Dược lão liếc mắt nhìn người kia, khinh bỉ nói:
- Nói không chừng Huyền Diệp này cảm thấy được đề tổng hợp do các ngươi đưa ra, quá mức ấu trĩ đơn giản, cho nên lười trả lời mà thôi.
Đông lão gật đầu nói:
- Ta cũng cảm thấy là như vậy.
Nhất thời đạo sư vừa nói chuyện kia, mặt đỏ tới mang tai.
- Ha hả, Huyền Diệp này, hệ luyện dược ta muốn.
Dược lão nhìn bài thi trước mặt, mỉm cười nói. Ánh mắt kia, lại giống như phát hiện ra đồ quý tuyệt thế gì đó.
- Dược lão, Huyền Diệp này, hệ luyện hồn ta cũng rất có hứng thú.
Đông lão cũng híp mắt nói.
- Hai vị, Huyền Diệp này mới chuẩn bị gia nhập nội viện.
Dược lão mỉm cười:
- Gia nhập hệ luyện dược ta, lại không xung đột gì với nội viện cả.
- Đúng vậy. Lẽ nào sau khi hắn gia nhập nội viện, còn không thể đến hệ luyện hồn ta học tập được sao?
Dược lão và Đông lão đều tự đắc cười.
Trước kia mỗi một lần phê duyệt thi viết, đều không chút dao động sợ hãi. Nhưng lần này bởi vì Diệp Huyền xuất hiện, lại mang đến không ít bất ngờ.
Tiếp theo, phê duyệt tiếp tục.
Khi phê duyệt đến bài thi của Đông Phương Tử Tư, ánh mắt Dược lão lại một lần nữa nhất thời sáng lên.
- Thiên phú của Đông Phương Tử Tư này ở trên phương diện luyện dược, thật sự là không tệ. Nhìn mấy đáp án nàng viết này, khoảng cách Luyện Dược Sư ngũ phẩm, chắc hẳn cũng không xa.
Dược lão hài lòng nói.
Dĩ nhiên đối với chấn động do Diệp Huyền mang đến cho hắn, lại còn kém hơn rất nhiều.
Rất nhanh, sau nửa canh giờ, tất cả bài thi đều đã phê duyệt xong.
Lỗ Tuấn cầm phiếu điểm, đi tới bên ngoài đại điện.
- Trải qua các vị đạo sư trong học viện phê duyệt, hiện tại tiến hành công bố thành tích thi viết của sát hạch đệ tử nội viện, như sau.
- Danh hiệu đứng đầu, Đông Phương Tử Tư, tám mươi ba điểm.
- Đứng thứ hai, Lâm Nguyên, tám mươi điểm.
- Đứng thứ ba,...
- ...
- Đứng thứ chín mươi chín, Huyền Diệp, năm mươi mốt điểm.
- Danh sách thứ một trăm, Mộc Chân, năm mươi điểm.
- Ba người còn lại không báo tên, thành tích không đạt tiêu chuẩn, không qua được kỳ thi.
103 người tham gia sát hạch, đến cuối cùng, đúng lúc là một trăm người thông qua sát hạch.
- Năm mươi mốt điểm. Thật đúng là nguy hiểm. Nói như vậy, trang thứ hai ta được tròn năm mươi điểm, nhận được chắc là tròn điểm đi.
Trái tim Diệp Huyền dâng lên, cuối cùng đã được để xuống.
Xem ra mấy vị đạo sư học viện Lam Quang này, vẫn thật sự rất tinh mắt.
- Tiểu tử này lại có thể thông qua. Sao có thể như vậy được?
Thật ra Phùng Quang lạnh lùng đưa mắt nhìn Diệp Huyền, trong lòng lại cảm thấy vô cùng khó tin.
Thời điểm Diệp Huyền nộp bài thi, hắn tận mắt nhìn thấy được, trang đầu tiên của đối phương gần như tất cả đều là để trống. Trang thứ hai tổng cộng mới được năm mươi điểm. Như vậy chẳng phải là nói, tiểu tử này ở trang thứ hai đề mục luyện dược và luyện hồn, tất cả đều trả lời đúng?
Đề mục luyện dược và luyện hồn, luôn luôn là phần khó nhất của sát hạch nội viện. Ở trong lịch sử học viện Lam Quang, vẫn chưa có người nào có thể lấy được ngoài bốn mươi điểm.
Giống như Đông Phương Tử Tư, đề tổng hợp tuyệt đối là lấy trọn phần. Hơn nữa nàng còn là Luyện Dược Sư tứ phẩm đỉnh phong. Đối phương đối với đề mực luyện dược, khẳng định thuận buồm xuôi gió. Nhưng dù vậy, điểm cuối cùng của nàng cũng chỉ là tám mươi ba điểm mà thôi.
Ngay lập tức, Phùng Quang không nhịn được nói:
- Lỗ Tuấn đạo sư, thành tích của Huyền Diệp này, có phải là sai rồi hay không? Thời điểm người này nộp bài thi, trang đầu tiên, gần như là để trống.
Lỗ Tuấn nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:
- Thành tích thi viết của mỗi người, đều là do đạo sư các hệ trong học viện phê duyệt nghiêm ngặt, sẽ không xuất hiện chuyện tính sai.
- Tiếp theo, ta sẽ tuyên bố quy tắc đào thải trong vòng võ tuyển thứ hai.
- Lần này võ tuyển sát hạch nội viện, tiến hành phân ra hai hiệp.
- Hiệp thứ nhất, là đào thải lớn. Tất cả một trăm người, sẽ chia làm hai tổ. Mỗi tổ năm mươi người ở một trên lôi đài tiến hành chém giết. Không có thời gian hạn chế. Mười lăm người cuối cùng còn lại của mỗi tổ, sẽ thu được tư cách tiến vào hiệp tiếp theo.
- Các vị học viên có thể nghỉ ngơi một chút. Sau một lát nữa, sẽ tiến hành hiệp thứ nhất đào thải võ tuyển.
Lỗ Tuấn nói xong, xoay người đi vào đại điện.
Phía dưới từ lâu đã bàn luận ầm ĩ.
Nội dung sát hạch nội viện, hàng năm đều sẽ thay đổi. Nhưng mọi người thật sự không ngờ được, sẽ lấy phương thức tiến hành như vậy.
Năm mươi người ở một trên lôi đài cùng nhau chém giết, cuối cùng lựa chọn sử dụng mười lăm người. Chuyện như vậy biến số thật sự quá lớn.
Bởi vì phần lớn người tham gia sát hạch nội viện, đều có cấp bậc không chênh lệch nhiều. Giữa bọn họ sẽ không chênh lệch quá nhiều.
Nhưng một cường giả nếu như lọt vào sự bao vây tấn công hai học viên đồng cấp khác, cho dù thực lực của hắn mạnh hơn so với hai người khác, nhưng rất dễ dàng bị đào thải.
Bởi vậy, thử thách ở cửa ải này không chỉ là thực lực, còn có vận khí.
Một trăm người trong danh sách sát hạch, tất cả đều nín thở tập trung tinh thần, ngồi xếp bằng ở trên quảng trường trước đại điện.
- Vù!
Không bao lâu, đột nhiên từ trong đại điện bay ra sáu bảy bóng người.
Trên người sáu bảy bóng người này, mỗi một đều tản ra khí tức làm người ta sợ hãi. Tất cả bọn họ tuyệt đối đều là cường giả cấp Võ Vương.
- Xem ra nội tình của học viện Lam Quang này, không kém.
Ánh mắt Diệp Huyền thoáng tập trung. Bảy tám bóng người này bay ra ngoài, tuy rằng tất cả đều là Võ Vương, nhưng cũng không phải đều là Võ Vương nhất trọng. Có ba người khí tức trên người, rõ ràng mạnh hơn so với mấy người khác. Hiển nhiên đã đạt đến thất giai nhị trọng.
Ở trong đám người này, Diệp Huyền còn thấy được một người quen. Đó chính là Thanh Phong đạo sư tiến hành sát hạch nhập học cho bọn họ.
- Mau nhìn kìa. Lão nhân ở giữa kia là Dược lão hệ luyện dược của học viện Lam Quang chúng ta, Luyện Dược Sư Vương cấp thất phẩm.
- Lão nhân bên cạnh hắn kia, là Đông lão hệ luyện hồn của học viện, Luyện Hồn Sư Tôn cấp lục phẩm đỉnh phong.
- Còn có Thanh Phong đạo sư của võ viện, Lỗ Tuấn đạo sư hệ sát hạch.
Không ít học viên đều kích động nói. Những đạo sư, tất cả đều là nhân vật đứng đầu của các hệ trong học viện, cũng không phải là người học viên bình thường có thể dễ dàng gặp được.
- Các vị học viên, theo chúng ta đi tới trường đấu võ.
Lỗ Tuấn khẽ quát một tiếng. Mấy bóng người, trong nháy mắt phóng lên cao.
- Nói không chừng Huyền Diệp này cảm thấy được đề tổng hợp do các ngươi đưa ra, quá mức ấu trĩ đơn giản, cho nên lười trả lời mà thôi.
Đông lão gật đầu nói:
- Ta cũng cảm thấy là như vậy.
Nhất thời đạo sư vừa nói chuyện kia, mặt đỏ tới mang tai.
- Ha hả, Huyền Diệp này, hệ luyện dược ta muốn.
Dược lão nhìn bài thi trước mặt, mỉm cười nói. Ánh mắt kia, lại giống như phát hiện ra đồ quý tuyệt thế gì đó.
- Dược lão, Huyền Diệp này, hệ luyện hồn ta cũng rất có hứng thú.
Đông lão cũng híp mắt nói.
- Hai vị, Huyền Diệp này mới chuẩn bị gia nhập nội viện.
Dược lão mỉm cười:
- Gia nhập hệ luyện dược ta, lại không xung đột gì với nội viện cả.
- Đúng vậy. Lẽ nào sau khi hắn gia nhập nội viện, còn không thể đến hệ luyện hồn ta học tập được sao?
Dược lão và Đông lão đều tự đắc cười.
Trước kia mỗi một lần phê duyệt thi viết, đều không chút dao động sợ hãi. Nhưng lần này bởi vì Diệp Huyền xuất hiện, lại mang đến không ít bất ngờ.
Tiếp theo, phê duyệt tiếp tục.
Khi phê duyệt đến bài thi của Đông Phương Tử Tư, ánh mắt Dược lão lại một lần nữa nhất thời sáng lên.
- Thiên phú của Đông Phương Tử Tư này ở trên phương diện luyện dược, thật sự là không tệ. Nhìn mấy đáp án nàng viết này, khoảng cách Luyện Dược Sư ngũ phẩm, chắc hẳn cũng không xa.
Dược lão hài lòng nói.
Dĩ nhiên đối với chấn động do Diệp Huyền mang đến cho hắn, lại còn kém hơn rất nhiều.
Rất nhanh, sau nửa canh giờ, tất cả bài thi đều đã phê duyệt xong.
Lỗ Tuấn cầm phiếu điểm, đi tới bên ngoài đại điện.
- Trải qua các vị đạo sư trong học viện phê duyệt, hiện tại tiến hành công bố thành tích thi viết của sát hạch đệ tử nội viện, như sau.
- Danh hiệu đứng đầu, Đông Phương Tử Tư, tám mươi ba điểm.
- Đứng thứ hai, Lâm Nguyên, tám mươi điểm.
- Đứng thứ ba,...
- ...
- Đứng thứ chín mươi chín, Huyền Diệp, năm mươi mốt điểm.
- Danh sách thứ một trăm, Mộc Chân, năm mươi điểm.
- Ba người còn lại không báo tên, thành tích không đạt tiêu chuẩn, không qua được kỳ thi.
103 người tham gia sát hạch, đến cuối cùng, đúng lúc là một trăm người thông qua sát hạch.
- Năm mươi mốt điểm. Thật đúng là nguy hiểm. Nói như vậy, trang thứ hai ta được tròn năm mươi điểm, nhận được chắc là tròn điểm đi.
Trái tim Diệp Huyền dâng lên, cuối cùng đã được để xuống.
Xem ra mấy vị đạo sư học viện Lam Quang này, vẫn thật sự rất tinh mắt.
- Tiểu tử này lại có thể thông qua. Sao có thể như vậy được?
Thật ra Phùng Quang lạnh lùng đưa mắt nhìn Diệp Huyền, trong lòng lại cảm thấy vô cùng khó tin.
Thời điểm Diệp Huyền nộp bài thi, hắn tận mắt nhìn thấy được, trang đầu tiên của đối phương gần như tất cả đều là để trống. Trang thứ hai tổng cộng mới được năm mươi điểm. Như vậy chẳng phải là nói, tiểu tử này ở trang thứ hai đề mục luyện dược và luyện hồn, tất cả đều trả lời đúng?
Đề mục luyện dược và luyện hồn, luôn luôn là phần khó nhất của sát hạch nội viện. Ở trong lịch sử học viện Lam Quang, vẫn chưa có người nào có thể lấy được ngoài bốn mươi điểm.
Giống như Đông Phương Tử Tư, đề tổng hợp tuyệt đối là lấy trọn phần. Hơn nữa nàng còn là Luyện Dược Sư tứ phẩm đỉnh phong. Đối phương đối với đề mực luyện dược, khẳng định thuận buồm xuôi gió. Nhưng dù vậy, điểm cuối cùng của nàng cũng chỉ là tám mươi ba điểm mà thôi.
Ngay lập tức, Phùng Quang không nhịn được nói:
- Lỗ Tuấn đạo sư, thành tích của Huyền Diệp này, có phải là sai rồi hay không? Thời điểm người này nộp bài thi, trang đầu tiên, gần như là để trống.
Lỗ Tuấn nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:
- Thành tích thi viết của mỗi người, đều là do đạo sư các hệ trong học viện phê duyệt nghiêm ngặt, sẽ không xuất hiện chuyện tính sai.
- Tiếp theo, ta sẽ tuyên bố quy tắc đào thải trong vòng võ tuyển thứ hai.
- Lần này võ tuyển sát hạch nội viện, tiến hành phân ra hai hiệp.
- Hiệp thứ nhất, là đào thải lớn. Tất cả một trăm người, sẽ chia làm hai tổ. Mỗi tổ năm mươi người ở một trên lôi đài tiến hành chém giết. Không có thời gian hạn chế. Mười lăm người cuối cùng còn lại của mỗi tổ, sẽ thu được tư cách tiến vào hiệp tiếp theo.
- Các vị học viên có thể nghỉ ngơi một chút. Sau một lát nữa, sẽ tiến hành hiệp thứ nhất đào thải võ tuyển.
Lỗ Tuấn nói xong, xoay người đi vào đại điện.
Phía dưới từ lâu đã bàn luận ầm ĩ.
Nội dung sát hạch nội viện, hàng năm đều sẽ thay đổi. Nhưng mọi người thật sự không ngờ được, sẽ lấy phương thức tiến hành như vậy.
Năm mươi người ở một trên lôi đài cùng nhau chém giết, cuối cùng lựa chọn sử dụng mười lăm người. Chuyện như vậy biến số thật sự quá lớn.
Bởi vì phần lớn người tham gia sát hạch nội viện, đều có cấp bậc không chênh lệch nhiều. Giữa bọn họ sẽ không chênh lệch quá nhiều.
Nhưng một cường giả nếu như lọt vào sự bao vây tấn công hai học viên đồng cấp khác, cho dù thực lực của hắn mạnh hơn so với hai người khác, nhưng rất dễ dàng bị đào thải.
Bởi vậy, thử thách ở cửa ải này không chỉ là thực lực, còn có vận khí.
Một trăm người trong danh sách sát hạch, tất cả đều nín thở tập trung tinh thần, ngồi xếp bằng ở trên quảng trường trước đại điện.
- Vù!
Không bao lâu, đột nhiên từ trong đại điện bay ra sáu bảy bóng người.
Trên người sáu bảy bóng người này, mỗi một đều tản ra khí tức làm người ta sợ hãi. Tất cả bọn họ tuyệt đối đều là cường giả cấp Võ Vương.
- Xem ra nội tình của học viện Lam Quang này, không kém.
Ánh mắt Diệp Huyền thoáng tập trung. Bảy tám bóng người này bay ra ngoài, tuy rằng tất cả đều là Võ Vương, nhưng cũng không phải đều là Võ Vương nhất trọng. Có ba người khí tức trên người, rõ ràng mạnh hơn so với mấy người khác. Hiển nhiên đã đạt đến thất giai nhị trọng.
Ở trong đám người này, Diệp Huyền còn thấy được một người quen. Đó chính là Thanh Phong đạo sư tiến hành sát hạch nhập học cho bọn họ.
- Mau nhìn kìa. Lão nhân ở giữa kia là Dược lão hệ luyện dược của học viện Lam Quang chúng ta, Luyện Dược Sư Vương cấp thất phẩm.
- Lão nhân bên cạnh hắn kia, là Đông lão hệ luyện hồn của học viện, Luyện Hồn Sư Tôn cấp lục phẩm đỉnh phong.
- Còn có Thanh Phong đạo sư của võ viện, Lỗ Tuấn đạo sư hệ sát hạch.
Không ít học viên đều kích động nói. Những đạo sư, tất cả đều là nhân vật đứng đầu của các hệ trong học viện, cũng không phải là người học viên bình thường có thể dễ dàng gặp được.
- Các vị học viên, theo chúng ta đi tới trường đấu võ.
Lỗ Tuấn khẽ quát một tiếng. Mấy bóng người, trong nháy mắt phóng lên cao.