Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhóc con, cậu cuồng vọng quá rồi đấy!"

Tiêu Cổ còn chưa nói gì, nhưng mấy lão già bên cạnh Tiêu Cổ lại quát lớn một tiếng.

Sau đó nhanh chóng lao về phía Diệp Viễn, muốn dạy cho tên Diệp Viễn cuồng vọng vô tri này một bài học nhớ đời.

Theo bọn họ nghĩ, Diệp Viễn chỉ là một võ giả cường đại một chút mà thôi, so sánh với những cường giả trong thánh địa như bọn họ thì vẫn còn kém xa.

Diệp Viễn cũng không nói nhiều, tăng trạng thái của bản thân lên mức tốt nhất.

Trường kiếm trong tay anh múa may lần nữa, nghênh đón mấy lão già kia.

Đương nhiên anh không dám thăm dò mấy lão già này, thực lực của mấy lão già này không thua kém gì lão già trong ẩn nấp trong nhà họ Tiêu lúc trước là bao.

Chỉ trong giây lát, mấy người đã lao vào đánh nhau.

Khí tức cường đại đến kinh khủng điên cuồng bay loạn, rất nhanh đã phá hủy toàn bộ quảng trưởng nhà họ Tiêu thành một đống bừa bộn.

Còn có không ít võ giả bị liên lụy, chết ngay tại chỗ.

Sau mấy chiêu, mấy lão già đều có chút kinh hãi, thực lực của Diệp Viễn còn mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều.

Mấy người hợp sức ra tay, thế mà chỉ có thể đánh ngang sức với Diệp Viễn.

Gần như đồng thời, mấy lão già đều quay sang nhìn nhau, đều thấy được suy nghĩ giống nhau ở trong mắt đối phương.

Trong chớp mắt tiếp theo, bàn tay mấy người khẽ động, trong tay xuất hiện một loại vũ khí, hơn nữa tất cả đều là linh khí cực phẩm.

Thấy thế, Diệp Viễn cũng không nấn ná tại chỗ quá lâu, dưới chân khẽ động, một thanh phi kiếm xuất hiện dưới lòng bàn chân anh, sau đó nhanh chóng bay lên không trung.

"Muốn đi ư! Chỉ sợ không dễ dàng như vậy đâu!"

Mấy người quát lạnh một tiếng, đều cho rằng Diệp Viễn sợ hãi.

Ngay sau đó, dưới chân mấy người khẽ động, liền hóa thành mấy luồng sáng nhanh chóng đuổi theo Diệp Viễn.

Mà sau khi lên đến không trung khoảng ngàn mét, Diệp Viễn mới dừng bước.

Cũng không phải là anh muốn chạy trốn, mà là muốn chém giết mấy lão già này trên không trung.

Bởi vì anh biết rõ, lấy sức chiến đấu giữa bọn họ sẽ sinh ra khí tức kinh khủng, chỉ sợ tất cả mọi người phía dưới đều sẽ bị tiêu diệt.

Bởi vì lo lắng các bạn mình sẽ bị liên lụy, lúc này Diệp Viễn mới lựa chọn đánh với đám người kia trên không trung.

Trong nháy mắt Diệp Viễn vừa mới dừng lại, mấy người đã lần lượt xuất hiện ở xung quanh Diệp Viễn.

Hoàn toàn bao vây lấy Diệp Viễn.

"Nhóc con, làm sao không trốn nữa đi?"

Một lão già rất khinh thường hỏi.

"Nhóc con, cậu không phải là đối thủ của chúng tôi, hãy ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, sau đó giao linh khí cực phẩm trong tay cậu ra, quy thuận nhà họ Tiêu, sau này nghe chúng tôi sai bảo, chúng tôi sẽ tha cho cậu một mạng!"

Câu nói vừa rồi của Diệp Viễn cũng đã khiến bọn họ không muốn giả vờ nữa, trực tiếp mở miệng nói ra mục đích chân thật nhất của bọn họ.


"Ha ha, muốn linh khí cực phẩm ư? Được thôi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK