Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Nguyên cười nói:

- Tiêu gia chủ làm gì kháng cự như vậy, ta chỉ hiếu kỳ người có thể nhận ra chúng ta đứng trên sườn núi mà thôi.

Long gia hắn ẩn nấp rất bí mật, ngay cả đám người Tiêu Vô Tẫn không dò xét cẩn thận sẽ không phát hiện, Diệp Huyền chỉ là Vũ Vương thất giai nhìn một cái đã nhận ra bọn họ.

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Các ngươi nhiều người đừng cùng một chỗ làm cho thiên địa huyền khí nơiđoó khác thường, ta là người cẩn thận nên nhìn ra thôi.

- Ồ.

Long Nguyên không nghĩ tới Diệp Huyền lại có thể trả lời như thế, cẩn thận nghĩ lại bọn họ đứng chung một chỗ với nhau thật sự làm thiên địa huyền khí chung quanh biến hóa nhưng lại cực kỳ rất nhỏ, tiểu tử này làm sao phát hiện?

Mặc dù nội tâm Long Nguyên có chút hoài nghi nhưng không nghĩ ra Diệp Huyền là Vũ Vương thất giai còn có biện pháp nào khác điều tra vị trí của bọn họ, vì vậy cũng tin lời hắn nói.

Tiêu Vô Tẫn hừ lạnh nói:

- Long gia chủ, vấn đề hiện tại không phải nói cùng tụ tập hay sao? Những người khác đi đâu?

Long Nguyên cười nói:

- Những người khác cơ bản đã tới, chỉ còn Tiêu gia các ngươi tới chậm, bọn họ chờ phát chán cho nên đã đi vào trong rồi.

Long Nguyên nói xong liền đánh ra một đạo phù văn, phù văn nhanh chóng bao phủ hư không sơn cốc, lập tức định trụ trận pháp.

- Định không phù!

Ánh mắt Diệp Huyền ngưng trọng, có rất nhiều biện pháp mở trận pháp tự nhiên, định không phù là một loại cao cấp trong đó, xem ra Long gia có không ít bảo bối.

Bá bá bá!

Lúc này đám người không do dự, liên tục tiến vào trong phiến hư không kia.

Diệp Huyền vừa vào bẻn trong liền có cảm giác mê muội, chờ hắn nhìn thấy nơi mình đang đứng là một hoang nguyên.

Ngẩng đầu nhìn lên, bầu trời âm trầm, trên mặt đất đều là mây xám tịch mịch.

Nơi mọi người xuất hiện có không ít người tụ tập, ánh mắt nhìn có gần trăm người, trừ Diệp Huyền ra, còn lại đều là Vũ Hoàng bát giai.

Trong đó Diệp Huyền nhận ra một ít người, tuyệt đại đa số người vô cùng xa lạ, Diệp Huyền chưa nhìn thấy bao giờ.

- Các vị tới sớm.

Tiêu Vô Tẫn không nghĩ tới đám người mình lại tới cuối cùng, hôm nay cách ngày ước định hai ngày đấy.

- Diệp thiếu, sao ngươi cũng tới đây?

Trong đám người có tiếng nói vang lên.

Diệp Huyền quay đầu nhìn sang thấy Lâm gia Lâm Bác trưởng lão và Từ gia Từ Chấn trưởng lão cũng có trong đám người, bọn họ đứng tốp năm tốp ba không cùng một khu vực

Cách hai bên không xa, Úy Trì Bất Công tộc trưởng dùng ánh mắt âm lãnh nhìn sang, nhìn thấy Diệp Huyền cũng tới thì hắn giật mình, ngay sau đó hắn nở nụ cười sâm lãnh, đáy mắt có sát cơ xuất hiện, hắn không ngờ Tiêu gia lại mang tiểu tử nà tới, quả nhiên chuyện Tiêu Bình là kẻ này lộ ra, hừ, kẻ này nếu ở lại trong phủ Thiên Đô thì ta không có biện pháp, nếu dám vào nơi này thì chờ chết đi.

Ánh mắt hắn xoay tròn, trong đầu suy nghĩ phương pháp đánh chết Diệp Huyền.

Úy Trì Bất Công che giấu sát cơ rất tốt nhưng vẫn bị Diệp Huyền biết được, hắn cười nhạt một tiếng và không để ý đến, hắn cười nói với Lâm Bác và Từ Chấn:

- Đáp ứng lời mời của Tiêu gia chủ, nghe nói nơi này có bảo địa nên tới xem.

Trên mặt hai người lộ ra vẻ mặt vui mừng, nói:

- Huyền Diệp đại sư, kính xin lát nữa chiếu cố nhiều hơn.

Bọn họ biết rõ tạo nghệ của Diệp Huyền không tầm thường, tuy tu vi Diệp Huyền thấp nhất nơi này nhưng nói thực lực hắn yếu thì không đúng.

- Được rồi, chỉ là một Vũ Vương thất giai đáng giá các ngươi làm vậy sao, chẳng lẽ thế lực phủ Thiên Đô không có tiền đồ như vậy?

Lăng Không động Cừu Cung động chủ bất mãn nói:

- Chúng ta đã chờ ở nơi này một hồi, nếu mọi người đã tới thì thăm dò đi.

Úy Trì Bất Công cười lạnh nói:

- Cừu động chủ, ngươi nói lời này sai rồi, người này cũng không phải Vũ Vương thất giai gì đó đâu, mà là các chủ Huyền Quang Các trong phủ Thiên Đô chúng ta đấy, một thân tu vi đáng sợ, chẳng những là Luyện Dược Sư thất phẩm, hơn nữa còn là luyện hồn sư thất phẩm, lai lịch không nhỏ đấy.

- Ah? Còn có chuyện này?

Lăng Không động Cừu Cung động chủ lập tức ngạc nhiên nhìn Diệp Huyền, ánh mắt âm lãnh nhìn Diệp Huyền, nội tâm hắn không vui.

Không chỉ có hắn, đám aco thủ Lang Tà tông thành Lưu Tiên cũng chú ý tới Diệp Huyền, trẻ tuổi như vậy đã là Luyện Dược Sư thất phẩm, đây là việc hiếm thấy tại đông vực, càng làm cho người ta ngạc nhiên hắn còn là luyện hồn sư thất phẩm, lúc nào luyện hồn sư dễ dàng tu luyện như thế?

- Úy Trì Bất Công gia chủ, ngươi cũng không khuyếch đại chứ, còn trẻ như vậy đã là luyện hồn sư thất phẩm, cho dù là thần cũng không xuất hiện đâu.

Một tên nam tử trugn niên Hách Liên gia tộc thành Lưu Tiên ngạc nhiên nói ra.

Úy Trì Bất Công âm dương quái khí cười nói:

- Hắc hắc, ta cũng không có nói bậy, có khả năng các ngươi còn không biết, trước đó không lâu Vinh Dương phó tháp chủ phủ Thiên Đô đã bị Huyền Diệp đại sư tiến hành so đấu luyện hồn, kết quả bại trận tại chỗ và bị Huyền Diệp đại sư một chưởng đánh chết tại chỗ, tràng diện uy phong cỡ nào a, tất cả cường giả trong phủ Thiên Đô chúng ta đều biết tiếng.

- Cái gì?

Mọi người đều kinh hãi, vẻ mặt hồ nghi, tuy bọn họ không phải người phủ Thiên Đô nhưng đều nghe nói qua Vinh Dương phó tháp chủ, không ngờ hắn thua kẻ này và bị đánh chết?

Mọi người nghe thế nào cũng có phần khó tin.

Diệp Huyền mặt không biểu tình nhưng nội tâm đầy lãnh ý nhìn Úy Trì Bất Công, vương bát đản này muốn đắc tội chết với mình, hắn vừa nói như vậy tất cả mọi người sẽ chú ý tới hắn đấy.

Diệp Huyền đáp ứng Tiêu gia tới thăm dò nơi thần bí, hắn tới đây chỉ vì tò mò mà thôi, cũng không có tâm tình phát sinh liên quan với các thế lực khác, tự nhiên là muốn ít xuất hiện.

Mà Úy Trì Bất Công vừa nói như vậy không phải hấp dẫn chú ý lên người hắn sao?

Quả nhiên Úy Trì Bất Công vừa nói như thế, một Vũ Hoàng trẻ tuổi của Lăng Không động đã hừ lạnh, nói:

- Úy Trì gia chủ, ngươi nói chuyện giật gân sao, ta cũng nghe nói qua Vinh Dương đại sư, hắn chính là Vũ Hoàng bát giai nhị trọng, kẻ này chỉ là Vũ Vương thất giai nhị trọng, hắn có thể dùng một chưởng đánh chết Vinh Dương đại sư sao?

Những người khác lộ ra vẻ hoài nghi.

Úy Trì Bất Công cười hắc hắc, chắp tay nói:

- Thì ra là Lăng Không động Cừu Viễn thiếu động chủ, nếu ngươi thật không tin, ta cũng không có biện pháp, ngươi có thể đi phủ Thiên Đô nghe ngóng một chút, Úy Trì Bất Công ta còn không tới mức nói dối ngươi một việc nhỏ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK