Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn quần áo của và đồ án đặc biệt trên ngực những người này, Diệp Viễn biết rõ bọn họ là năm trong số mười hai người của Thập Nhị Sí Thiên Sứ thuộc thần giáo Quang Minh.

Suy đoán của anh là đúng, năm người này quả thực thuộc Thập Nhị Sí Thiên Sứ của thần giáo Quang Minh.

Vốn dĩ, hôm qua bọn họ nhận được tin của Bronsted và Rose, biết được trận pháp của nhà họ Trần sắp bị loại trừ, nên năm người họ đã tiến đến trước một bước, dự định sẽ thực hiện kế hoạch đã ấp ủ nhiều năm của thần giáo Quang Minh.

Nhưng bọn họ không ngờ là khi mình vừa đặt chân đến thành phố Tích Dương thì nhận được tin tức từ tổng bộ truyền đến, bản mạng thần cách của Bronsted và Rose đã vỡ rồi.

Mỗi một Sí Thiên Sứ của thần giáo Quang Minh đều có bản mạng thần cách thuộc về mình được đặt tại tổng bộ.

Bản mạng thần cách này đại diện cho thần hồn sinh mệnh của một Sí Thiên Sứ.

Bản mạng thần cách vỡ có nghĩa là vị Sí Thiên Sứ đó đã qua đời.

Hiện tại, thần cách của hai người đột nhiên vỡ nát, hơn nữa còn không gửi về bất kỳ tin tức có ích nào, việc này khiến tổng bộ rất phẫn nộ, cho nên đã truyền lệnh cho bọn họ, muốn bọn họ tìm ra hung thủ đã giết chết Bronsted và Rose.

Tuy tổng bộ không gửi đến bất kỳ thông tin gì về hung thủ, những trên người mỗi một Sí Thiên Sứ đều có một hơi thở đặc thù, nó sẽ bám vào người hung thủ sau khi vị Sí Thiên Sứ đó chết.

Bởi vậy, bọn họ đã dựa vào hơi thở đặc thù trên thân hai người này tìm kiếm khắp thành phố Tích Dương.

Sau một này tìm kiếm, bọn họ tìm đến Diệp Viễn.

“Sao hả? Các người đến báo thù cho hai tên kia à?”

Diệp Viễn chắp tay sau lưng, liếc nhìn những người này bằng ánh mắt khinh thường.

Thực lực của năm người này gần như không chênh lệch là bao so với Bronsted, thậm chí ông lão dẫn đầu còn mạnh hơn Bronsted không ít.

Nhưng Diệp Viễn lại thản nhiên không sợ.

“Quả nhiên là mi!”, ánh mắt ông lão dẫn đầu phát lạnh.

Toàn thân ông ta phát ra ánh sáng chói lọi.

Bốn người còn lại cũng tràn đầy sát khí.

Nhưng Diệp Viễn vẫn bình tĩnh nói: “Đúng vậy, người của các người là do tôi giết, vốn dĩ tôi còn định đợi xử lý xong việc của mình, sẽ tìm đến đám khốn kiếp các người, không ngờ hôm nay các người lại tự mình mò đến”.

“Vừa khéo, giết thêm mấy tên khốn xem như tiền lãi!”

“Tên dị giáo khốn kiếp, đáng chết!”

“Kết trận!”

Ông lão chợt quát to một tiếng, ánh sáng toàn thân bùng lên dữ dội, một cột sáng thánh khiết đâm rách tầng mây, từ trên trời giáng xuống bao phủ ông ta.

Trong cột sáng, ánh sáng thánh khiết vô cùng nồng đậm liên tục ngưng kết sau lưng ông lão.

Phút chốc, sau lưng ông ta đã kết thành một đôi cánh chim khổng lồ màu trắng.

Bốn người còn lại cũng bắt đầu ngâm xướng, lại có bốn cột sáng thánh khiết đâm thủng tầng mây, bao phủ bọn họ.

Chẳng mấy chốc, sau lưng bốn người cũng ngưng kết một đôi cánh màu trắng cực lớn.

Năm người đồng thời vỗ cánh, phút chốc bay vọt lên không.

Khi vừa lên đến giữa không trung, ông lão dẫn đầu cầm trường kiếm trong tay, hệt như một vị Thẩm Phán, chỉ vào mặt Diệp Vũ mà quát: “Tên Dị giáo chết tiệt, dám can đảm giết Sí Thiên Sư vô cùng tôn quý của thần giáo Quang Minh vĩ đại và thánh khiết!”

“Hôm nay, ta tuyên mi án tử hình!”

“Ha ha, lại đến đưa chất dinh dưỡng à!”

Diệp Viễn cười khẩy, tỏ vẻ khinh thường, kế đó, tay anh thoáng động, một luồng Nguyên Anh chi hỏa mang theo uy lực vô cùng khủng bố xuất hiện.

Khoảnh khắc Nguyên Anh chi hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay Diệp Viễn, dường như nó cảm nhận được hương vị vô cùng hấp dẫn tràn ngập xung quanh.

Ngay lập tức, nó hóa thành một người tí hon, thình lình vọt về phía Sí Thiên Sứ của thần giáo Quang Minh đứng ở gần nhất.

Người này cảm nhận được uy thế khủng bố toát ra từ Nguyên Anh chi hỏa nên cũng không dám khinh thường.

Trường kiếm trong tay ông ta vung lên, một luồng kiếm khí sắc bén mà ác liệt hung hăng bổ về phía người tí hon hình thành từ Nguyên Anh chi hỏa.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy luồng kiếm khí mang theo ánh sáng tràn đầy thần tính kia, người tí hon từ Nguyên Anh chi hỏa không chỉ không né tránh, mà trái lại còn hưng phấn nghênh đón.

Khi cả ngay chuẩn bị va vào nhau, người tí hon chú cái miệng nhỏ lên, một hơi nuốt sống kiếm khí tràn đầy ánh sáng thần tính kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK