâu sau, toàn thân Hiên Viên Dương Vũ bỗng bột phát một luồng năng lượng cực mạnh.
Khí chất của ông ta chợt thay đổi.
Hiển nhiên thực lực của Hiên Viên Dương Vũ đã đột phá cảnh giới mới.
Một lát sau, Hiên Viên Dương Vũ bỗng mở mắt ra, hai mắt lóe sáng.
Khí thế của ông ta mạnh mẽ đến mức không ai dám nhìn thẳng.
“Hahaha, không ngờ qua bao nhiêu năm vết thương của tôi cuối cùng cũng được chữa khỏi, hơn nữa thực lực của tôi có thể đột phá. Diệp Viễn, tôi thật lòng cảm ơn cậu!”
Hiên Viên Dương Vũ kích động cảm ơn Diệp Viễn.
“Chú Hiên Viên không cần khách sáo với tôi, đây là chuyện tôi nên làm thôi!”, Diệp Viễn bình tĩnh nói.