Ở giữa quảng trường, là khu vực dành riêng cho vài đại gia tộc ở Thanh Sơn Trấn, chỉ thấy trước quầy của Lý gia, gia chủ Lý Hạo Nhiên của Lý gia đang diễn thuyết hùng hồn:
- Chư vị cũng biết, ở Lam Nguyệt thành chúng ta, Vương gia và hiệp hội luyện dược sư là những nơi cung ứng dược tề lớn nhất trên thị trường, cũng là nơi tập kết cuối cùng của dược tài, lần này hai bên hợp tác, Lý Hạo Nhiên ta đảm bảo, chỉ cần chư vị chịu bán dược tài thì có bao nhiêu chúng ta cũng có thể mua được hết.
- Mỗi dược nông ký hiệp nghị bán dược tài cho Lý gia ta thì Lý Hạo Nhiên ta cam đoan, chờ tới khi Lý gia ta bán hết dược tài ra khỏi đây thì chư vị có thể nhận được tiền hàng ngay lập tức. Bất quá, nói thẳng thế này, có lẽ mọi người cũng đã nhìn ra, liên minh Lý gia và Diệp gia có xích mích với nhau, kể từ hôm nay, bất kỳ kẻ nào còn muốn bán dược dược tài cho Diệp gia thì chính là đối nghịch cùng Lý gia ta, từ nay về sau, dược liệu của các ngươi, liên minh Lý gia ta sẽ không mua nữa.
- Nhớ lấy, liên minh Lý gia không chỉ có mỗi Lý gia ta mà còn có Lưu gia, và Vương gia một trong tam đại gia tộc ở Lam Nguyệt thành, thậm chí còn có hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành, ta hy vọng chư vị có thể nhìn rõ tình hình hiện tại, đừng vì hành động lỗ mãng của mình mà hối hận cả đời.
Lý Hạo Nhiên vừa lớn tiếng hét lên, vừa dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía quầy hàng lớn nhất kế bên của Diệp gia.
Quầy hàng Diệp gia, đám người Diệp Phách Thiên cũng đã đi tới quảng trường, nhìn vào quầy hàng trống rỗng không có chút dược liệu nào của nhà mình, nghe lời nói kiêu ngạo của Lý Hạo Nhiên, cả đám người liền biến sắc.
Ở Thanh Sơn Trấn này, nơi cung ứng dược liệu lớn nhất chính là dược trang của mấy đại gia tộc, gần như chiếm một nửa số lượng sản xuất của Thanh Sơn Trấn.
Nhưng những dược nông nhỏ lẻ này cũng là một cỗ lực lượng khổng lồ, lúc trước, mỗi năm những dược nông này hơn một nửa đều ký hợp đồng bán dược liệu cho Diệp gia, nhưng tình hình năm nay lại có nguy cơ rất lớn.
Đặc biệt là hôm nay, cả nửa ngày trôi qua vẫn không có một hộ dược nông nào đưa dược liệu tới, lúc trước căn bản không thể nào có chuyện thế này được.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Diệp gia bọn họ e là sẽ gặp phải nguy hiểm thật sự.
- Chư vị, hãy nghe ta nói, Diệp gia ta đã kinh doanh ở Thanh Sơn Trấn bao nhiêu năm nay, chưa từng bạc đãi mọi người, danh tiếng đã quá rõ ràng, ta cam đoan với chư vị, Diệp gia ta vẫn là đại gia tộc lớn nhất ở Thanh Sơn Trấn này, tất cả dược nông bán dược liệu cho Diệp gia ta đều sẽ được hồi báo hậu hĩnh.
Gia chủ Diệp Triển Hùng đi vào trước quầy hàng của mình, lớn tiếng tuyên truyền.
- Ha ha.
Bên này vừa dứt lời thì bên quầy hàng của Lý gia lại phát ra một tràng cười lớn cười nhạo.
- Hồi báo hậu hĩnh? Diệp gia chủ, theo ta được biết thì dược liệu từ trang viên của chính Diệp gia các ngươi bây giờ vẫn còn để nát ở trong kho hàng, bán cũng không được thì dựa vào cái gì để hồi báo cho những dược nông khác đây?
Lý Hạo Nhiên cười lạnh.
- Không sai, Vương gia nhà ta đã phong sát tất cả dược liệu của Diệp gia, chẳng những Vương gia ta, mà ngay cả Chu gia ở Thanh Sơn Trấn cũng đã tiến hành phong sát sản nghiệp của Diệp gia, chư vị cần phải suy nghĩ cho kỹ.
- Còn có hiệp hội luyện dược sư ta.
Lúc này Hứa chấp sự một mực ngồi im trên ghé không nói gì cũng lạnh lùng mở miệng.
- Diệp gia chủ, hiệp hội luyện dược sư cũng hợp tác với Diệp gia nhiều năm rồi, nhưng gần đây ta phát hiện chất lượng dược liệu của Diệp gia các ngươi rất tệ hại, căn bản không đạt yêu cầu của hiệp hội luyện dược sư ta đặt ra. Cho nên trải qua nội bộ hiệp hội luyện dược sư thảo luận nhất trí quyết định, sau này chúng ta sẽ không thu mua dược liệu của Diệp gia các ngươi nữa. quan hệ hợp tác của hai bên trước kia cũng sẽ ngưng hẳn.
- Từ hôm nay trở đi, hiệp hội luyện dược sư ta sẽ chỉ nhận dược liệu đến từ liên minh Lý gia, những dược liệu tới từ bất kỳ nơi nào khác đều sẽ không thu.
Lời này vừa ra thì cả quảng trường liền ồ lên như bom nổ.
Tất cả những gia tộc lớn nhỏ ở Thanh Sơn Trấn căn bản đều biết, Diệp gia sở dĩ có thể trở thành đệ nhất gia tộc ở Thanh Sơn Trấn chính là vì luôn hợp tác với hiệp hội luyện dược sư, mấy năm nay Diệp gia luôn cung ứng rất nhiều dược liệu cho hiệp hội luyện dược sư Thanh Sơn Trấn.
Có thể nói, tất cả dược liệu do Diệp gia sản xuất và thu mua được hằng năm phần lớn đều do hiệp hội luyện dược sư tiêu hoá hết.
Hôm nay hiệp hội luyện dược sư huỷ bỏ hợp tác cùng Diệp gia, mà quay sang Lý gia, hơn nữa còn phong sát tất cả dược liệu của Diệp gia, đối với Diệp gia mà nói thì chẳng khác nào sấm giữa trời quang.
Mấy ngày nay mấy đại gia tộc trong Thanh Sơn Trấn giao phong với nhau, tất cả gia tộc nhỏ và dược nông khác đều nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng Diệp gia vì bị mấy đại gia tộc chèn ép mà bị mất không ít thị trường, nhưng cũng có không ít dược nông vẫn xem trọng Diệp gia.
Bởi vì Diệp gia vẫn còn hợp tác với hiệp hội luyện dược sư.
Nhưng hôm nay Hứa chấp sự tuyên bố như vậy giống như đang rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp cắt đứt đường sống của Diệp gia.
Hiện tại dù có là kẻ ngốc cũng nhìn ra là không bao lâu nữa Diệp gia sẽ triệt để sụp đổ.
Sau khi Hứa chấp sự nói xong thì chẳng những dân chúng xung quanh ồn ào lên, ngay cả vẻ mặt của tộc nhân Diệp gia cũng thay đổi.
Diệp Triển Hùng khàn giọng nói:
- Hứa chấp sự, thật sự muốn tuyệt tình như vậy sao?
Hứa chấp sự thản nhiên nói:
- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, muốn trách thì trách Diệp gia các ngươi đã đắc tội quá nhiều người. Hai đại gia tộc Chu gia và Vương gia liên thủ với nhau thì Diệp gia các ngươi có muốn không chết cũng khó, Diệp gia chủ, nể tình hợp tác bao nhiêu năm nay, ta cho ngươi một lời khuyên, ta khuyên ngươi bán hết trang viên của Diệp gia các ngươi đi, giao đệ tử Diệp Huyền của Diệp gia các ngươi ra, sau đó thu dọn hành lý rời khỏi Thanh Sơn Trấn. Như vậy có lẽ vẫn còn một con đường sống, bằng không Diệp gia chẳng mấy chốc nữa sẽ diệt vong mà thôi.
Mấy lời này có chỗ nào giống như khuyên nhủ? Rõ ràng là uy hiếp và đe doạ.
Trong lòng Diệp Phách Thiên vốn đang cố nén một bụng lửa giận, những lời này của Hứa chấp sự rốt cuộc cũng kích phát con thịnh nộ của lão.
Lão đột nhiên đi tới trước mặt đám người, cười ha hả.
- Chư vị cũng biết, ở Lam Nguyệt thành chúng ta, Vương gia và hiệp hội luyện dược sư là những nơi cung ứng dược tề lớn nhất trên thị trường, cũng là nơi tập kết cuối cùng của dược tài, lần này hai bên hợp tác, Lý Hạo Nhiên ta đảm bảo, chỉ cần chư vị chịu bán dược tài thì có bao nhiêu chúng ta cũng có thể mua được hết.
- Mỗi dược nông ký hiệp nghị bán dược tài cho Lý gia ta thì Lý Hạo Nhiên ta cam đoan, chờ tới khi Lý gia ta bán hết dược tài ra khỏi đây thì chư vị có thể nhận được tiền hàng ngay lập tức. Bất quá, nói thẳng thế này, có lẽ mọi người cũng đã nhìn ra, liên minh Lý gia và Diệp gia có xích mích với nhau, kể từ hôm nay, bất kỳ kẻ nào còn muốn bán dược dược tài cho Diệp gia thì chính là đối nghịch cùng Lý gia ta, từ nay về sau, dược liệu của các ngươi, liên minh Lý gia ta sẽ không mua nữa.
- Nhớ lấy, liên minh Lý gia không chỉ có mỗi Lý gia ta mà còn có Lưu gia, và Vương gia một trong tam đại gia tộc ở Lam Nguyệt thành, thậm chí còn có hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành, ta hy vọng chư vị có thể nhìn rõ tình hình hiện tại, đừng vì hành động lỗ mãng của mình mà hối hận cả đời.
Lý Hạo Nhiên vừa lớn tiếng hét lên, vừa dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía quầy hàng lớn nhất kế bên của Diệp gia.
Quầy hàng Diệp gia, đám người Diệp Phách Thiên cũng đã đi tới quảng trường, nhìn vào quầy hàng trống rỗng không có chút dược liệu nào của nhà mình, nghe lời nói kiêu ngạo của Lý Hạo Nhiên, cả đám người liền biến sắc.
Ở Thanh Sơn Trấn này, nơi cung ứng dược liệu lớn nhất chính là dược trang của mấy đại gia tộc, gần như chiếm một nửa số lượng sản xuất của Thanh Sơn Trấn.
Nhưng những dược nông nhỏ lẻ này cũng là một cỗ lực lượng khổng lồ, lúc trước, mỗi năm những dược nông này hơn một nửa đều ký hợp đồng bán dược liệu cho Diệp gia, nhưng tình hình năm nay lại có nguy cơ rất lớn.
Đặc biệt là hôm nay, cả nửa ngày trôi qua vẫn không có một hộ dược nông nào đưa dược liệu tới, lúc trước căn bản không thể nào có chuyện thế này được.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Diệp gia bọn họ e là sẽ gặp phải nguy hiểm thật sự.
- Chư vị, hãy nghe ta nói, Diệp gia ta đã kinh doanh ở Thanh Sơn Trấn bao nhiêu năm nay, chưa từng bạc đãi mọi người, danh tiếng đã quá rõ ràng, ta cam đoan với chư vị, Diệp gia ta vẫn là đại gia tộc lớn nhất ở Thanh Sơn Trấn này, tất cả dược nông bán dược liệu cho Diệp gia ta đều sẽ được hồi báo hậu hĩnh.
Gia chủ Diệp Triển Hùng đi vào trước quầy hàng của mình, lớn tiếng tuyên truyền.
- Ha ha.
Bên này vừa dứt lời thì bên quầy hàng của Lý gia lại phát ra một tràng cười lớn cười nhạo.
- Hồi báo hậu hĩnh? Diệp gia chủ, theo ta được biết thì dược liệu từ trang viên của chính Diệp gia các ngươi bây giờ vẫn còn để nát ở trong kho hàng, bán cũng không được thì dựa vào cái gì để hồi báo cho những dược nông khác đây?
Lý Hạo Nhiên cười lạnh.
- Không sai, Vương gia nhà ta đã phong sát tất cả dược liệu của Diệp gia, chẳng những Vương gia ta, mà ngay cả Chu gia ở Thanh Sơn Trấn cũng đã tiến hành phong sát sản nghiệp của Diệp gia, chư vị cần phải suy nghĩ cho kỹ.
- Còn có hiệp hội luyện dược sư ta.
Lúc này Hứa chấp sự một mực ngồi im trên ghé không nói gì cũng lạnh lùng mở miệng.
- Diệp gia chủ, hiệp hội luyện dược sư cũng hợp tác với Diệp gia nhiều năm rồi, nhưng gần đây ta phát hiện chất lượng dược liệu của Diệp gia các ngươi rất tệ hại, căn bản không đạt yêu cầu của hiệp hội luyện dược sư ta đặt ra. Cho nên trải qua nội bộ hiệp hội luyện dược sư thảo luận nhất trí quyết định, sau này chúng ta sẽ không thu mua dược liệu của Diệp gia các ngươi nữa. quan hệ hợp tác của hai bên trước kia cũng sẽ ngưng hẳn.
- Từ hôm nay trở đi, hiệp hội luyện dược sư ta sẽ chỉ nhận dược liệu đến từ liên minh Lý gia, những dược liệu tới từ bất kỳ nơi nào khác đều sẽ không thu.
Lời này vừa ra thì cả quảng trường liền ồ lên như bom nổ.
Tất cả những gia tộc lớn nhỏ ở Thanh Sơn Trấn căn bản đều biết, Diệp gia sở dĩ có thể trở thành đệ nhất gia tộc ở Thanh Sơn Trấn chính là vì luôn hợp tác với hiệp hội luyện dược sư, mấy năm nay Diệp gia luôn cung ứng rất nhiều dược liệu cho hiệp hội luyện dược sư Thanh Sơn Trấn.
Có thể nói, tất cả dược liệu do Diệp gia sản xuất và thu mua được hằng năm phần lớn đều do hiệp hội luyện dược sư tiêu hoá hết.
Hôm nay hiệp hội luyện dược sư huỷ bỏ hợp tác cùng Diệp gia, mà quay sang Lý gia, hơn nữa còn phong sát tất cả dược liệu của Diệp gia, đối với Diệp gia mà nói thì chẳng khác nào sấm giữa trời quang.
Mấy ngày nay mấy đại gia tộc trong Thanh Sơn Trấn giao phong với nhau, tất cả gia tộc nhỏ và dược nông khác đều nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng Diệp gia vì bị mấy đại gia tộc chèn ép mà bị mất không ít thị trường, nhưng cũng có không ít dược nông vẫn xem trọng Diệp gia.
Bởi vì Diệp gia vẫn còn hợp tác với hiệp hội luyện dược sư.
Nhưng hôm nay Hứa chấp sự tuyên bố như vậy giống như đang rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp cắt đứt đường sống của Diệp gia.
Hiện tại dù có là kẻ ngốc cũng nhìn ra là không bao lâu nữa Diệp gia sẽ triệt để sụp đổ.
Sau khi Hứa chấp sự nói xong thì chẳng những dân chúng xung quanh ồn ào lên, ngay cả vẻ mặt của tộc nhân Diệp gia cũng thay đổi.
Diệp Triển Hùng khàn giọng nói:
- Hứa chấp sự, thật sự muốn tuyệt tình như vậy sao?
Hứa chấp sự thản nhiên nói:
- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, muốn trách thì trách Diệp gia các ngươi đã đắc tội quá nhiều người. Hai đại gia tộc Chu gia và Vương gia liên thủ với nhau thì Diệp gia các ngươi có muốn không chết cũng khó, Diệp gia chủ, nể tình hợp tác bao nhiêu năm nay, ta cho ngươi một lời khuyên, ta khuyên ngươi bán hết trang viên của Diệp gia các ngươi đi, giao đệ tử Diệp Huyền của Diệp gia các ngươi ra, sau đó thu dọn hành lý rời khỏi Thanh Sơn Trấn. Như vậy có lẽ vẫn còn một con đường sống, bằng không Diệp gia chẳng mấy chốc nữa sẽ diệt vong mà thôi.
Mấy lời này có chỗ nào giống như khuyên nhủ? Rõ ràng là uy hiếp và đe doạ.
Trong lòng Diệp Phách Thiên vốn đang cố nén một bụng lửa giận, những lời này của Hứa chấp sự rốt cuộc cũng kích phát con thịnh nộ của lão.
Lão đột nhiên đi tới trước mặt đám người, cười ha hả.