Lúc này Khốn Thiên Vũ Hoàng cuối cùng cũng từ trong sợ hãi phục hồi tinh thần lại, nhận ra Huyết Kiếm Vũ Đế, hắn ngay lập tức lạnh lùng nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, người này là trọng phạm Vô Lượng Sơn ta truy nã, người này vừa nãy giết rất nhiều cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn, tội ác tày trời, tội không thể tha thứ, ngươi bắt lấy hắn cho ta, chỉ cần ngươi bắt hắn, chờ bổn hoàng trở lại Vô Lượng Sơn, tất nhiên sẽ bẩm báo lên tông môn, dành cho ngươi ngợi khen.
Tuy Huyết Kiếm Vũ Đế chỉ là một tán tu, nhưng thân là cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, ở Huyền Vực tam trọng tốt xấu cũng có chút tiếng tăm, Khốn Thiên Vũ Hoàng đương nhiên sẽ nhận ra.
Lúc này Khốn Thiên Vũ Hoàng như nắm lấy một nhánh cỏ cứu mạng cuối cùng, ánh mắt điên cuồng lớn tiếng quát lên, trong lời nói tràn ngập oán hận.
Huyết Kiếm Vũ Đế rùng mình một cái, tiểu tử này vừa nãy là làm sự tình điên cuồng gì, mới sẽ khiến trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn oán hận cùng phẫn nộ như thế.
- Khốn Thiên Vũ Hoàng ngươi yên tâm, lão phu trước ở không gian bí ẩn liền bị tiểu tử này lừa gạt, lần này đến đây, chính là vì bắt hắn, giao cho Vô Lượng Sơn ngươi, mới giải mối hận trong lòng lão phu.
Huyết Kiếm Vũ Đế nhìn chằm chằm Diệp Huyền, lạnh lùng nói.
- Được, rất tốt.
Vẻ mặt vặn vẹo oán độc của Khốn Thiên Vũ Hoàng giờ khắc này rốt cục khôi phục bình thường, một tia ngạo nghễ lần thứ hai hiện lên, gằn giọng nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi giác ngộ không tệ, yên tâm đi, chỉ cần ngươi có thể bắt tiểu tử này, chờ trở lại tông môn, bổn hoàng nhất định sẽ bẩm báo thượng tầng, cho ngươi một vị trí trưởng lão hạch tâm.
Huyết Kiếm Vũ Đế cau mày, nhưng không nói thêm gì, mà đi thẳng tới trước mặt Diệp Huyền, âm trầm nói:
- Còn Vô Lượng Sơn thiếu chủ, hừ, tiểu tử, ngươi ở không gian bí ẩn lừa gạt bổn Đế lừa gạt rất thoải mái a.
Diệp Huyền cau mày, hắn không nghĩ tới mình chỉ lát nữa là đánh giết tất cả trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn, thời khắc mấu chốt Huyết Kiếm Vũ Đế dĩ nhiên xuất hiện.
Thực lực của Huyết Kiếm Vũ Đế hắn quá rõ ràng, tuy không mạnh bằng Quỷ Thước Vũ Đế, nhưng dù sao cũng là cường giả Vũ Đế, Linh Hồn Đông Kết nhiều nhất có thể làm cho hắn bị thương, mà không cách nào chém giết.
Nếu như hắn thật muốn vì Khốn Thiên Vũ Hoàng ra mặt, hai người liên thủ đối phó mình, vậy mình tất nhiên sẽ rơi vào trong nguy hiểm.
Đầu óc của Diệp Huyền hơi xoay chuyển, trong lòng lập tức có chủ ý, lạnh lùng nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, lúc trước ở không gian bí ẩn thiếu gia ta sự ra có nguyên nhân, vì lẽ đó xác thực ẩn giấu một chút thân phận, nhưng phía sau thiếu gia ta nói với ngươi, lại không lừa ngươi.
- Lời phía nói?
Huyết Kiếm Vũ Đế hơi sững sờ.
Diệp Huyền từ tốn nói:
- Không sai, vấn đề trên người ngươi, tuy bây giờ trên đại lục người có thể giải không hẳn chỉ có thiếu gia ta, nhưng hiện nay đồng ý thay ngươi hóa giải cũng chỉ có thiếu gia ta mà thôi, ngươi lại vẫn muốn vì Vô Lượng Sơn ra tay với bản thiếu, không thấy mình quá ngu xuẩn sao?
- Chẳng lẽ ngươi nói chính là võ đạo bản nguyên...
Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế nhất thời nghiêm nghị, hắn cuối cùng đã rõ ràng Diệp Huyền nói chính là có ý gì, đó chính là võ đạo bản nguyên trên người bị hắn hao tổn.
Một bên Khốn Thiên Vũ Hoàng nhìn thấy Huyết Kiếm Vũ Đế đi tới, nhưng không có trực tiếp bắt Diệp Huyền, trái lại cùng đối phương bắt chuyện, trong lòng nhất thời khó chịu, cả giận nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi vẫn cùng tiểu tử này phí lời cái gì, còn không bắt hắn lại cho ta, lề mề, lẽ nào là muốn trái mệnh lệnh của Vô Lượng Sơn ta sao!
Huyết Kiếm Vũ Đế nhíu mày, tuy Huyết Kiếm hắn chỉ là một giới tán tu, nhưng dù gì cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, Cố Phỉ chỉ là một Vũ Hoàng, lại ỷ vào mình là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn quát lớn với mình, không khỏi cũng quá không để mình ở trong mắt đi.
Chỉ là tuy tâm của Huyết Kiếm Vũ Đế có bất mãn, nhưng vẫn áp chế lại bất mãn trong lòng nói:
- Khốn Thiên Vũ Hoàng, bổn Đế cũng không phải muốn cãi lời Vô Lượng Sơn, chỉ là bổn Đế cùng người này có mấy lời muốn nói, mong các hạ chờ chốc lát.
- Chờ, còn chờ cái gì.
Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ lạnh lùng nói:
- Người này là trọng phạm Vô Lượng Sơn ta truy nã, ngươi cùng hắn có cái gì phải nói? Hay là ngươi cùng tiểu tử này có cấu kết? Đừng trách bổn hoàng không nhắc nhở ngươi, nếu ngươi cùng người này có chút liên quan, vậy chính là kẻ địch của Vô Lượng Sơn ta, đến lúc đó chân trời góc biển, lên trời xuống đất đều không ai cứu được ngươi, còn không hắn bắt cho ta.
Diệp Huyền ở một bên cười lạnh nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi cũng nhìn thấy, mặc dù Huyết Kiếm ngươi là Vũ Đế, nhưng ở trong mắt Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn cũng chỉ là một người có thể tùy ý quát lớn đánh chửi mà thôi, ngươi cảm giác mình lấy lòng Vô Lượng Sơn như vậy có ý nghĩa sao? Vô Lượng Sơn sẽ chữa võ đạo bản nguyên tổn thương trên người ngươi sao, hay sẽ dành cho ngươi vinh hoa phú quý? Ta xem đều không thể nào, coi như ngươi thật sự bắt thiếu gia ta gia nhập Vô Lượng Sơn, ở trong mắt bọn họ ngươi nhiều nhất cũng chỉ là một con chó tàn nhẫn một chút mà thôi.
- Tiểu tử, ngươi ăn nói linh tinh cái gì.
Cố Phỉ biến sắc, lúc này hắn cuối cùng đã rõ ràng tình cảnh của mình, vội vã áp chế tức giận, ngữ khí ôn hòa nói với Huyết Kiếm Vũ Đế:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi đừng nghe tiểu tử này gây xích mích ly gián, bổn hoàng bảo đảm, chỉ cần ngươi thay bổn hoàng bắt tiểu tử này, Vô Lượng Sơn ta chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi, Tề Thác Nguyên Lão định sẽ đích thân ban tặng ngươi vị trí trưởng lão hạch tâm.
Huyết Kiếm Vũ Đế gật đầu nói với Cố Phỉ:
- Khốn Thiên Vũ Hoàng, ngươi yên tâm, bổn Đế cũng sẽ không bị tiểu tử này dao động lần thứ hai.
Dứt lời, Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong cơ thể đột nhiên vọt lên một luồng kiếm khí đáng sợ, lĩnh vực giống như đại dương trong nháy mắt giáng lâm ở trên người Diệp Huyền:
- Tiểu tử, ngươi đừng lời chót lưỡi đầu môi, ngươi cho rằng bổn Đế bị ngươi lừa một lần, còn có thể bị lừa gạt lần thứ hai sao?
Dứt tiếng, trong tay Huyết Kiếm Vũ Đế đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, từng đạo từng đạo ánh sáng ở trên trường kiếm lưu chuyển, hóa thành từng mảng từng mảng phù văn quỷ dị, những phù chú này cấp tốc tung bay quấn quanh, một luồng khí thế làm người ta sợ hãi khủng bố từ bên trong lan tràn ra, hung hãn chém về phía Diệp Huyền.&
- Huyết Kiếm Vũ Đế, người này là trọng phạm Vô Lượng Sơn ta truy nã, người này vừa nãy giết rất nhiều cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn, tội ác tày trời, tội không thể tha thứ, ngươi bắt lấy hắn cho ta, chỉ cần ngươi bắt hắn, chờ bổn hoàng trở lại Vô Lượng Sơn, tất nhiên sẽ bẩm báo lên tông môn, dành cho ngươi ngợi khen.
Tuy Huyết Kiếm Vũ Đế chỉ là một tán tu, nhưng thân là cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, ở Huyền Vực tam trọng tốt xấu cũng có chút tiếng tăm, Khốn Thiên Vũ Hoàng đương nhiên sẽ nhận ra.
Lúc này Khốn Thiên Vũ Hoàng như nắm lấy một nhánh cỏ cứu mạng cuối cùng, ánh mắt điên cuồng lớn tiếng quát lên, trong lời nói tràn ngập oán hận.
Huyết Kiếm Vũ Đế rùng mình một cái, tiểu tử này vừa nãy là làm sự tình điên cuồng gì, mới sẽ khiến trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn oán hận cùng phẫn nộ như thế.
- Khốn Thiên Vũ Hoàng ngươi yên tâm, lão phu trước ở không gian bí ẩn liền bị tiểu tử này lừa gạt, lần này đến đây, chính là vì bắt hắn, giao cho Vô Lượng Sơn ngươi, mới giải mối hận trong lòng lão phu.
Huyết Kiếm Vũ Đế nhìn chằm chằm Diệp Huyền, lạnh lùng nói.
- Được, rất tốt.
Vẻ mặt vặn vẹo oán độc của Khốn Thiên Vũ Hoàng giờ khắc này rốt cục khôi phục bình thường, một tia ngạo nghễ lần thứ hai hiện lên, gằn giọng nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi giác ngộ không tệ, yên tâm đi, chỉ cần ngươi có thể bắt tiểu tử này, chờ trở lại tông môn, bổn hoàng nhất định sẽ bẩm báo thượng tầng, cho ngươi một vị trí trưởng lão hạch tâm.
Huyết Kiếm Vũ Đế cau mày, nhưng không nói thêm gì, mà đi thẳng tới trước mặt Diệp Huyền, âm trầm nói:
- Còn Vô Lượng Sơn thiếu chủ, hừ, tiểu tử, ngươi ở không gian bí ẩn lừa gạt bổn Đế lừa gạt rất thoải mái a.
Diệp Huyền cau mày, hắn không nghĩ tới mình chỉ lát nữa là đánh giết tất cả trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn, thời khắc mấu chốt Huyết Kiếm Vũ Đế dĩ nhiên xuất hiện.
Thực lực của Huyết Kiếm Vũ Đế hắn quá rõ ràng, tuy không mạnh bằng Quỷ Thước Vũ Đế, nhưng dù sao cũng là cường giả Vũ Đế, Linh Hồn Đông Kết nhiều nhất có thể làm cho hắn bị thương, mà không cách nào chém giết.
Nếu như hắn thật muốn vì Khốn Thiên Vũ Hoàng ra mặt, hai người liên thủ đối phó mình, vậy mình tất nhiên sẽ rơi vào trong nguy hiểm.
Đầu óc của Diệp Huyền hơi xoay chuyển, trong lòng lập tức có chủ ý, lạnh lùng nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, lúc trước ở không gian bí ẩn thiếu gia ta sự ra có nguyên nhân, vì lẽ đó xác thực ẩn giấu một chút thân phận, nhưng phía sau thiếu gia ta nói với ngươi, lại không lừa ngươi.
- Lời phía nói?
Huyết Kiếm Vũ Đế hơi sững sờ.
Diệp Huyền từ tốn nói:
- Không sai, vấn đề trên người ngươi, tuy bây giờ trên đại lục người có thể giải không hẳn chỉ có thiếu gia ta, nhưng hiện nay đồng ý thay ngươi hóa giải cũng chỉ có thiếu gia ta mà thôi, ngươi lại vẫn muốn vì Vô Lượng Sơn ra tay với bản thiếu, không thấy mình quá ngu xuẩn sao?
- Chẳng lẽ ngươi nói chính là võ đạo bản nguyên...
Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế nhất thời nghiêm nghị, hắn cuối cùng đã rõ ràng Diệp Huyền nói chính là có ý gì, đó chính là võ đạo bản nguyên trên người bị hắn hao tổn.
Một bên Khốn Thiên Vũ Hoàng nhìn thấy Huyết Kiếm Vũ Đế đi tới, nhưng không có trực tiếp bắt Diệp Huyền, trái lại cùng đối phương bắt chuyện, trong lòng nhất thời khó chịu, cả giận nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi vẫn cùng tiểu tử này phí lời cái gì, còn không bắt hắn lại cho ta, lề mề, lẽ nào là muốn trái mệnh lệnh của Vô Lượng Sơn ta sao!
Huyết Kiếm Vũ Đế nhíu mày, tuy Huyết Kiếm hắn chỉ là một giới tán tu, nhưng dù gì cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, Cố Phỉ chỉ là một Vũ Hoàng, lại ỷ vào mình là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn quát lớn với mình, không khỏi cũng quá không để mình ở trong mắt đi.
Chỉ là tuy tâm của Huyết Kiếm Vũ Đế có bất mãn, nhưng vẫn áp chế lại bất mãn trong lòng nói:
- Khốn Thiên Vũ Hoàng, bổn Đế cũng không phải muốn cãi lời Vô Lượng Sơn, chỉ là bổn Đế cùng người này có mấy lời muốn nói, mong các hạ chờ chốc lát.
- Chờ, còn chờ cái gì.
Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ lạnh lùng nói:
- Người này là trọng phạm Vô Lượng Sơn ta truy nã, ngươi cùng hắn có cái gì phải nói? Hay là ngươi cùng tiểu tử này có cấu kết? Đừng trách bổn hoàng không nhắc nhở ngươi, nếu ngươi cùng người này có chút liên quan, vậy chính là kẻ địch của Vô Lượng Sơn ta, đến lúc đó chân trời góc biển, lên trời xuống đất đều không ai cứu được ngươi, còn không hắn bắt cho ta.
Diệp Huyền ở một bên cười lạnh nói:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi cũng nhìn thấy, mặc dù Huyết Kiếm ngươi là Vũ Đế, nhưng ở trong mắt Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn cũng chỉ là một người có thể tùy ý quát lớn đánh chửi mà thôi, ngươi cảm giác mình lấy lòng Vô Lượng Sơn như vậy có ý nghĩa sao? Vô Lượng Sơn sẽ chữa võ đạo bản nguyên tổn thương trên người ngươi sao, hay sẽ dành cho ngươi vinh hoa phú quý? Ta xem đều không thể nào, coi như ngươi thật sự bắt thiếu gia ta gia nhập Vô Lượng Sơn, ở trong mắt bọn họ ngươi nhiều nhất cũng chỉ là một con chó tàn nhẫn một chút mà thôi.
- Tiểu tử, ngươi ăn nói linh tinh cái gì.
Cố Phỉ biến sắc, lúc này hắn cuối cùng đã rõ ràng tình cảnh của mình, vội vã áp chế tức giận, ngữ khí ôn hòa nói với Huyết Kiếm Vũ Đế:
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi đừng nghe tiểu tử này gây xích mích ly gián, bổn hoàng bảo đảm, chỉ cần ngươi thay bổn hoàng bắt tiểu tử này, Vô Lượng Sơn ta chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi, Tề Thác Nguyên Lão định sẽ đích thân ban tặng ngươi vị trí trưởng lão hạch tâm.
Huyết Kiếm Vũ Đế gật đầu nói với Cố Phỉ:
- Khốn Thiên Vũ Hoàng, ngươi yên tâm, bổn Đế cũng sẽ không bị tiểu tử này dao động lần thứ hai.
Dứt lời, Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong cơ thể đột nhiên vọt lên một luồng kiếm khí đáng sợ, lĩnh vực giống như đại dương trong nháy mắt giáng lâm ở trên người Diệp Huyền:
- Tiểu tử, ngươi đừng lời chót lưỡi đầu môi, ngươi cho rằng bổn Đế bị ngươi lừa một lần, còn có thể bị lừa gạt lần thứ hai sao?
Dứt tiếng, trong tay Huyết Kiếm Vũ Đế đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, từng đạo từng đạo ánh sáng ở trên trường kiếm lưu chuyển, hóa thành từng mảng từng mảng phù văn quỷ dị, những phù chú này cấp tốc tung bay quấn quanh, một luồng khí thế làm người ta sợ hãi khủng bố từ bên trong lan tràn ra, hung hãn chém về phía Diệp Huyền.&