“Hừ, dù tất cả những thứ này đều là kế hoạch của gia tộc họ Mông các ông, nhưng sao các ông có thể là đối thủ của Đằng Giáp Môn chúng tôi được?”
Đằng Cương khinh thường nói.
Người mạnh nhất ở đây hiện tại chỉ có mỗi Mông Điền, những người còn lại đều là rác rưởi.
Bất cứ cao thủ nào của Đằng Giáp Môn đứng ra cũng đều có thể xử đẹp những người này.
Nhưng Mông Điền lại cười nhạt: “Ha ha, tôi chỉ dụ cao thủ Đằng Giáp Môn tới thôi, sau đó gia tộc họ Mông chúng tôi chỉ cần phá huỷ căn cơ của các ông!”
“Như vậy kế hoạch chúng tôi sẽ thành công!”
“Hừ, dù gia tộc họ Mông các ông phá huỷ căn cơ của chúng tôi thì sao, cao thủ của chúng tôi hoàn toàn có thể giết các ông, sau đấy về tiêu diệt gia tộc họ Mông các ông!”
“Muốn Đằng Giáp Môn chúng tôi biến mất, chỉ với gia tộc họ Mông các ông thôi có lẽ vẫn chưa đủ tư cách!”, Đằng Cương vẫn khinh thường nói.
Những năm gần đây, Đằng Giáp Môn đã sử dụng dược liệu quý trong núi Thiên Hưng đào tạo rất nhiều cao thủ.
Tính cả võ giả siêu cấp nước Uy kia, gia tộc họ Mông hoàn toàn chẳng là gì cả.
“Vấn đề này không cần ông lo lắng đâu, ban đầu tôi còn định cho ông chứng kiến quá trình Đằng Giáp Môn bị diệt vong! Đáng tiếc, ông không căng được đến lúc đó rồi”.
“Nể tình nhiều năm trước chúng ta cùng một môn phái, tôi sẽ tiễn ông một đoạn”.
Nói rồi, Mông Điền xông tới tung một chưởng về phía đầu của Đằng Cương.
Nhưng vào lúc này, một luồng kình khí vô cùng sắc bén đột nhiên xuất hiện trước mặt Đằng Cương, đỡ giúp ông ta.
Cùng lúc đó lại có mấy luồng kình khí vô cùng sắc bén tấn công thẳng về phía Mông Điền.
Luồng kình khí đột ngột xuất hiện này khiến mặt Mông Điền biến sắc, ông ta lùi về sau thật nhanh, khó khăn lắm mới né được sự tấn công của những luồng kình khí kia.
“Gia tộc họ Mông, các ông thật to gan, lại dám giết người của Đằng Giáp Môn tôi đây!”
Cùng với đó là một tiếng hét rung trời.
Khi tiếng hét đầy phẫn nộ này vang lên, hơn một trăm bóng đen lao nhanh ra từ trong rừng rồi dừng lại xung quanh Mông Điền, bao vây ông ta và đám con rối bên cạnh ông ta.
Tất cả bóng đen này đều mặc giáp đằng đen tuyền, trên người toát ra hơi thở mạnh mẽ của cảnh giới Võ Hoàng.
Khi những bóng đen này vừa xuất hiện thì lại có thêm hai bóng người khác chạy nhanh đến.
Một trong hai người này có thân hình cường tráng, trông như một toà thành luỹ di động vậy.
Người này vừa xuất hiện, tất cả những người có mặt ở đây đều hoảng sợ trước khí thế mạnh mẽ toát ra từ trên người kẻ đó.
Khi nhìn thấy người này, Diệp Viễn lập tức phát thực lực của người này mạnh hơn Lục Thiên Hành, kẻ đã chết trong tay anh trước đó.
Còn Mông Điền lại khẽ nheo mắt khi nhìn thấy người này.
Đương nhiên ông ta biết người này, đây chính là tộc trưởng của gia tộc họ Đằng, và cũng là môn chủ đương nhiệm của Đằng Giáp Môn.
Một cao thủ siêu cấp đã vượt qua lôi kiếp Võ Đế, Đằng Thiên Long.
Bên cạnh Đằng Thiên Long còn có một người đàn ông trung niên nhỏ con, hốc mắt hõm sâu với quầng thâm đen sì, trông rất hèn hạ.
Trên thân người đàn ông trung niên này không có nội khí dao động, nhìn hệt như một người bình thường.
Nhưng khi Mông Điền nhìn thấy người này, vẻ nghiêm túc lại hiện lên trên mặt ông ta.
Tất nhiên ông ta cũng biết người này, có lẽ người này là con cháu của vị thiên tài Thần Giáp Môn năm xưa, cũng là người đã đánh bại thần cái Kiềm Tây.
Mà ở cách đó không xa, sau khi thần cái Kiềm Tây nhìn thấy người đàn ông trung niên này, trên mặt ông ta cũng hiện lên vẻ sợ hãi.
Đúng vậy, năm xưa ông ta đã thua trong tay người này, lúc đó người này chỉ dùng một chiêu đã dễ dàng đánh bại ông ta.
Ở phía xa, sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên này, trong mắt Diệp Viễn vô thức thoáng hiện sát ý.
Bởi vì anh biết người này.
Người này là một nhân vật quan trọng thuộc phái Bát Kì của nước Uy.
Kẻ dẫn đầu phái Bát Kì nước Uy năm đó chính là người này.
Một người mà anh có nằm mơ cũng muốn giết chết, Độ Biên Thiên Nhất.