Chẳng những là hắn, những người khác cũng có suy nghĩ như thế, đều cảm thấy thiếu niên La gia kia quá điên rồi, làm việc hoàn toàn không để ý hậu quả.
- Ah...
Chu Thanh Ngọc lúc này gào thét trong bao sương, đôi mắt dữ tợn đỏ bừng, ánh mắt không ngừng lập loè, do dự.
- Một ức năm ngàn vạn.
Cuối cùng hắn lạnh lùng lên tiếng, trong nội tâm âm thầm gào thét: ngươi không phải muốn tăng sao, chỉ cần ngươi ra giá rất cao, huyền giáp này lão tử không muốn, cho ngươi mua vào trong tay.
Trong lòng của hắn phẫn nộ tới cực điểm.
- Xem ra Chu công tử thật sự muốn mua Thanh Cương giáp, nếu ngươi thành tâm như vậy, như thế ta cũng hoàn thành ước nguyện của ngươi, ha ha, Thanh Cương giáp thuộc về ngươi.
Rốt cục Diệp Huyền không có tiếp tục đấu giá, mỉm cười mở miệng.
Từ ngữ khí chấn động của Chu Thanh Ngọc mà nhìn, Diệp Huyền biết rõ giá tiền này không sai biệt lắm, nếu cứ tiếp tục như vậy Chu Thanh Ngọc sẽ từ bỏ.
- Ngươi...
Chu Thanh Ngọc tức giận tới mức hắn sắp phun máu tươi, ngươi đấu giá như vậy mà nói giúp người ta hoàn thành ước nguyện sao? Con em ngươi ah.
Chu Thanh Ngọc lập tức cảm thấy mình có mua được Thanh Cương giáp nhưng nội tâm không sung sướng chút nào.
Cuối cùng đấu giá sư cũng nện búa xuống bàn, Chu Thanh Ngọc dùng cái giá một ức năm ngàn vạn mua được Thanh Cương giáp.
- Ha ha, ta phải chúc mừng Chu công tử, một ức năm ngàn vạn mua được huyền giáp ngũ giai, hào phú chính là hào phú, bội phục ah. Ngươi vừa rồi làm ta xuất ra nhiều hơn mấy trăm vạn, hiện tại ta làm ngươi tổn thất mấy ngàn vạn, mọi người tính toán huề nhau.
Vào lúc này Diệp Huyền vẫn không quên xát muối lên vết thương của Chu Thanh Ngọc.
Huề nhau, huề nhau cái đầu ngươi ah.
Chu Thanh Ngọc tức giận suýt nữa phun máu tươi tại chỗ, mấy ngàn vạn huề với mấy trăm vạn, có thể sao?
Chung quanh có tiếng cười to vang lên.
Chu Thanh Ngọc đấu giá được Thanh Cương giáp, chẳng những không chiếm được người ta đồng tình, ngược lại trở thành trò cười của đấu giá hội.
- Tiểu tử, ngươi đang tự tìm đường chết...
Trong rạp, ánh mắt Chu Thanh Ngọc đỏ thẫm, sát cơ tràn ngập.
Lúc này người Chu gia đều cảm nhận được sát ý trên người của hắn, không có ai nói thêm nửa câu, trong nội tâm Chu Khinh Vi càng im lặng đến cực điểm: chẳng lẽ gia hỏa này chính là khắc tinh của Chu gia hay sao, trong giao dịch tại Luyện Khí Phường đã lực áp mình, bây giờ trên đấu giá hội Thông Thiên các lại đùa nghịch một chiêu này, quả thực là phát rồ.
- Diệp thiếu, ngươi đắc tội Chu gia như thế không tốt đâu?
La Thành nhìn Diệp Huyền, im lặng đến cực điểm.
- An tâm một chút chớ vội.
Diệp Huyền nhìn sang La Thành, cười nhạt nói:
- La Thành, tôn nghiêm không phải nhường lại, mà là đoạt trở lại, có ít người ngươi không nên cho hắn sắc mặt tốt, bằng không chỉ cổ vũ khí diễm của hắn mà thôi.
Kế tiếp, đấu giá tiếp tục.
Các loại bảo vật tranh nhau xuất hiện, có đan dược gia tăng huyền lực cực mạnh, cũng có đan dược trân quý giúp người ta đột phá, còn có các loại linh dược, bí tịch, vũ khí, dị bảo, các loại bảo vật tầng tầng lớp lớp làm cho người ta hoa mắt, đáp ứng không xuể.
- Hai kiện vật phẩm đấu giá kế tiếp là đồ vật của Phi Thiên đạo tặc nổi danh lừng lẫy năm xưa, đã từng vốn có...
Đấu giá tiến hành đến một nửa, cấp bậc của đồ vật càng ngày càng tăng lên, bắt đầu có bảo vật lục giai xuất hiện, sau khi một thị nữ bưng khay đi ra, lão giả áo xanh lập tức tươi cười lên tiếng với mọi người.
Phi Thiên đạo tặc?
Trong phòng đấu giá sinh ra gợn sóng.
- Diệp thiếu, Phi Thiên đạo tặc chính là đạo tặc từng xuất hiện tại Hạo Thiên đế quốc trăm năm trước, một thân tu vi thập phần đáng sợ, từng gây ra rất nhiều vụ án tại đế đô, hắn ra vào nhà của các đại hào phú nhưng không ai phát hiện ra, cuối cùng còn xâm nhập vào hoàng cung, kinh động Vũ lâm quân mới bị phát hiện.
- Lúc ấy trong đế đô có vô số cường giả vây công người này, thậm chí có cường giả cấp bậc Vũ Vương thất giai ra tay, kết quả Phi Thiên đạo tặc thủ đoạn kinh người, cuối cùng hắn may mắn đào thoát khi bị nhiều cường giả vây công như vậy, từ đó trở thành sỉ nhục của đế quốc.
La Thành nói nhỏ bên tai của Diệp Huyền.
- Ah?
Diệp Huyền nhíu mày và cảm thấy hứng thú.
Rất nhiều cường giả trong đế đô ra tay vây bắt một đạo tặc, Phi Thiên đạo tặc đúng là có vài phần năng lưc.
- Trong kiện bảo vật đầu tiên chính là linh bảo phi hành Phi Thiên đạo tặc từng dùng qua, Phá Phong Vũ!
- Phá Phong Vũ chính là vật phẩm phụ trợ, chỉ cần quán thâu huyền lực vào trong đó lập tức có thể xuất hiện đôi cánh sau lưng, có thể lăng không bay lượn thập phần linh hoạt, hơn nữa Phá Phong Vũ có tác dụng phòng ngự nhất định, năm đó Phi Thiên đạo tặc nương tựa vào Phá Phong Vũ đã từng đào thoát một tên cường giả Vũ Vương thất giai đuổi giết.
Lão giả áo xanh giảng thuật lai lịch và truyền kỳ của Phá Phong Vũ.
Trên phòng đấu giá oanh động.
Linh bảo phi hành là thứ cực kỳ thưa thớt, bởi vì độ khó khi luyện chế cực cao, thiết kế nó cũng cực kỳ phức tạp, cho nên một khi xuất hiện đều tạo thành oanh động.
Đám võ giả đều có có mộng tưởng lăng không phi hành, nhưng dưới tình huống bình thường, chỉ có cường giả Vũ Vương thất giai mới có năng lực phi hành.
Đối với đám võ giả khác thì bọn họ có thể sử dụng linh sủng, hoặc là dùng các loại linh bảo phi hành để thực hiện ước mơ phi hành.
Trong đó...
Linh sủng phi hành dễ dàng hơn một ít, đại đa số linh sủng phi hành không đủ linh hoạt, cấp bậc khá thấp rất dễ dàng bi đối phương khắc chế trong chiến đấu.
Bởi vậy linh bảo phi hành càng quý hiếm.
Hôm nay Phi Thiên đạo tặc từng sử dụng Phá Phong Vũ vừa xuất hiện đã làm phòng đấu giá oanh động xôn xao.
Phi Thiên đạo tặc chính là một truyền kỳ tại Hạo Thiên đế quốc, từng ở giai đoạn Vũ Tôn lục giai lại chạy thoát khỏi tay của cường giả Vũ Vương thất giai của đế quốc, linh bảo phi hành Phá Phong Vũ của hắn có công lao to lớn.
Hôm nay nó vừa xuất hiện, ánh mắt tất cả mọi người đều nóng bỏng.
- Phá Phong Vũ, giá khởi điểm năm ngàn vạn huyền tệ, mỗi lần cạnh tranh không được thấp hơn một trăm vạn huyền tệ, hiện tại bắt đầu đấu giá.
Khi lão giả lên tiếng, toàn trường lập tức sinh ra sóng to gió lớn.
Giá khởi điểm năm ngàn vạn, đây đã là giá khởi điểm cao nhất tới hiện tại.
Hoàn toàn khác nhau là, trong phòng khách quý có một tên ông tử ca đang hưng phấn nhìn Phá Phong Vũ.
- Ah...
Chu Thanh Ngọc lúc này gào thét trong bao sương, đôi mắt dữ tợn đỏ bừng, ánh mắt không ngừng lập loè, do dự.
- Một ức năm ngàn vạn.
Cuối cùng hắn lạnh lùng lên tiếng, trong nội tâm âm thầm gào thét: ngươi không phải muốn tăng sao, chỉ cần ngươi ra giá rất cao, huyền giáp này lão tử không muốn, cho ngươi mua vào trong tay.
Trong lòng của hắn phẫn nộ tới cực điểm.
- Xem ra Chu công tử thật sự muốn mua Thanh Cương giáp, nếu ngươi thành tâm như vậy, như thế ta cũng hoàn thành ước nguyện của ngươi, ha ha, Thanh Cương giáp thuộc về ngươi.
Rốt cục Diệp Huyền không có tiếp tục đấu giá, mỉm cười mở miệng.
Từ ngữ khí chấn động của Chu Thanh Ngọc mà nhìn, Diệp Huyền biết rõ giá tiền này không sai biệt lắm, nếu cứ tiếp tục như vậy Chu Thanh Ngọc sẽ từ bỏ.
- Ngươi...
Chu Thanh Ngọc tức giận tới mức hắn sắp phun máu tươi, ngươi đấu giá như vậy mà nói giúp người ta hoàn thành ước nguyện sao? Con em ngươi ah.
Chu Thanh Ngọc lập tức cảm thấy mình có mua được Thanh Cương giáp nhưng nội tâm không sung sướng chút nào.
Cuối cùng đấu giá sư cũng nện búa xuống bàn, Chu Thanh Ngọc dùng cái giá một ức năm ngàn vạn mua được Thanh Cương giáp.
- Ha ha, ta phải chúc mừng Chu công tử, một ức năm ngàn vạn mua được huyền giáp ngũ giai, hào phú chính là hào phú, bội phục ah. Ngươi vừa rồi làm ta xuất ra nhiều hơn mấy trăm vạn, hiện tại ta làm ngươi tổn thất mấy ngàn vạn, mọi người tính toán huề nhau.
Vào lúc này Diệp Huyền vẫn không quên xát muối lên vết thương của Chu Thanh Ngọc.
Huề nhau, huề nhau cái đầu ngươi ah.
Chu Thanh Ngọc tức giận suýt nữa phun máu tươi tại chỗ, mấy ngàn vạn huề với mấy trăm vạn, có thể sao?
Chung quanh có tiếng cười to vang lên.
Chu Thanh Ngọc đấu giá được Thanh Cương giáp, chẳng những không chiếm được người ta đồng tình, ngược lại trở thành trò cười của đấu giá hội.
- Tiểu tử, ngươi đang tự tìm đường chết...
Trong rạp, ánh mắt Chu Thanh Ngọc đỏ thẫm, sát cơ tràn ngập.
Lúc này người Chu gia đều cảm nhận được sát ý trên người của hắn, không có ai nói thêm nửa câu, trong nội tâm Chu Khinh Vi càng im lặng đến cực điểm: chẳng lẽ gia hỏa này chính là khắc tinh của Chu gia hay sao, trong giao dịch tại Luyện Khí Phường đã lực áp mình, bây giờ trên đấu giá hội Thông Thiên các lại đùa nghịch một chiêu này, quả thực là phát rồ.
- Diệp thiếu, ngươi đắc tội Chu gia như thế không tốt đâu?
La Thành nhìn Diệp Huyền, im lặng đến cực điểm.
- An tâm một chút chớ vội.
Diệp Huyền nhìn sang La Thành, cười nhạt nói:
- La Thành, tôn nghiêm không phải nhường lại, mà là đoạt trở lại, có ít người ngươi không nên cho hắn sắc mặt tốt, bằng không chỉ cổ vũ khí diễm của hắn mà thôi.
Kế tiếp, đấu giá tiếp tục.
Các loại bảo vật tranh nhau xuất hiện, có đan dược gia tăng huyền lực cực mạnh, cũng có đan dược trân quý giúp người ta đột phá, còn có các loại linh dược, bí tịch, vũ khí, dị bảo, các loại bảo vật tầng tầng lớp lớp làm cho người ta hoa mắt, đáp ứng không xuể.
- Hai kiện vật phẩm đấu giá kế tiếp là đồ vật của Phi Thiên đạo tặc nổi danh lừng lẫy năm xưa, đã từng vốn có...
Đấu giá tiến hành đến một nửa, cấp bậc của đồ vật càng ngày càng tăng lên, bắt đầu có bảo vật lục giai xuất hiện, sau khi một thị nữ bưng khay đi ra, lão giả áo xanh lập tức tươi cười lên tiếng với mọi người.
Phi Thiên đạo tặc?
Trong phòng đấu giá sinh ra gợn sóng.
- Diệp thiếu, Phi Thiên đạo tặc chính là đạo tặc từng xuất hiện tại Hạo Thiên đế quốc trăm năm trước, một thân tu vi thập phần đáng sợ, từng gây ra rất nhiều vụ án tại đế đô, hắn ra vào nhà của các đại hào phú nhưng không ai phát hiện ra, cuối cùng còn xâm nhập vào hoàng cung, kinh động Vũ lâm quân mới bị phát hiện.
- Lúc ấy trong đế đô có vô số cường giả vây công người này, thậm chí có cường giả cấp bậc Vũ Vương thất giai ra tay, kết quả Phi Thiên đạo tặc thủ đoạn kinh người, cuối cùng hắn may mắn đào thoát khi bị nhiều cường giả vây công như vậy, từ đó trở thành sỉ nhục của đế quốc.
La Thành nói nhỏ bên tai của Diệp Huyền.
- Ah?
Diệp Huyền nhíu mày và cảm thấy hứng thú.
Rất nhiều cường giả trong đế đô ra tay vây bắt một đạo tặc, Phi Thiên đạo tặc đúng là có vài phần năng lưc.
- Trong kiện bảo vật đầu tiên chính là linh bảo phi hành Phi Thiên đạo tặc từng dùng qua, Phá Phong Vũ!
- Phá Phong Vũ chính là vật phẩm phụ trợ, chỉ cần quán thâu huyền lực vào trong đó lập tức có thể xuất hiện đôi cánh sau lưng, có thể lăng không bay lượn thập phần linh hoạt, hơn nữa Phá Phong Vũ có tác dụng phòng ngự nhất định, năm đó Phi Thiên đạo tặc nương tựa vào Phá Phong Vũ đã từng đào thoát một tên cường giả Vũ Vương thất giai đuổi giết.
Lão giả áo xanh giảng thuật lai lịch và truyền kỳ của Phá Phong Vũ.
Trên phòng đấu giá oanh động.
Linh bảo phi hành là thứ cực kỳ thưa thớt, bởi vì độ khó khi luyện chế cực cao, thiết kế nó cũng cực kỳ phức tạp, cho nên một khi xuất hiện đều tạo thành oanh động.
Đám võ giả đều có có mộng tưởng lăng không phi hành, nhưng dưới tình huống bình thường, chỉ có cường giả Vũ Vương thất giai mới có năng lực phi hành.
Đối với đám võ giả khác thì bọn họ có thể sử dụng linh sủng, hoặc là dùng các loại linh bảo phi hành để thực hiện ước mơ phi hành.
Trong đó...
Linh sủng phi hành dễ dàng hơn một ít, đại đa số linh sủng phi hành không đủ linh hoạt, cấp bậc khá thấp rất dễ dàng bi đối phương khắc chế trong chiến đấu.
Bởi vậy linh bảo phi hành càng quý hiếm.
Hôm nay Phi Thiên đạo tặc từng sử dụng Phá Phong Vũ vừa xuất hiện đã làm phòng đấu giá oanh động xôn xao.
Phi Thiên đạo tặc chính là một truyền kỳ tại Hạo Thiên đế quốc, từng ở giai đoạn Vũ Tôn lục giai lại chạy thoát khỏi tay của cường giả Vũ Vương thất giai của đế quốc, linh bảo phi hành Phá Phong Vũ của hắn có công lao to lớn.
Hôm nay nó vừa xuất hiện, ánh mắt tất cả mọi người đều nóng bỏng.
- Phá Phong Vũ, giá khởi điểm năm ngàn vạn huyền tệ, mỗi lần cạnh tranh không được thấp hơn một trăm vạn huyền tệ, hiện tại bắt đầu đấu giá.
Khi lão giả lên tiếng, toàn trường lập tức sinh ra sóng to gió lớn.
Giá khởi điểm năm ngàn vạn, đây đã là giá khởi điểm cao nhất tới hiện tại.
Hoàn toàn khác nhau là, trong phòng khách quý có một tên ông tử ca đang hưng phấn nhìn Phá Phong Vũ.