- Tốt, đã như thế...
Cát Phác Tử phó viện trưởng gật gật đầu, nói:
- Ta, phó viện trưởng Lam Quang học viện Cát Phác Tử, có các đạo sư chứng kiến, hiện tuyên bố chín người các ngươi chính là đệ tử nội viện Lam Quang học viện, các ngươi có một ngày nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ dẫn các ngươi đi làm thủ tục, sau đó tiến vào nội viện, các ngươi lấy được lệnh bài nội viện sẽ đại biểu thân phận các ngươi.
- Còn nữa, các ngươi có được tinh thạch sẽ có tư cách đổi bảo vật, nơi này này có đơn xin, nếu như các ngươi thông qua, ngày mai tiến vào nội viện các ngươi sẽ được ban thưởng.
Sau khi tuyên bố hoàn tất, đám người Diệp Huyền nhanh chóng rời khỏi đại điện.
- Cát phó viện trưởng, hai đầu Yêu Vương trong vô tận sơn mạch đếu từ Lang Hoàng điện gì đó, hiện tại có một Yêu Vương đào tẩu, như vậy có phải uy hiếp với học viện hay không?
Các học viên rời đi, vài tên đạo sư lo lắng đi tới.
- Các ngươi có bạo lộ thân phận của mình với đám Yêu Vương hay không?
Thần sắc Cát Phác Tử ngưng trọng, hắn không phải không biết vô tận sơn mạch đáng sợ.
- Không có!
Đông lão cẩn thận nhớ lại và lắc đầu.
- Đầu tiên phải phong tỏa tin tức, Mộng Cảnh bình nguyên của chúng ta không nằm trong phạm vi vô tận sơn mạch, chúng ta chỉ đánh chết một Yêu Vương của đối phương, có lẽ không có tạo thành hậu quả gì lớn, ta nghĩ Lang Hoàng điện cũng không vì một Yêu Vương mà đuổi giết tới Lam Quang học viện.
- Lam Quang học viện chúng ta đang lâm vào thời buổi rối loạn.
Vài tên đạo sư đều lo lắng lo lắng, chuyện Huyền Cơ Tông lúc trước còn chưa giải quyết, hiện tại xảy ra chuyện này chẳng biết là phúc hay họa.
Thời điểm đám người Cát Phác Tử đang lo lắng vì Lam Quang học viện.
Đám người Diệp Huyền đã sớm kết thúc khảo hạch, chuyện tấn cấp thành đệ tử nội viện cũng nhanh chóng truyền bá ra khắp ngoại viện.
Danh sách chín người ngoại viện tấn cấp cũng làm người ta xôn xao.
Cường giả Lâm Nguyên uy tín lâu năm ở ngoại viện thành công gia nhập nội viện là chuyện mọi người sớm dự lêệu, mà Diệp Huyền và Đông Phương Tử Ti dùng thực lực ngũ giai tam trọng lại thành công tấn cấp đệ tử nội viện, trong lịch sử Lam Quang học viện bao năm qua cũng chỉ xuất hiện lần này mà thôi.
Trong nội tâm không ít đệ tử tràn ngập rung động.
Đám người La Thành và Trương Kiệt hiện tại cực kỳ hưng phấn.
- Ha ha, Diệp thiếu, ta biết ngay ngươi nhất định được.
- Lão đại, ngươi lại thành đệ tử nội viện, chọc thủng trời rồi.
Hai người bọn họ cùng hét lên.
Thân phận đệ tử nội viện vô cùng cao quý trong Lam Quang học viện, thập phần cao quý, tương đương đệ tử đỉnh cấp của thế lực khác.
Có thể nói bọn họ mới là tinh anh trong tinh anh của Mộng Cảnh bình nguyên, cung là người cầm quyền trong tương lai, thân phận hiển hách, địa vị cao thượng.
Đã từng có người làm thống kê, đệ tử nội viện Lam Quang học viện chỉ cần không vẫn lạc sẽ có tám thành khả năng trở thành Võ Vương thất giai.
Hơn nữa trong rất nhiều đạo sư Lam Quang học viện như Đông lão, Dược lão, Lỗ Tuấn, Thanh Phong đều là người xuất thân nội viện.
Đây là vinh quang bực nào.
Lúc đám người La Thành và Trương Kiệt vô cùng kích động, bản thân Diệp Huyền vô cùng bình tĩnh.
- Chúng ta rời đi nửa tháng, trong học viện có động tĩnh gì không? Còn Huyền Cơ Tông thế nào, có tin tức gì truyền tới?
Diệp Huyền trầm giọng hỏi.
Sở dĩ hắn tham gia khảo hạch nội viện chỉ vì tăng thưc lực của mình lên, hắn vẫn lo lắng chuyện Huyền Cơ Tông không buông.
- Dường như không nghe được tin tức gì cả.
Trương Kiệt và La Thành nhìn nhau và lắc đầu.
Diệp Huyền nhướng mày.
Sau khi Huyền Cơ Tông đột kích, Cát phó viện trưởng định ra ước hẹn một tháng, hôm nay một tháng đã qua nửa tháng, dựa theo lệ cũ, Huyền Cơ Tông cũng sẽ có động tĩnh.
Cho dù Huyền Cơ Tông không có động tĩnh, Cát phó viện trưởng cũng sẽ có hành động, nhưng mà song phương vẫn bảo trì im lặng không nói.
Kế tiếp Diệp Huyền lại âm thầm đi ký túc xá của Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết.
Biết được Diệp Huyền gia nhập nội viện cho nên hai người rất cao hứng.
Vì phòng ngừa bại lộ, Diệp Huyền trao đổi một lát, hơn nữa lưu lại một ít tài nguyên tu luyện và rời khỏi ký túc xá của hai người.
Diệp Huyền gia nhập nội viện là vì đạt được tiểu viện độc lập, sau đó lại dời Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch các nàng đi qua.
Nhưng sau sự kiện Đoạn Thiên Lang xuất hiện, Diệp Huyền lập tức bỏ đi suy nghĩ này.
Đặc biệt sau khi hắn đánh chết Lữ Phong, Diệp Huyền tin tưởng, Huyền Cơ Tông sẽ tức giận và chú ý và tập trung cao độ chưa từng có.
Nếu nhiều lần tiếp xúc với Hạ Thất Tịch cùng với Vân Ngạo Tuyết sẽ dẫn phát Huyền Cơ Tông hoài nghi.
Hơn nữa Diệp Huyền cũng thăm dò được, sau khi đệ tử ngoại viện gia nhập nội viện sẽ có một tòa đình viện độc lập ở ngoại viện.
Nhưng nội viện và ngoại viện Lam Quang học viện thật ra là hai khu vực khác nhau, cho nên tòa đình viện này không có dùng, cũng không có đệ tử nội viện ở lại.
Diệp Huyền ở trên luyện kim phi chu mới biết được tin tức này, cẩn thận nhớ lại, hắn ở lại trong ngoại viện thời gian dài như vậy nhưng chưa từng nhìn thấy đệ tử nội viện nào.
Trước kia hắn còn cho rằng đệ tử nội viện phần lớn đều bế quan, sau này mới biết rõ nội viện và ngoại viện nằm ở hai nơi khác nhau.
Hơn nữa nội viện Lam Quang học viện ở nơi nào thì không ai biết.
Nhìn thấy bóng lưng Diệp Huyền rời đi, ngay từ đầu Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết đang tươi cười lại liếc nhau.
Các nàng kích động vì Diệp Huyền lấy được thành tích tốt nhưng các nàng cũng cảm nhận được chênh lệch giữa mình và Diệp Huyền càng lúc càng xa.
- Đệ tử nội viện sao, ta nhất định sẽ đạt tới, bởi vì chỉ có như vậy ta mới có thể xuất hiện trước mặt ngươi.
Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết xiết chặt hai đấm, ánh mắt sáng ngời, trong lòng có quyết tâm rất lớn.
Trời dần dần tối.
Đêm khuya, trong mật thất tu luyện của mình, tâm thần Trần Kim bất định cầm một trận bàn thần bí.
Trận bàn lớn bằng hai lòng bàn tay, phía trên có từng đạo phù văn lưu chuyển.
Trần Kim cẩn thận đưa tin ức vào, trận bàn nhanh chóng sáng lên, mà những tin tức kia lại biến mất không thấy.
- Lần này Huyền Diệp không chết, Lữ Phong sư huynh không rõ tung tích nơi nào, không biết sau khi đám người phó tông chủ biết chuyện sẽ tức giận cỡ nào, cũng không nên trừng phạt ta mới tốt.
Trong nội tâm Trần Kim đang bồn chồn.
Hắn chỉ là đệ tử ngoại viện, cho dù là nhân vật thiên tài trong Huyền Cơ Tông nhưng địa vị kém xa Lữ Phong cả vạn dặm.
Cát Phác Tử phó viện trưởng gật gật đầu, nói:
- Ta, phó viện trưởng Lam Quang học viện Cát Phác Tử, có các đạo sư chứng kiến, hiện tuyên bố chín người các ngươi chính là đệ tử nội viện Lam Quang học viện, các ngươi có một ngày nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ dẫn các ngươi đi làm thủ tục, sau đó tiến vào nội viện, các ngươi lấy được lệnh bài nội viện sẽ đại biểu thân phận các ngươi.
- Còn nữa, các ngươi có được tinh thạch sẽ có tư cách đổi bảo vật, nơi này này có đơn xin, nếu như các ngươi thông qua, ngày mai tiến vào nội viện các ngươi sẽ được ban thưởng.
Sau khi tuyên bố hoàn tất, đám người Diệp Huyền nhanh chóng rời khỏi đại điện.
- Cát phó viện trưởng, hai đầu Yêu Vương trong vô tận sơn mạch đếu từ Lang Hoàng điện gì đó, hiện tại có một Yêu Vương đào tẩu, như vậy có phải uy hiếp với học viện hay không?
Các học viên rời đi, vài tên đạo sư lo lắng đi tới.
- Các ngươi có bạo lộ thân phận của mình với đám Yêu Vương hay không?
Thần sắc Cát Phác Tử ngưng trọng, hắn không phải không biết vô tận sơn mạch đáng sợ.
- Không có!
Đông lão cẩn thận nhớ lại và lắc đầu.
- Đầu tiên phải phong tỏa tin tức, Mộng Cảnh bình nguyên của chúng ta không nằm trong phạm vi vô tận sơn mạch, chúng ta chỉ đánh chết một Yêu Vương của đối phương, có lẽ không có tạo thành hậu quả gì lớn, ta nghĩ Lang Hoàng điện cũng không vì một Yêu Vương mà đuổi giết tới Lam Quang học viện.
- Lam Quang học viện chúng ta đang lâm vào thời buổi rối loạn.
Vài tên đạo sư đều lo lắng lo lắng, chuyện Huyền Cơ Tông lúc trước còn chưa giải quyết, hiện tại xảy ra chuyện này chẳng biết là phúc hay họa.
Thời điểm đám người Cát Phác Tử đang lo lắng vì Lam Quang học viện.
Đám người Diệp Huyền đã sớm kết thúc khảo hạch, chuyện tấn cấp thành đệ tử nội viện cũng nhanh chóng truyền bá ra khắp ngoại viện.
Danh sách chín người ngoại viện tấn cấp cũng làm người ta xôn xao.
Cường giả Lâm Nguyên uy tín lâu năm ở ngoại viện thành công gia nhập nội viện là chuyện mọi người sớm dự lêệu, mà Diệp Huyền và Đông Phương Tử Ti dùng thực lực ngũ giai tam trọng lại thành công tấn cấp đệ tử nội viện, trong lịch sử Lam Quang học viện bao năm qua cũng chỉ xuất hiện lần này mà thôi.
Trong nội tâm không ít đệ tử tràn ngập rung động.
Đám người La Thành và Trương Kiệt hiện tại cực kỳ hưng phấn.
- Ha ha, Diệp thiếu, ta biết ngay ngươi nhất định được.
- Lão đại, ngươi lại thành đệ tử nội viện, chọc thủng trời rồi.
Hai người bọn họ cùng hét lên.
Thân phận đệ tử nội viện vô cùng cao quý trong Lam Quang học viện, thập phần cao quý, tương đương đệ tử đỉnh cấp của thế lực khác.
Có thể nói bọn họ mới là tinh anh trong tinh anh của Mộng Cảnh bình nguyên, cung là người cầm quyền trong tương lai, thân phận hiển hách, địa vị cao thượng.
Đã từng có người làm thống kê, đệ tử nội viện Lam Quang học viện chỉ cần không vẫn lạc sẽ có tám thành khả năng trở thành Võ Vương thất giai.
Hơn nữa trong rất nhiều đạo sư Lam Quang học viện như Đông lão, Dược lão, Lỗ Tuấn, Thanh Phong đều là người xuất thân nội viện.
Đây là vinh quang bực nào.
Lúc đám người La Thành và Trương Kiệt vô cùng kích động, bản thân Diệp Huyền vô cùng bình tĩnh.
- Chúng ta rời đi nửa tháng, trong học viện có động tĩnh gì không? Còn Huyền Cơ Tông thế nào, có tin tức gì truyền tới?
Diệp Huyền trầm giọng hỏi.
Sở dĩ hắn tham gia khảo hạch nội viện chỉ vì tăng thưc lực của mình lên, hắn vẫn lo lắng chuyện Huyền Cơ Tông không buông.
- Dường như không nghe được tin tức gì cả.
Trương Kiệt và La Thành nhìn nhau và lắc đầu.
Diệp Huyền nhướng mày.
Sau khi Huyền Cơ Tông đột kích, Cát phó viện trưởng định ra ước hẹn một tháng, hôm nay một tháng đã qua nửa tháng, dựa theo lệ cũ, Huyền Cơ Tông cũng sẽ có động tĩnh.
Cho dù Huyền Cơ Tông không có động tĩnh, Cát phó viện trưởng cũng sẽ có hành động, nhưng mà song phương vẫn bảo trì im lặng không nói.
Kế tiếp Diệp Huyền lại âm thầm đi ký túc xá của Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết.
Biết được Diệp Huyền gia nhập nội viện cho nên hai người rất cao hứng.
Vì phòng ngừa bại lộ, Diệp Huyền trao đổi một lát, hơn nữa lưu lại một ít tài nguyên tu luyện và rời khỏi ký túc xá của hai người.
Diệp Huyền gia nhập nội viện là vì đạt được tiểu viện độc lập, sau đó lại dời Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch các nàng đi qua.
Nhưng sau sự kiện Đoạn Thiên Lang xuất hiện, Diệp Huyền lập tức bỏ đi suy nghĩ này.
Đặc biệt sau khi hắn đánh chết Lữ Phong, Diệp Huyền tin tưởng, Huyền Cơ Tông sẽ tức giận và chú ý và tập trung cao độ chưa từng có.
Nếu nhiều lần tiếp xúc với Hạ Thất Tịch cùng với Vân Ngạo Tuyết sẽ dẫn phát Huyền Cơ Tông hoài nghi.
Hơn nữa Diệp Huyền cũng thăm dò được, sau khi đệ tử ngoại viện gia nhập nội viện sẽ có một tòa đình viện độc lập ở ngoại viện.
Nhưng nội viện và ngoại viện Lam Quang học viện thật ra là hai khu vực khác nhau, cho nên tòa đình viện này không có dùng, cũng không có đệ tử nội viện ở lại.
Diệp Huyền ở trên luyện kim phi chu mới biết được tin tức này, cẩn thận nhớ lại, hắn ở lại trong ngoại viện thời gian dài như vậy nhưng chưa từng nhìn thấy đệ tử nội viện nào.
Trước kia hắn còn cho rằng đệ tử nội viện phần lớn đều bế quan, sau này mới biết rõ nội viện và ngoại viện nằm ở hai nơi khác nhau.
Hơn nữa nội viện Lam Quang học viện ở nơi nào thì không ai biết.
Nhìn thấy bóng lưng Diệp Huyền rời đi, ngay từ đầu Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết đang tươi cười lại liếc nhau.
Các nàng kích động vì Diệp Huyền lấy được thành tích tốt nhưng các nàng cũng cảm nhận được chênh lệch giữa mình và Diệp Huyền càng lúc càng xa.
- Đệ tử nội viện sao, ta nhất định sẽ đạt tới, bởi vì chỉ có như vậy ta mới có thể xuất hiện trước mặt ngươi.
Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết xiết chặt hai đấm, ánh mắt sáng ngời, trong lòng có quyết tâm rất lớn.
Trời dần dần tối.
Đêm khuya, trong mật thất tu luyện của mình, tâm thần Trần Kim bất định cầm một trận bàn thần bí.
Trận bàn lớn bằng hai lòng bàn tay, phía trên có từng đạo phù văn lưu chuyển.
Trần Kim cẩn thận đưa tin ức vào, trận bàn nhanh chóng sáng lên, mà những tin tức kia lại biến mất không thấy.
- Lần này Huyền Diệp không chết, Lữ Phong sư huynh không rõ tung tích nơi nào, không biết sau khi đám người phó tông chủ biết chuyện sẽ tức giận cỡ nào, cũng không nên trừng phạt ta mới tốt.
Trong nội tâm Trần Kim đang bồn chồn.
Hắn chỉ là đệ tử ngoại viện, cho dù là nhân vật thiên tài trong Huyền Cơ Tông nhưng địa vị kém xa Lữ Phong cả vạn dặm.