Tiểu Vũ đánh nổ một cánh tay của thuộc hạ Vương Tử Phàm, khiến anh ta lại một lần nữa lộ vẻ ngạc nhiên.
Anh ta không ngờ một thiếu nữ còn chưa nẩy nở như Tiểu Vũ lại là một võ giả.
Cuối cùng anh ta cũng hiểu vì sao đám người Sở Vân Phi lại phách lối như thế, thì ra là bên cạnh có võ giả.
Mà những người khác lại không hề bất ngờ, trước đó Tiểu Vũ đã có thể đánh bại võ giả cảnh giới Thánh Giả là người đàn ông mặt đen rồi.
Chắc hẳn đánh bại mấy người không bằng người đàn ông mặt đen là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đương nhiên lúc trước người đàn ông mặt đen chỉ có một mình, còn bây giờ Vương Tử Phàm đích thân dẫn theo nhiều vệ sĩ như thế đến đây.
Hơn nữa nghe nói ông lão bên cạnh Vương Tử Phàm là cao thủ cảnh giới Võ Vương.
Đoán chừng Tiểu Vũ lành ít dữ nhiều rồi.
Rất nhiều người đều không muốn nhìn thấy cô gái trong độ tuổi như hoa như ngọc là Tiểu Vũ bị Vương Tử Phàm chà đạp.
Đương nhiên cũng có một vài người tỏ vẻ khinh thường mấy người nhóm Sở Vân Phi.
Những người này gây ra chuyện lớn như thế, cuối cùng lại để một cô gái nhỏ như Tiểu Vũ giúp họ dọn dẹp tàn cuộc.
Huống hồ cái này còn không phải tàn cuộc gì, rất có thể Tiểu Vũ cũng sẽ trở thành người trên giường Vương Tử Phàm.
“Thú vị đấy, xông lên chơi đùa với cô nhóc này một lát đi!”
Vương Tử Phàm tươi cười nhìn Tiểu Vũ với vẻ hứng thú.
Sau khi Vương Tử Phàm ra lệnh, mấy vệ sĩ mặc vest đen sau lưng anh ta lập tức xông về phía Tiểu Vũ.
“Xông lên đi, vừa khéo có thể mượn đám khốn kiếp các người luyện tay”.
Tiểu Vũ vừa tích luỹ được chút kinh nghiệm chiến đấu từ người đàn ông mặt đen, lúc này đang thấy rất ngứa tay.
Bây giờ có nhiều người dâng đến tận nơi như thế, đương nhiên cô ấy thấy rất hưng phấn.
Tiểu Vũ mang theo tâm trạng hưng phấn và kích động nghênh đón những vệ sĩ kia.
Tiểu Vũ đang phấn khởi vốn còn muốn tích luỹ chút kinh nghiệm từ những người này.
Nhưng đáng tiếc thực lực của những người này đều không bằng người đàn ông mặt đen, khiến Tiểu Vũ khó chịu, kinh nghiệm chiến đấu cũng thua xa người đàn ông mặt đen.
“Đáng ghét, vốn cứ tưởng các người lợi hại lắm, ai ngờ đều chỉ là một đám ngốc!”
Tiểu Vũ rất bất mãn lẩm bẩm một câu, sau đó cũng không kéo dài thời gian với mấy người này thêm.
Cô ấy nhanh chóng sử dụng những chiêu thức tàn nhẫn, sau đó là những tiếng hét thảm thiết vang lên.
Những người này lần lượt bị Tiểu Vũ đánh lăn ra khỏi cửa khách sạn.
Lần này, sắc mặt Vương Tử Phàm hoàn toàn thay đổi.
Anh ta vốn cho rằng Tiểu Vũ cùng lắm chỉ là võ giả cảnh giới Đại Tông Sư.
Nhưng không ngờ thực lực của Tiểu Vũ lại mạnh hơn trong tưởng tượng của anh ta nhiều như thế.
Những vệ sĩ này của anh ta xông lên cùng một lúc vẫn không thể chống lại Tiểu Vũ.
Nhưng nghĩ đến bác Lưu bên cạnh mình, anh ta bình tĩnh trở lại.
Sau khi giải quyết những vệ sĩ áo đen này xong, Tiểu Vũ hơi không vui đi tới trước mặt Vương Tử Phàm.
“Này, bí đao lùn cây trúc gầy xấu xí kia, bây giờ anh còn chiêu gì nữa thì sử dụng luôn đi!”
Vương Tử Phàm lại quan sát Tiểu Vũ một lần nữa, ánh mắt càng lộ vẻ xấu xa hơn.
“Ha ha, em gái nhỏ đúng là khiến anh bất ngờ, nếu em muốn chơi thì anh trai sẽ chơi với em!”
“Phi, một tên vừa lùn vừa gầy vừa xấu như anh mà cũng muốn làm anh trai của tôi á, đi chết đi!”
Tiểu Vũ bị chọc giận, lập tức đấm một phát về phía đầu của Vương Tử Phàm.
Vương Tử Phàm hơi nghiêng đầu, dễ dàng tránh thoát cú đấm của Tiểu Vũ.
Nhưng ngay giây tiếp theo, sắc mặt Vương Tử Phàm đột nhiên biến thành màu gan lợn, gân xanh nổi lên trên trán, trong miệng cũng phát ra tiếng hét thảm thiết.
Anh ta nhanh chóng khom người xuống che đũng quần.