Diệp Huyền mở thần linh đồng thị ra, huyền thức ngũ phẩm đỉnh phong của mình dung nhập vào trong huyền thức của mọi người.
Sau một lát hắn đã hiểu rõ huyền thức của mọi người rành mạch.
Không thể không nói nội tình của La gia vẫn có một ít, đúng như La Mẫn gia chủ đã nói, La Tường đạt tới ngũ phẩm đỉnh phong, trừ việc đó ra, luyện dược sư tứ phẩm có gần mười người, luyện dược sư tam phẩm hơn ba mươi người, còn có hơn trăm tên luyện dược sư nhị phẩm.
Thực lực như vậy còn mạnh hơn luyện dược sư cả Lưu Vân quốc một ít, đặt trong nơi như Hạo Thiên đế quốc cũng chỉ có thể xem là thế lực tam lưu.
- Diệp thiếu, thực lực chúng ta thế nào, có thể lọt vào pháp nhãn của ngươi hay không?
Rất nhiều luyện dược sư trong phòng đều khẩn trương nhìn Diệp Huyền, sợ hắn không hài lòng tức giận phẩy tay áo bỏ đi.
- Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được.
Diệp Huyền gật đầu nói.
Mọi người liên tục thở phào một hơi, lúc này chán nản ngồi xuống nhưng trên mặt tươi cười như hoa.
Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được, hai cách nói không có ca ngợi nhưng đổi lại người khác nói bọn họ như vậy đã sớm bị thóa mạ không thương tiếc, nhưng Diệp Huyền nói như vậy, tảng đá lớn trong lòng bọn họ cũng rơi xuống.
Ít nhất trong nội tâm Diệp thiếu bọn họ “Coi như cũng được.
- La Mẫn gia chủ, ta nhớ La gia các ngươi luyện chế hẳn là phân công ah, không biết phụ trách luyện chế Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan hạch tâm là những người nào? Giới thiệu cho ta nhận biết một chút.
Đột nhiên Diệp Huyền nói ra.
La Mẫn không biết Diệp Huyền vì cái gì hỏi như vậy nhưng hắn vội vàng giải thích.
- Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là đan dược trọng yếu của La gia chúng ta, người phụ trách chủ yếu là La Tường, trừ hắn ra còn có năm tên luyện dược đại sư tứ phẩm tham gia vào trong đó.
La Mẫn cũng điểm ra năm người.
Năm người bị điểm tên hưng phấn dứng ra, bộ dạng ưỡn ngực ngẩng đầu giống như tiếp nhận khen thưởng.
- Ân.
Diệp Huyền gật gật đầu, ánh của hắn nhìn lên thân ba người.
- Ba vị đại sư này, không biết các ngươi phụ trách cái gì trong dược phường.
Mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, chỉ thấy ba tên luyện dược sư không chút thu hút, dường như là luyện dược sư tam phẩm trong dược phường, tới đây cũng một thời gian ngắn.
Một người trong đó mọi người tương đối quen thuộc, hắn là người hiền lành trong dược phường, đã công tác tại dược phường năm sáu năm, niên kỷ cũng có hơn sáu mươi, tất cả mọi người xưng hắn là Tề lão.
Còn có hai người hẳn là năm trước mới gia nhập vào, tính cách hai người này hơi lạ cho nên mọi người trong khoảng thời gian ngắn không muốn biết tên hai người bọn họ.
Tề lão kích động đi tới và nói:
- Diệp thiếu, lão phu Tề Tam, là luyện dược sư tam pâẩm, ta phụ trách xét duyệt và luyện chế đan dược.
Hai người khác là luyện dược sư trung niên, bọn họ nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra thần thái khẩn trương, cả hai chắp tay nói:
- Diệp thiếu, hai chúng ta phụ trách luyện chế Ngưng Huyết đan của dược phường và con đường cung ứng trao đổi.
Diệp Huyền lộ ra thần thái bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Khó trách, như vậy xem ra Tề Tam ngươi phụ trách hẳn là xét duyệt Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, mà hai người này phụ trách con đường cung ứng...
- Ah...
Sắc mặt ba người thay đổi.
Những luyện dược sư khác trong phòng đều khó hiểu nhìn sang, không biết Diệp Huyền nói thế có ý gì.
Trước mắt bao người, Tề lão cười khổ một tiếng, mở miệng nói ra:
- Diệp thiếu nói giỡn, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cơ mật hạch tâm của gia tộc, đều là La Tường đại sư tự mình xét duyệt,một luyện dược sư tam phẩm như ta làm sao có thể tiếp xúc.
Hai tên luyện dược sư trung niên hần sắc càng khẩn trương, ngượng ngập vừa cười vừa nói:
- Tề lão nói đúng, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan đều là do La Tường đại sư tự mình phụ trách, hai chúng ta nào có tư cách ah.
Ánh mắt Diệp Huyền lập tức phát lạnh, cười lạnh nói:
- Nếu các ngươi không tiếp xúc thì không ai có tư cách, như vậy tại sao trên người của ngươi có khí tức linh dược của hai loại đan dược kia?
Xoạt!
Toàn trường lập tức xôn xao, kể cả La Mẫn và La Tường và những ngời khác đều nhìn sang ba người, ánh mắt biến thành lăng lệ ác liệt.
- Ta... Chúng ta, không có ah...
Hai gã luyện dược sư trung niên bối rối phản bác, ánh mắt cũng hơi lập loè.
Mà Tề lão thì sững sờ một lúc, chợt cười khổ:
- Diệp thiếu, lời này của ngươi nghiêm trọng, nguyên vật liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cái gì thì lão phu không rõ, cũng chưa sờ quà, nếu quả thật có chuyện đó cũng là lão phu trong lúc vô tình xét duyệt có nhiễm qua.
- Diệp thiếu, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ ba người này có vấn đề?
La Mẫn âm thầm truyền âm cho Diệp Huyền, nội tâm của hắn cực kỳ khó hiểu, tuy hắn dẫn Diệp thiếu đi xem Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhưng không có nói cho hắn biết tài liệu của đan dược, Diệp thiếu làm sao biết được tài liệu trong đó
Hoặc là nói Diệp thiếu chỉ hoài nghi ba người sau đó lừa gạt bọn họ.
La Tường cũng nghi hoặc truyền âm cho La Mẫn:
- Gia chủ, chẳng lẽ ngươi nói tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan cho Diệp thiếu biết?
La Mẫn lắc đầu, nghi ngờ nói:
- Ta căn bản không có ah.
Thấy ba người phủ nhận, đột nhiên Diệp Huyền cười nhạt và nói:
- Ah, nói như vậy chẳng lẽ là ta tính sai?
- Nhất định là như vậy.
Hai gã tluyện dược sư trung niên thở ra một hơi.
Diệp Huyền gật gật đầu, chậc chậc cười nói:
- Vậy cho dù ta tính sai nhưng ta lại khó hiểu, hai người các ngươi rõ ràng là luyện dược sư tứ phẩm, vì sao lại giả thành luyện dược sư tam phẩm chứ?
- Cái gì? Hai người này là luyện dược sư tứ phẩm?
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người.
- Làm sao ngươi biết...
Hai gã luyện dược sư trung niên khiếp sợ thốt ra, sau khi nói xong mới cảm thấy không đúng, trong mắt bối rối lại xuất hiện, lắp bắp nói:
- Hai người chúng ta vài ngày trước mới đột phá tứ pâẩm, còn chưa tới bẩm báo...
Nếu như lúc này La Mẫn còn không biết hai người này có vấn đề thì hắn làm gia chủ trên thân chó.
- Người đâu, bắt hai người này lại.
Hắn gầm lên một tiếng, lập tức có vài tên luyện dược sư long tinh hổ mãnh nhào tới.
Hai người kia vận dụng huyền lực bộc phát muốn chạy trốn khỏi nơi này, ở nơi này thì làm sao chạy thoát, sau một lát đã bị trói lại.
- La Mẫn gia chủ, ngươi làm cái gì vậy?
- Hai người chúng ta là ký kết hiệp nghị luyện dược sư với La gia, cũng không phải là bán mình cho các ngươi, La gia các ngươi có tư cách gì giam giữ chúng ta?
Sau một lát hắn đã hiểu rõ huyền thức của mọi người rành mạch.
Không thể không nói nội tình của La gia vẫn có một ít, đúng như La Mẫn gia chủ đã nói, La Tường đạt tới ngũ phẩm đỉnh phong, trừ việc đó ra, luyện dược sư tứ phẩm có gần mười người, luyện dược sư tam phẩm hơn ba mươi người, còn có hơn trăm tên luyện dược sư nhị phẩm.
Thực lực như vậy còn mạnh hơn luyện dược sư cả Lưu Vân quốc một ít, đặt trong nơi như Hạo Thiên đế quốc cũng chỉ có thể xem là thế lực tam lưu.
- Diệp thiếu, thực lực chúng ta thế nào, có thể lọt vào pháp nhãn của ngươi hay không?
Rất nhiều luyện dược sư trong phòng đều khẩn trương nhìn Diệp Huyền, sợ hắn không hài lòng tức giận phẩy tay áo bỏ đi.
- Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được.
Diệp Huyền gật đầu nói.
Mọi người liên tục thở phào một hơi, lúc này chán nản ngồi xuống nhưng trên mặt tươi cười như hoa.
Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được, hai cách nói không có ca ngợi nhưng đổi lại người khác nói bọn họ như vậy đã sớm bị thóa mạ không thương tiếc, nhưng Diệp Huyền nói như vậy, tảng đá lớn trong lòng bọn họ cũng rơi xuống.
Ít nhất trong nội tâm Diệp thiếu bọn họ “Coi như cũng được.
- La Mẫn gia chủ, ta nhớ La gia các ngươi luyện chế hẳn là phân công ah, không biết phụ trách luyện chế Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan hạch tâm là những người nào? Giới thiệu cho ta nhận biết một chút.
Đột nhiên Diệp Huyền nói ra.
La Mẫn không biết Diệp Huyền vì cái gì hỏi như vậy nhưng hắn vội vàng giải thích.
- Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là đan dược trọng yếu của La gia chúng ta, người phụ trách chủ yếu là La Tường, trừ hắn ra còn có năm tên luyện dược đại sư tứ phẩm tham gia vào trong đó.
La Mẫn cũng điểm ra năm người.
Năm người bị điểm tên hưng phấn dứng ra, bộ dạng ưỡn ngực ngẩng đầu giống như tiếp nhận khen thưởng.
- Ân.
Diệp Huyền gật gật đầu, ánh của hắn nhìn lên thân ba người.
- Ba vị đại sư này, không biết các ngươi phụ trách cái gì trong dược phường.
Mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, chỉ thấy ba tên luyện dược sư không chút thu hút, dường như là luyện dược sư tam phẩm trong dược phường, tới đây cũng một thời gian ngắn.
Một người trong đó mọi người tương đối quen thuộc, hắn là người hiền lành trong dược phường, đã công tác tại dược phường năm sáu năm, niên kỷ cũng có hơn sáu mươi, tất cả mọi người xưng hắn là Tề lão.
Còn có hai người hẳn là năm trước mới gia nhập vào, tính cách hai người này hơi lạ cho nên mọi người trong khoảng thời gian ngắn không muốn biết tên hai người bọn họ.
Tề lão kích động đi tới và nói:
- Diệp thiếu, lão phu Tề Tam, là luyện dược sư tam pâẩm, ta phụ trách xét duyệt và luyện chế đan dược.
Hai người khác là luyện dược sư trung niên, bọn họ nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra thần thái khẩn trương, cả hai chắp tay nói:
- Diệp thiếu, hai chúng ta phụ trách luyện chế Ngưng Huyết đan của dược phường và con đường cung ứng trao đổi.
Diệp Huyền lộ ra thần thái bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Khó trách, như vậy xem ra Tề Tam ngươi phụ trách hẳn là xét duyệt Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, mà hai người này phụ trách con đường cung ứng...
- Ah...
Sắc mặt ba người thay đổi.
Những luyện dược sư khác trong phòng đều khó hiểu nhìn sang, không biết Diệp Huyền nói thế có ý gì.
Trước mắt bao người, Tề lão cười khổ một tiếng, mở miệng nói ra:
- Diệp thiếu nói giỡn, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cơ mật hạch tâm của gia tộc, đều là La Tường đại sư tự mình xét duyệt,một luyện dược sư tam phẩm như ta làm sao có thể tiếp xúc.
Hai tên luyện dược sư trung niên hần sắc càng khẩn trương, ngượng ngập vừa cười vừa nói:
- Tề lão nói đúng, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan đều là do La Tường đại sư tự mình phụ trách, hai chúng ta nào có tư cách ah.
Ánh mắt Diệp Huyền lập tức phát lạnh, cười lạnh nói:
- Nếu các ngươi không tiếp xúc thì không ai có tư cách, như vậy tại sao trên người của ngươi có khí tức linh dược của hai loại đan dược kia?
Xoạt!
Toàn trường lập tức xôn xao, kể cả La Mẫn và La Tường và những ngời khác đều nhìn sang ba người, ánh mắt biến thành lăng lệ ác liệt.
- Ta... Chúng ta, không có ah...
Hai gã luyện dược sư trung niên bối rối phản bác, ánh mắt cũng hơi lập loè.
Mà Tề lão thì sững sờ một lúc, chợt cười khổ:
- Diệp thiếu, lời này của ngươi nghiêm trọng, nguyên vật liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cái gì thì lão phu không rõ, cũng chưa sờ quà, nếu quả thật có chuyện đó cũng là lão phu trong lúc vô tình xét duyệt có nhiễm qua.
- Diệp thiếu, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ ba người này có vấn đề?
La Mẫn âm thầm truyền âm cho Diệp Huyền, nội tâm của hắn cực kỳ khó hiểu, tuy hắn dẫn Diệp thiếu đi xem Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhưng không có nói cho hắn biết tài liệu của đan dược, Diệp thiếu làm sao biết được tài liệu trong đó
Hoặc là nói Diệp thiếu chỉ hoài nghi ba người sau đó lừa gạt bọn họ.
La Tường cũng nghi hoặc truyền âm cho La Mẫn:
- Gia chủ, chẳng lẽ ngươi nói tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan cho Diệp thiếu biết?
La Mẫn lắc đầu, nghi ngờ nói:
- Ta căn bản không có ah.
Thấy ba người phủ nhận, đột nhiên Diệp Huyền cười nhạt và nói:
- Ah, nói như vậy chẳng lẽ là ta tính sai?
- Nhất định là như vậy.
Hai gã tluyện dược sư trung niên thở ra một hơi.
Diệp Huyền gật gật đầu, chậc chậc cười nói:
- Vậy cho dù ta tính sai nhưng ta lại khó hiểu, hai người các ngươi rõ ràng là luyện dược sư tứ phẩm, vì sao lại giả thành luyện dược sư tam phẩm chứ?
- Cái gì? Hai người này là luyện dược sư tứ phẩm?
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người.
- Làm sao ngươi biết...
Hai gã luyện dược sư trung niên khiếp sợ thốt ra, sau khi nói xong mới cảm thấy không đúng, trong mắt bối rối lại xuất hiện, lắp bắp nói:
- Hai người chúng ta vài ngày trước mới đột phá tứ pâẩm, còn chưa tới bẩm báo...
Nếu như lúc này La Mẫn còn không biết hai người này có vấn đề thì hắn làm gia chủ trên thân chó.
- Người đâu, bắt hai người này lại.
Hắn gầm lên một tiếng, lập tức có vài tên luyện dược sư long tinh hổ mãnh nhào tới.
Hai người kia vận dụng huyền lực bộc phát muốn chạy trốn khỏi nơi này, ở nơi này thì làm sao chạy thoát, sau một lát đã bị trói lại.
- La Mẫn gia chủ, ngươi làm cái gì vậy?
- Hai người chúng ta là ký kết hiệp nghị luyện dược sư với La gia, cũng không phải là bán mình cho các ngươi, La gia các ngươi có tư cách gì giam giữ chúng ta?