Ấn tượng của Diệp Huyền đối với Triệu Duy không xấu, nhưng vẫn cảm thấy gã vẫn phải thay đổi vài chỗ mới được.
Ít nhất nếu như là một vị vương tử có ngạo khí, có tự tin, muốn leo lên vương vị thì không nên khuyên mình đi xin lỗi, cho dù đối phương có là vị đại vương tử như mặt trời ban trưa trong số các vương tử.
Chỉ là những thứ này là chuyện của vương thất, Diệp Huyền không muốn quan tâm tới.
- Vị Triệu Duy vương tử này cũng coi như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết, có năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm này ta cũng có thể bố trí không ít thứ. Tuy rằng lần này đi tới cấm địa vương thất, nhưng vẫn phải chuẩn bị kỹ lưỡng một chút, dù sao thực lực của ta hiện tại vẫn còn quá thấp, sơ sẩy một cái thì vạn kiếp bất phục. Đương nhiên cũng nên nhân cơ hội này đi tìm thử xem có huyền thú nào thích hợp với mình hay không.
Sở dĩ Diệp Huyền đáp ứng yêu cầu của Triệu Duy cũng là vì hắn cũng muốn đề thăng võ hồn của mình lên.
Cấm địa vương thất có rất nhiều huyền thú, nguy hiểm lại ít, xem như là nơi tốt để đề thăng võ hồn của mình.
Nghĩ một hồi, phát hiện mình còn một tháng để chuẩn bị, Diệp Huyền cũng không hề nóng nảy.
Hai ngày sau, Diệp Huyền cẩn thận suy nghĩ một chút về con đường sau này mình nên đi, đồng thời cũng bày ra những thứ cần phải chuẩn bị.
Diệp Huyền làm việc rất có nguyên tắc, mỗi thời kỳ đều đặt ra mục tiêu cho riêng mình.
Bây giờ đã luyện thành đệ nhất chuyển của cửu chuyển thánh thể, Diệp Huyền liền định ra mục tiêu tiếp theo cho mình, chính là vừa nhanh chóng đề thăng tu vi của bản thân mình lên, đồng thời cũng phải đề thăng luôn cả võ hồn.
Sự ảo diệu của tam sinh võ hồn, tới bây giờ hắn còn không quan sát ra được bao nhiêu, bởi vì kiếp trước hắn cũng chưa từng gặp qua cái gì gọi là tam sinh võ hồn bao giờ.
Bởi vậy cho nên kiếp này hắn muốn thông qua đề thăng võ hồn của bản thân để tiến hành nghiên cứu đối với tam sinh võ hồn trong truyền thuyết.
Trước khi chuẩn bị mấy thứ này, Diệp Huyền lại tới tu luyện tháp lần nữa.
Sau khi đánh một trận với Đồng Hồng xong thì huyền khí trong cơ thể hắn lại rục rịch, thậm chí có một loại cảm giác như sắp đột phá tới nơi.
Hắn biết rõ đó là do huyền khí trong cơ thể đã ngưng tụ đủ rồi, thời cơ đã tới, cho nên hắn phải nắm chắc cơ hội, chuẩn bị bế quan một chuyến.
Trải qua trận chiến của hắn đối với Đồng Hồng, hiệu quả lập tức hiện rõ ra.
Bất luận là Diệp Huyền đi tới đâu, đều nghênh đón những ánh mắt kính sợ, chẳng những hắn, ngay cả mấy người Trần Tinh đi vào trong tu luyện tháp này cũng không có học viên nào dám lạnh giọng lớn lối đối với bọn họ.
Thậm chí còn có một vài học viên của ban cao cấp nhìn thấy mấy người Trần Tinh xong còn nhường một chút, có phòng tu luyện trống cũng không dám lao lên giành, không dám chọc tới mấy người họ.
Học viên ban cao cấp lại né tránh học viên ban đê cấp, chuyện này cũng coi như kỳ quan ở Huyền Linh học viện, khiến cho không ít học viên bàn tán say sưa.
Lần bế quan này tốn hết nửa tháng của Diệp Huyền.
Chờ tới lúc hắn bước ra lần nữa thì khí tức trên người đã hoàn toàn thay đổi, huyền khí trên người tán dật, cư nhiên đã đột phá tới võ sư nhị trọng.
Như vậy, Diệp Huyền cảm thấy càng thêm có lòng tin vào chuyến đi tới cấm địa của mình lần này.
Sau khi xuất quan, Diệp Huyền cũng không dừng lại, đi thẳng tới hiệp hội luyện dược sư, hắn phải chuẩn bị một chút cho chuyến đi tới cấm địa sắp tới.
Từ Giai của hiệp hội luyện dược sư nhìn thấy Diệp Huyền thì lập tức vô cùng nhiệt tình, nghe Diệp Huyền nói tới gặp Hoa La Huyên trưởng lão thì lập tức dẫn Diệp Huyền tới phòng làm việc của Hoa La Huyên trưởng lão.
- Diệp đại sư, Hoa La Huyên đang ở bên trong phòng luyện chế, ta đi thông báo cho ngài ấy một tiếng, xin người chờ ở đây một chút.
Diệp Huyền gật đầu, ngồi xuống chờ ở phòng làm việc của Hoa La Huyên.
- A.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn liếc nhìn thấy một trương đan phương trên bàn làm việc, không khỏi tò mò cầm lên.
- Đây là đan phương thượng cổ đây mà.
Vừa xem xét xong thì Diệp Huyền cũng phải chấn động, bởi vì đan phương này cư nhiên lại là một trương đan phương thượng cổ, chỉ là tài liệu bên trên đã chỉnh sửa vài lần, phác họa rất nhiều, hiển nhiên chủ nhân của đan phương này vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc về đan phương, vẫn còn đang tiến hành thí nghiệm nghiên cứu.
- Xem tài liệu thì đan phượng thượng cổ này chắc là đan dược tứ phẩm rồi, thông thường mà nói, đan dược thượng cổ khó luyện hơn so với đan dược hiện tại, xem ra gần đây Hoa La Huyên có tiến bộ rất lớn, đã có thể tiến hành thí nghiệm luyện chế đan phương thượng cổ tứ phẩm rồi.
Từ bên trong đan phương này, Diệp Huyền nhìn ra Hoa La Huyên tiến bộ không nhỏ.
- Huyền thiếu, cuối cùng ngươi cũng tới đây rồi, ha ha ha.
Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng cười lớn, sau đó có một vị lão giả phong trần mệt mỏi, cả người toàn mùi thuốc vọt vào, không phải Hoa La Huyên thì còn có thể là ai.
Lão cười ha hả, vô cùng nhiệt tình không khác gì lúc trước:
- Tới đây, chỗ này của ta có trà thượng hạng đây, nếm thử đi.
Tự mình pha một chén trà ngon, Hoa La Huyên tự mình bưng tới trước mặt Diệp Huyền.
- Hoa La Huyên, vừa rồi ngươi luyện chế thất bại đúng không?
Diệp Huyền nhận lấy chén trà, liếc mắt nhìn đối phương, cười khẽ nói.
- Ách?
Hoa La Huyên hơi giật mình.
- Huyền thiếu, sao ngươi biết được?
- Đan dược thành hình thì sẽ có mùi đan dược lưu lại, nhưng trên người của ngươi có mùi thuốc, nhưng không có mùi đan dược, không phải luyện chế thất bại thì là gì.
- Ha ha, cái này cũng không trốn thoát khỏi mũi của ngươi.
Hoa La Huyên xấu hổ cười gượng:
- Đúng rồi, Huyền thiếu, lần này ngươi tới đây là cần gì sao? Ngũ hành chi tinh mà ngươi muốn lần trước hiệp hội luyện dược sư chúng ta đã có rồi, nếu như ngươi cần thì ta sẽ đi lấy giúp ngươi ngay.
Diệp Huyền khoát tay cười:
- Không cần, ngay ngày hôm đó ta đã tìm được ngũ hành chi tinh rồi.
- Cái gì? Ngay ngày hôm đó đã tìm được?
Hoa La Huyên khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn Diệp Huyền.
Ngày đó Diệp Huyền tới tìm lão, lão đi xem trong hiệp hội luyện dược sư thì không còn nữa, ngay cả trung tâm đấu giá cũng không có, sau đó lão tới cả kho tài liệu của luyện dược sư cung đình trong hoàng cung cũng không thấy đâu.
Lão thật sự không nghĩ ra, ngoại trừ những nơi này thì Diệp Huyền còn đi đâu tìm được ngũ hành chi tinh nữa.
Ít nhất nếu như là một vị vương tử có ngạo khí, có tự tin, muốn leo lên vương vị thì không nên khuyên mình đi xin lỗi, cho dù đối phương có là vị đại vương tử như mặt trời ban trưa trong số các vương tử.
Chỉ là những thứ này là chuyện của vương thất, Diệp Huyền không muốn quan tâm tới.
- Vị Triệu Duy vương tử này cũng coi như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết, có năm mươi viên huyền thạch hạ phẩm này ta cũng có thể bố trí không ít thứ. Tuy rằng lần này đi tới cấm địa vương thất, nhưng vẫn phải chuẩn bị kỹ lưỡng một chút, dù sao thực lực của ta hiện tại vẫn còn quá thấp, sơ sẩy một cái thì vạn kiếp bất phục. Đương nhiên cũng nên nhân cơ hội này đi tìm thử xem có huyền thú nào thích hợp với mình hay không.
Sở dĩ Diệp Huyền đáp ứng yêu cầu của Triệu Duy cũng là vì hắn cũng muốn đề thăng võ hồn của mình lên.
Cấm địa vương thất có rất nhiều huyền thú, nguy hiểm lại ít, xem như là nơi tốt để đề thăng võ hồn của mình.
Nghĩ một hồi, phát hiện mình còn một tháng để chuẩn bị, Diệp Huyền cũng không hề nóng nảy.
Hai ngày sau, Diệp Huyền cẩn thận suy nghĩ một chút về con đường sau này mình nên đi, đồng thời cũng bày ra những thứ cần phải chuẩn bị.
Diệp Huyền làm việc rất có nguyên tắc, mỗi thời kỳ đều đặt ra mục tiêu cho riêng mình.
Bây giờ đã luyện thành đệ nhất chuyển của cửu chuyển thánh thể, Diệp Huyền liền định ra mục tiêu tiếp theo cho mình, chính là vừa nhanh chóng đề thăng tu vi của bản thân mình lên, đồng thời cũng phải đề thăng luôn cả võ hồn.
Sự ảo diệu của tam sinh võ hồn, tới bây giờ hắn còn không quan sát ra được bao nhiêu, bởi vì kiếp trước hắn cũng chưa từng gặp qua cái gì gọi là tam sinh võ hồn bao giờ.
Bởi vậy cho nên kiếp này hắn muốn thông qua đề thăng võ hồn của bản thân để tiến hành nghiên cứu đối với tam sinh võ hồn trong truyền thuyết.
Trước khi chuẩn bị mấy thứ này, Diệp Huyền lại tới tu luyện tháp lần nữa.
Sau khi đánh một trận với Đồng Hồng xong thì huyền khí trong cơ thể hắn lại rục rịch, thậm chí có một loại cảm giác như sắp đột phá tới nơi.
Hắn biết rõ đó là do huyền khí trong cơ thể đã ngưng tụ đủ rồi, thời cơ đã tới, cho nên hắn phải nắm chắc cơ hội, chuẩn bị bế quan một chuyến.
Trải qua trận chiến của hắn đối với Đồng Hồng, hiệu quả lập tức hiện rõ ra.
Bất luận là Diệp Huyền đi tới đâu, đều nghênh đón những ánh mắt kính sợ, chẳng những hắn, ngay cả mấy người Trần Tinh đi vào trong tu luyện tháp này cũng không có học viên nào dám lạnh giọng lớn lối đối với bọn họ.
Thậm chí còn có một vài học viên của ban cao cấp nhìn thấy mấy người Trần Tinh xong còn nhường một chút, có phòng tu luyện trống cũng không dám lao lên giành, không dám chọc tới mấy người họ.
Học viên ban cao cấp lại né tránh học viên ban đê cấp, chuyện này cũng coi như kỳ quan ở Huyền Linh học viện, khiến cho không ít học viên bàn tán say sưa.
Lần bế quan này tốn hết nửa tháng của Diệp Huyền.
Chờ tới lúc hắn bước ra lần nữa thì khí tức trên người đã hoàn toàn thay đổi, huyền khí trên người tán dật, cư nhiên đã đột phá tới võ sư nhị trọng.
Như vậy, Diệp Huyền cảm thấy càng thêm có lòng tin vào chuyến đi tới cấm địa của mình lần này.
Sau khi xuất quan, Diệp Huyền cũng không dừng lại, đi thẳng tới hiệp hội luyện dược sư, hắn phải chuẩn bị một chút cho chuyến đi tới cấm địa sắp tới.
Từ Giai của hiệp hội luyện dược sư nhìn thấy Diệp Huyền thì lập tức vô cùng nhiệt tình, nghe Diệp Huyền nói tới gặp Hoa La Huyên trưởng lão thì lập tức dẫn Diệp Huyền tới phòng làm việc của Hoa La Huyên trưởng lão.
- Diệp đại sư, Hoa La Huyên đang ở bên trong phòng luyện chế, ta đi thông báo cho ngài ấy một tiếng, xin người chờ ở đây một chút.
Diệp Huyền gật đầu, ngồi xuống chờ ở phòng làm việc của Hoa La Huyên.
- A.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn liếc nhìn thấy một trương đan phương trên bàn làm việc, không khỏi tò mò cầm lên.
- Đây là đan phương thượng cổ đây mà.
Vừa xem xét xong thì Diệp Huyền cũng phải chấn động, bởi vì đan phương này cư nhiên lại là một trương đan phương thượng cổ, chỉ là tài liệu bên trên đã chỉnh sửa vài lần, phác họa rất nhiều, hiển nhiên chủ nhân của đan phương này vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc về đan phương, vẫn còn đang tiến hành thí nghiệm nghiên cứu.
- Xem tài liệu thì đan phượng thượng cổ này chắc là đan dược tứ phẩm rồi, thông thường mà nói, đan dược thượng cổ khó luyện hơn so với đan dược hiện tại, xem ra gần đây Hoa La Huyên có tiến bộ rất lớn, đã có thể tiến hành thí nghiệm luyện chế đan phương thượng cổ tứ phẩm rồi.
Từ bên trong đan phương này, Diệp Huyền nhìn ra Hoa La Huyên tiến bộ không nhỏ.
- Huyền thiếu, cuối cùng ngươi cũng tới đây rồi, ha ha ha.
Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng cười lớn, sau đó có một vị lão giả phong trần mệt mỏi, cả người toàn mùi thuốc vọt vào, không phải Hoa La Huyên thì còn có thể là ai.
Lão cười ha hả, vô cùng nhiệt tình không khác gì lúc trước:
- Tới đây, chỗ này của ta có trà thượng hạng đây, nếm thử đi.
Tự mình pha một chén trà ngon, Hoa La Huyên tự mình bưng tới trước mặt Diệp Huyền.
- Hoa La Huyên, vừa rồi ngươi luyện chế thất bại đúng không?
Diệp Huyền nhận lấy chén trà, liếc mắt nhìn đối phương, cười khẽ nói.
- Ách?
Hoa La Huyên hơi giật mình.
- Huyền thiếu, sao ngươi biết được?
- Đan dược thành hình thì sẽ có mùi đan dược lưu lại, nhưng trên người của ngươi có mùi thuốc, nhưng không có mùi đan dược, không phải luyện chế thất bại thì là gì.
- Ha ha, cái này cũng không trốn thoát khỏi mũi của ngươi.
Hoa La Huyên xấu hổ cười gượng:
- Đúng rồi, Huyền thiếu, lần này ngươi tới đây là cần gì sao? Ngũ hành chi tinh mà ngươi muốn lần trước hiệp hội luyện dược sư chúng ta đã có rồi, nếu như ngươi cần thì ta sẽ đi lấy giúp ngươi ngay.
Diệp Huyền khoát tay cười:
- Không cần, ngay ngày hôm đó ta đã tìm được ngũ hành chi tinh rồi.
- Cái gì? Ngay ngày hôm đó đã tìm được?
Hoa La Huyên khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn Diệp Huyền.
Ngày đó Diệp Huyền tới tìm lão, lão đi xem trong hiệp hội luyện dược sư thì không còn nữa, ngay cả trung tâm đấu giá cũng không có, sau đó lão tới cả kho tài liệu của luyện dược sư cung đình trong hoàng cung cũng không thấy đâu.
Lão thật sự không nghĩ ra, ngoại trừ những nơi này thì Diệp Huyền còn đi đâu tìm được ngũ hành chi tinh nữa.