Mọi người lập tức nhận ra người này chính là người tổng phụ trách của Tiên Cảnh Nhân Gian, người phát ngôn của Ngụy Thành Bân nhà họ Ngụy, ông Xà.
Khi thấy ông Xà tới, mọi người mới sực nhớ lại, Tiên Cảnh Nhân Gian không cho phép bất kỳ ai gây rối tại đây.
Nhưng tiếng nói của ông Xà vừa dứt đã nghe một tiếng “chát”.
Tiểu Vũ tát vào mặt Sử Thiên Nhất.
Sử Thiên Nhất liền rơi xuống khỏi tầng hai, cũng coi như anh ta may mắn, sau khi rơi xuống, anh ta rơi trúng những kẻ làm đệm thịt ở bên dưới.
Vì vậy cũng không bị thương quá nặng.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt của ông Xà vô cùng u ám.
Kể từ khi Tiên Cảnh Nhân Gian thành lập cho đến nay chưa từng có ai dám gây sự ở đây, cho dù người của bốn gia tộc lớn có đến đây cũng đều sẽ ngoan ngoãn tuân thủ quy định của nơi này.
Mặc dù thực lực mà Ngụy Thành Bân thể hiện ra ngoài không bằng người của bốn gia tộc lớn, nhưng đây chỉ là mặt ngoài.
Nhưng sự thật là người của bốn gia tộc lớn vẫn luôn rất e dè Ngụy Thành Bân, chủ yếu bởi vì họ e dè thế lực đứng sau lưng ông ta.
Nếu không thì với tính nết của bốn gia tộc lớn, họ đã nuốt miếng bánh kem lớn kiếm được nhiều tiền đến nỗi khiến người ta đỏ mắt này từ lâu rồi.
Lúc nãy ông Xà đang xử lí công việc ở bên ngoài thì cấp dưới tới báo là có người gây sự trong quán.
Việc này khiến ông ta rất tức giận, thế là ông ta dẫn người tới ngay.
Ông ta muốn xem xem rốt cuộc là ai không muốn sống nữa mà lại dám gây sự trong Tiên Cảnh Nhân Gian.
Chẳng qua không ngờ ông ta vừa dẫn người đến, vẫn có người dám gây sự ở địa bàn của ông ta, hơn nữa còn đẩy Sử Thiên Nhất từ trên tầng hai xuống.
“Thứ láo xược, muốn chết sao!”
“Bắt hết đám láo xược này lại cho tao!”
Ông Xà vừa ra lệnh, mấy tên võ giả bên cạnh ông ta lập tức xông lên tầng hai.
“Rầm rầm rầm...”
Nhưng họ vừa xông lên tới đầu cầu thang của tầng hai đã bay thẳng xuống.
Cấp dưới của mình liên tục bị Tiểu Vũ hạ gục, điều này khiến ông Xà hơi ngạc nhiên.
Những cấp dưới này của ông ta đều là võ giả, mà họ còn đã đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư.
Không ngờ hôm nay lại bị một cô gái đánh bại.
Điều này cho ông Xà biết chắc được rằng Tiểu Vũ cũng là một võ giả, hơn nữa còn là võ giả trên cảnh giới Đại Tông Sư.
Ông Xà cũng là người thông minh, ông ta đảm nhiệm chức người phụ trách của Tiên Cảnh Nhân Gian đã nhiều năm. Ở cái nơi người tốt kẻ xấu lẫn lộn này, ông ta cũng được chứng kiến nhiều phong ba bão táp, gặp được rất nhiều người kiêu ngạo.
Nhóm Tiểu Vũ không sợ hãi mà gây sự ở địa bàn của ông ta, còn chà đạp cả bốn cậu chủ của thành phố Thanh Long.
Loại người này không phải kiểu người lỗ mãng ỷ mình giỏi võ thì sẽ là có chỗ dựa vững chắc sau lưng, vì vậy nên mới không để họ và bốn gia tộc lớn vào mắt.
Khi nhìn thấy cả nhóm Tiểu Vũ đều tỏ ra thản nhiên, ông Xà còn cảm nhận được khí chất không tầm thường từ trên người nhóm Diệp Viễn.
Điều này giúp ông ta hiểu ra rằng nhóm Diệp Viễn chắc chắn không phải người bình thường.
Do đó, ông ta quyết định tìm hiểu rõ thân phận của nhóm Diệp Viễn trước.
Kẻo lại động chạm tới nhân vật lợi hại nào đó.
Dù sao ông ta cũng đã theo Ngụy Thành Bân nhiều năm, ông ta biết người lợi hại nhất trên thế giới này không phải gia tộc lớn nào đó, mà là võ giả.
“Tôi là người của Ngụy Thành Bân nhà họ Ngụy, cũng như quản lý của quán bar này. Các cậu gây ra chuyện lớn như thế này trong quán chúng tôi, có phải cũng nên để lại tên tuổi để tôi có cái mà ăn nói với nhà họ Ngụy không!”
Đương nhiên nhóm Diệp Viễn hiểu ý của ông Xà.
Sở Vân Phi lập tức đứng ra trả lời.
“Chúng tôi đến từ Giang Bắc, hôm nay tới đây để chơi thôi, nhưng những người này lại tới gây sự với chúng tôi, tất nhiên chúng tôi phải ra tay rồi”.
Sau đó Sở Vân Phi chỉ về phía đám Sử Thiên Nhất trên lầu.
“Nếu ông cần cái để báo cáo thì có thể hỏi những người này xem, dù sao cũng do họ gây sự với chúng tôi trước”.
“Đương nhiên, nếu như các ông cùng một băng với nhau, chúng tôi sẽ không ngại xử luôn các ông đâu!”