Đương nhiên chủ yếu là vì bà ta muốn lấy được phương pháp dùng đồ ăn để khống chế người khác kia của nhà họ Ô.
Tang Thản Chi vung tay lên: “Ha ha, nếu Thánh nữ muốn nơi đó thì cứ lấy đi, nhà họ Tang tôi chỉ cần những địa bàn cũ thôi!”
“À đúng rồi, trong những món đồ cúng tế đến ngày hôm nay, tôi muốn tên béo và cậu trai kia, không biết Thánh nữ có thể từ bỏ thứ mình yêu thích không? Cơ thể của hai người đó rất phù hợp với thuật con rối của nhà họ Tang chúng tôi”.
“Được thôi, Thiếu chủ nhà tôi chỉ cần mấy cô gái cực phẩm kia thôi, mấy người đàn ông còn lại, Trưởng lão Tang có thể mang đi tuỳ ý”.
“Vậy thì xin cảm ơn Thánh nữ!”, Tang Thản Chi kích động đáp.
“Này, các người muốn người của tôi, đã hỏi tôi chưa đấy?”
Lúc này, Diệp Viễn đứng xem trò vui từ nãy giờ đột nhiên lên tiếng.
Tang Thản Chi và bà lão nhìn về phía Diệp Viễn, sau đó mới phát hiện họ đã quên mất anh.
“Trưởng lão Tang, tên này cũng đi cùng những người đó, ông xem có muốn luyện chế tên này thành con rối luôn không?”, bà lão rất hứng thú nhìn Diệp Viễn.
Bà ta không ngờ một người thường như Diệp Viễn lại không sợ sệt chút nào khi đối mặt với những cao thủ võ đạo như họ.
Lại còn dám chủ động đứng ra vào thời điểm này.
Tang Thản Chi nhìn lướt qua Diệp Viễn, phát hiện anh có thể chất bình thường bèn lắc đầu.
“Không cần, loại vô rác rưởi này chẳng có tác dụng gì cả, cho bà làm nguyên liệu đó!”
Bà lão nhìn Diệp Viễn, rồi cũng lắc đầu.
“Loại vô dụng này cũng không có tư cách làm nguyên liệu, giết đi!”
Nói xong, bà ta chuẩn bị ra tay.
Nhưng lúc này, người đàn ông lịch lãm đằng sau Tang Thản Chi bỗng chốc đứng dậy.
Gã ta hỏi: “Trưởng lão, Thánh nữ đại nhân, có thể giao người này cho tôi không ạ?”
Người đàn ông cực kì kích động quan sát Diệp Viễn, gã ta rất có hứng thú với những anh chàng đẹp trai như Diệp Viễn.
Bắt Diệp Viễn về làm một món đồ chơi cũng không tệ lắm.
Biết sở thích đặc thù của gã ta, bà lão và Tang Thản Chi cũng không từ chối.