Bọn họ mắng chửi Đại trưởng lão nhà mình như vậy nhưng cô gái dẫn đầu lại không dám lên tiếng.
Vì bọn họ đều biết rằng mấy ông lão này cũng đã từng là người của động Bích Thủy bọn họ.
Trăm năm trước, vì chuyện của Thánh nữ tông môn, vài người trong tông môn đã gây sự với Đại trưởng lão, cuối cùng dưới sự giận dữ của mình, Đại trưởng lão đã lập tức đuổi Thánh nữ ra khỏi tông môn.
Mà bọn họ đều là những người trung thành với Thánh nữ, sau khi Thánh nữ bị đuổi ra khỏi tông môn, bọn họ cũng rời khỏi tông môn theo Thánh nữ.
Sau mấy năm lang thang, cuối cùng bọn họ tới nước Hoa Hạ và sáng lập Thế Ngoại Đào Nguyên ở đó.
"Các vị tiền bối, Đại trưởng lão không hề có ý này, ngài phái chúng ta tới thật sự là để tìm Thánh nữ".
"Hừ, nói dối, mấy năm trước, các người đã dẫn Thánh nữ rời khỏi nhà họ Tiêu ở thủ đô, bây giờ các người lại tới tìm Thánh nữ làm gì nữa chứ, cô cảm thấy chúng ta ngu ngốc như vậy sao?", ông lão đứng đầu khó chịu quát.
Mà Diệp Viễn đang nấp trong bóng tối nghe được lời này thì lập tức kinh hãi.
Mẹ anh thế mà lại là người của Bồng Lai Tiên Đảo và còn là Thánh nữ phủ động Bích Thủy.
Thì ra tổ chức thần bí mà Vũ Đông Thanh và Ám Thập nói là người của động Bích Thủy.
Thảo nào lúc ấy những người này có thể chỉ huy nhà họ Tiêu và toàn bộ các thế lực lớn trong thủ đô.
Lúc này, cô gái dẫn đầu vội vàng nói.
"Bẩm các vị tiền bối, năm đó người của chúng ta quả thật đã đưa Thánh nữ đi nhưng giữa đường trở về Thánh nữ lại được người ta cứu đi mất!"
"Cô đang nghi ngờ là chúng ta ra tay sao?", người đàn ông đứng đầu hơi khựng lại, giọng điệu lạnh lùng.
"Không dám, chỉ là Đại trưởng lão bảo chúng ta tới chỗ các vị tiền bối một chuyến, à đúng rồi, đây là thư Đại trưởng lão gửi các vị!"
Sau đó cô gái dẫn đầu thản nhiên lấy một phong thư trong áo ra.
"Đại trưởng lão nói với vãn bối, chỉ cần các vị tiền bối xem xong bức thư này thì sẽ tự hiểu ra!"
Ông lão đi đầu vừa nhấc tay, lá thư kia lập tức rơi vào tay lão ta.
Mấy ông lão vội vàng vây quanh cùng xem, sau khi xem xong nội dung bức thư, mấy ông lão đều nhíu mày.
Sau đó, mấy người lại truyền âm trao đổi một hồi.
Ông lão đứng đầu mới nói: "Nếu lão già khốn khiếp kia đã nói như vậy thì chúng ta sẽ miễn cưỡng tin ông ta một lần!"
"Ta cũng nói thật cho các người biết, năm đó hai vợ chồng Thánh nữ quả thật là do chúng ta cứu!"
Lời này lập tức khiến những người đi cùng cô gái đều vui mừng.
"Xin hỏi tiền bối, bây giờ Thánh nữ đang ở đâu?"
Ông lão đứng đầu nhàn nhạt nói.
"Năm đó, sau khi chúng ta cứu hai vợ chồng bọn họ, chúng ta vốn định đưa hai người tới Tì, nhưng Thánh nữ lại không muốn tới thủ đô, hơn nữa cũng không muốn quan tâm tới bất cứ chuyện gì trong tông môn".
"Theo yêu cầu của Thánh nữ, chúng ta đã đưa hai vợ chồng bọn họ tới một thôn làng ở nước Hoa Hạ".
Lời ông lão nói càng khiến cô gái dẫn đầu kích động, cô ta liên tục hỏi.
"Xin hỏi tiền bối, Thánh nữ cụ thể là đang ở đâu?"
"Ở Lý gia thôn huyện Kim Lăng, Giang Châu!", ông lão nhàn nhạt trả lời.
"Đa tạ các vị tiền bối, chúng ta lập tức tới tìm Thánh nữ!"
Mấy người vui mừng chuẩn bị rời đi.
Nhưng ông lão lại ngăn cản: "Đừng vội, chúng ta cũng đã rất lâu chưa gặp Thánh nữ, lúc các người tới tìm người hãy giúp chúng ta mang theo một món lễ vật!"
"Đi thôi, các người đi lấy với ta đã, không phải lão già khốn kiếp kia cũng muốn xem tình hình mấy năm nay của chúng ta sao, vừa hay cho các người tới xem thành tựu mấy năm nay của chúng ta để các người còn về báo cáo cho lão già khốn kiếp kia".