Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hơn mười người vung vũ khí lên, nhắm về phía Diệp Viễn.  

 

Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, chủ động đón đòn tấn công của bọn họ.  

 

Đánh với những người đó, Diệp Viễn không hề dùng đến linh khí hay thuật pháp, anh chỉ dựa vào sức mạnh của cơ thể, đánh tay đôi với bọn họ.  

 

Thật ra, Diệp Viễn rất thích cái cảm giác những cú đấm đó đánh vào da thịt.  

 

Một đấm một đá tung ra, đã có vài người ngã xuống đất.  

 

Chưa tới một phút, hơn mười người đã ngã rạp xuống đất.  

 

Mấy người đang đứng canh chừng bên ngoài cũng vọt vào.  

 

Diệp Viễn ngại không gian trong phòng họp quá nhỏ nên trực tiếp chạy ra ngoài.  

 

Bên ngoài, vệ sĩ của các gia tộc, cộng với người bên nhà họ Hứa cùng với đàn em Lưu Hoành, tổng cộng đâu đó hơn một ngàn.  

 

Nhìn thấy đám đông nghìn nghịt trong nhà máy khai thác, Diệp Viễn khẽ nở nụ cười, bắt đầu xoay tay.  

 

“Tên đó muốn làm gì thế?”  

 

“Chẳng lẽ định một mình đánh với hơn ngàn người đó ư?”  

 

Có người nhìn thấy hành động của Diệp Viễn, có chút hoảng sợ nói.  

 

Mọi người ở đó nghe thế thì đều cảm thấy tim mình như ngừng đập.  

 

“Đúng là chán sống mà, hơn ngàn người kia mỗi người nhổ một bãi nước bọt thôi cũng đủ để cậu ta chết đuối rồi, còn định một mình đánh với cả ngàn người, buồn cười thật!”  

 

“Đúng đó, cậu ta tưởng mình là thần hả, một mình đấu một ngàn? Hừ!”  

 

Tất nhiên, đa số mọi người đều nghĩ rằng Diệp Viễn tự tìm đường chết.  

 

Người duy nhất ở đó tin tưởng Diệp Viễn chính là Sở Vân Phi.  

 

Mà lúc này cảm xúc của Sở Vân Phi cứ lâng lâng, Diệp Viễn muốn một đấu ngàn, đó là khái niệm thế nào.  

 

Anh ta xúc động nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, muốn quay lại cảnh tượng có thể gây ra một cơn địa chấn này.  

 

“Vân Phi, con khuyên nhủ đại sư Diệp vài câu đi, đây không phải là chuyện đùa!”  

 

Không biết từ khi nào, Sở Trung Nam đã đi tới bên cạnh Sở Vân Phi.  

 

Ông ta biết Diệp Viễn rất ghê gớm, nhưng dù mạnh cách mấy thì đối mặt với một ngàn người cũng chưa chắc đã đánh lại mà.  

 

 

 

“Bố à, bố cứ yên tâm đi! Nếu đại sư Diệp không dám chắc chắn thì sẽ không bao giờ làm bừa!"  

 

Sở Vân Phi cho bố mình ánh mắt yên tâm, sau đó nhấn mở tính năng quay phim của điện thoại.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK