Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gã không biết là tốc độ của Diệp Huyền kỳ thực cũng không nhanh, thứ hắn dựa vào chính là khả năng dự đoán vô cùng kinh khủng của bản thân, chỉ cần La Chiến có động tác thì hắn đã đoán được động tác tiếp theo, sau đó cứ việc chờ sẵn mà thôi.

- Tên Diệp Huyền này thật sự là học viên mà ta biết lúc trước sao?

La Chiến cẩn thận dò xét Diệp Huyền, trong lòng thầm kinh hãi.

Một lát sau, nhảy cóc ba trăm cái kết thúc, toàn trường chỉ toàn tiếng kêu than, trong phòng huấn luyện ngoại trừ La Chiến và Diệp Huyền ra thì gần như không còn sinh vật nào có thể đứng thẳng được nữa.

- Chỉ mới nhảy cóc có một chút đã khiến các ngươi chịu không nổi rồi thì còn ra thể thống gì.

La Chiến hừ lạnh một tiếng, đưa mắt liếc nhìn Diệp Huyền trở về bên trong đội ngũ, mở bản danh sách ra lạnh giọng nói:

- Tiếp theo sẽ bắt đầu phân tổ đối luyện, người đứng đầu cuộc thi lần trước và người xếp chót một tổ, cứ thế tiếp tục.

Tổ thứ nhất, Phượng Nhu Y, Diệp Huyền.

Theo La Chiến bắt đầu điểm danh, Diệp Huyền cùng một cô gái cùng bước ra khỏi hàng, ánh mắt của học viên cả lớp dồn hết lên người cả hai, chính xác hơn mà nói thì là dồn về phía cô gái kia.

Đây là một cô gái dáng người cao gầy, với mái tóc dài đỏ rực, đôi môi nhỏ nhắn như anh đào, cái mũi trắng trẻo như ngọc, đôi mắt như hồ thu, đặc biệt là một đôi chân dài thẳng tắp, đứng giữa ba trăm học viên trông như hạc giữa bầy gà.

Phượng Nhu Y vô cùng xinh đẹp, cô và Lãnh Dĩnh Doanh cùng được bình chọn là một trong tam đại nữ thần của Tinh Huyền học viện, mới mười ba tuổi nhưng mấy tháng trước đã đột phá tới sáu đạo huyền mạch, hiện tại cách bảy đạo huyền mạch chỉ còn một bước nữa, một khi đột phá thì có thể tiến vào cao cấp ban, là người có tu vi mạnh nhất trong ba trăm học viên có mặt tại đây.

- Cư nhiên sắp xếp một mỹ nữ tới đối luyện với ta, xem ra La giáo quan cũng biết điều lắm.

Diệp Huyền cười hắc hắc, hôm qua hắn vừa mới đột phá cảnh giới nhị mạch, điều cần làm nhất chính là củng cố huyền khí, mà đối luyện cùng võ giả cao mạch chính là một trong những cách củng cố huyền khí tốt nhất, bằng không thì với tính cách của Diệp Huyền căn bản không cần tiếp tục ở lại đây học làm gì.

- La giáo quan, trước kia không phải đều là ta đối luyện cùng Phượng Nhu Y sao?

Trong đội ngũ có người lên tiếng, người nói chính là Chu Ngạn, là đệ tử của Chu Gia ở Lam Nguyệt thành, đây cũng là học viên có thực lực gần với Phượng Nhu Y nhất trong số các học viên, đã đả thông sáu đạo huyền mạch.

Lúc trước luật đối luyện đều là người thứ nhất và người thứ hai, người thứ ba và người thứ tư, từ đó suy ra tiếp.

Hôm nay lại không theo lệ cũ, trong lòng Chu Ngạn đương nhiên cảm thấy khó chịu.

La giáo quan lạnh mặt liếc nhìn qua, sau đó lạnh giọng nói:

- Hôm nay đổi lại một chút, ta nói đối luyện thế nào thì cứ đối luyện thế ấy đi, thế nào, ngươi có ý kiến gì?

Chu Ngạn lập tức im lặng không dám nói nữa, danh tiếng của vị La giáo quan mặt lạnh này cũng không phải nói cho có, bất quá gã cũng trừng mắt nhìn Diệp Huyền.

- Bên cạnh hoa tươi, quả nhiên có không ít phân trâu.

Diệp Huyền sờ sờ mũi:

- Bất quá đống phân trâu này cũng thật là khó coi quá.

Một lát sau, hơn ba trăm học viên phân tổ xong, La Chiến khép bản danh sách lại,

- Nếu như ai dám lười biếng thì hậu quả các ngươi cũng tự biết rồi đấy, bắt đầu!

Từng cặp học viên cùng với đối thủ của mình bắt đầu đối luyện, chỉ một lát sau trong phòng huấn luyện liền ồn ào không dứt.

- Học viên Diệp Huyền, mời.

Phượng Nhu Y cũng không vì Diệp Huyền có tiếng là phế vật mà khinh thường hắn, chỉ là có chút không hiểu nổi sự sắp xếp của La giáo quan, hiện tại nàng đang ở bình cảnh của sáu đạo huyền mạch, nếu muốn trùng phá đạo huyền mạch thứ bảy thì cần nhất chính là đối luyện cùng học viên có thực lực tương đương với mình, nhưng học viên Diệp Huyền này lại có tiếng là chỉ mới đả thông một đạo huyền mạch, trong cơ thể không hề có chút huyền khí nào, đối với nàng mà nói căn bản không giúp ích được gì.

Xem ra hôm nay không thể đạt được mục đích rèn luyện mà mình muốn rồi, thôi vậy, vừa rồi nhìn qua thì cường độ thân thể của Diệp Huyền dường như cũng không tệ lắm, xem như đối luyện để luyện tập chiêu thức trụ cột đi vậy.

Lòng nghĩ vậy, trong kinh mạch của Phượng Nhu Y chỉ đề khởi một chút huyền khí, sau đó vỗ nhẹ một chưởng.

Phách!

Quyền chưởng va nhau, một tia huyền khí cực kì mỏng vọt ra từ tay đối phương, tiến vào bên trong cơ thể của Diệp Huyền.

Có phải là quá yếu rồi không?

Diệp Huyền nhíu mày, kích thích do chút huyền khí yếu ớt này mang tới căn bản không thể góp phần củng cố huyền khí vừa mới đột phá của mình được.

Lẽ nào nàng ta đang nhường mình? Không được, phải nghĩ cách.

Diệp Huyền thầm tặc lưỡi, đột nhiên đánh một chưởng về phía ngực của Phượng Nhu Y, động tác kia quả thực là vô cùng bỉ ổi và đáng khinh.

Một góc khác ở phòng huấn luyện, Chu Ngạn chưa từng rời mắt khỏi Phượng Nhu Y, vừa nhìn thấy màn này thì trong mắt liền loé lên hung quang, tên tiểu tử này cư nhiên dám làm ra trò này với Phượng Nhu Y, quả thực là muốn chết.

Mọi người đều biết là Chu Ngạn đã theo đuổi Phượng Nhu Y từ rất lâu rồi, bởi vì thân phận của gã là thiếu gia Chu gia, cho nên trên dưới học viên cao cấp ban không ai dám gần gũi hay có hành động tiếp cận Phượng Nhu Y, không ngờ hôm nay tên Diệp Huyền này lại dám làm ra chuyện thế này, nếu như không dạy cho hắn một bài học, thì Chu Ngạn sau này còn mặt mũi nào nữa.

Tiểu tử, ngươi chờ đó.

Đồng dạng chú ý tới chuyện này còn có La Chiến, gã mở to hai mắt ra nhìn, trong lòng câm nín, để cho Diệp Huyền và Phượng Nhu Y đối luyện là do gã cố ý sắp xếp, ba chiêu của Diệp Huyền lúc trước khiến cho gã chấn kinh không thôi, cho nên gã muốn thông qua người mạnh nhất trong các học viên là Phượng Nhu Y để tìm ra chút mánh khoé của Diệp Huyền, nhưng không thể ngờ là Diệp Huyền lại làm ra hành động bỉ ổi cỡ này với Phượng Nhu Y.

Trong đầu tên Diệp Huyền này rốt cuộc nhét những thứ gì đây?

Người cảm thấy câm nín nhất chính là Phượng Nhu Y, nàng một chưởng hất văng tay của Diệp Huyền, trong mắt mang theo vẻ tức giận.

Diệp Huyền thì hồn nhiên không phát hiện ra, chỉ thấy hắn xoay người, lại thêm một chiêu vớt trăng dưới biển sờ về phía mông của Phượng Nhu Y, đồng thời đôi mắt cũng liếc ngang liếc dọc dòm ngó khắp người của Phượng Nhu Y.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK