Đồng thời Chấp Pháp điện làm Huyền Vực Thánh Thành chấp chưởng hình phạt, bảo vật trên người tuyệt đối là nhiều nhất, không nói những cái khác, chỉ là Long Ma Khải Giáp cũng đủ để cho thế lực khác của Thánh Thành đố kị.
Nhưng hôm nay.
Vừa mới qua bao lâu?
Thiên Nhãn Pháp Vương lại vẫn lạc ở nơi này.
Chuyện này...
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Hồng Lăng Vũ Đế cảm giác được sợ hãi thật sâu.
- Tin tức nơi này, nhất định phải bẩm báo cho đại nhân.
Nàng liền ghi lại hình ảnh nơi này, đồng thời tất cả tin tức nghe được ở Thiên Hải Thành, đầu đuôi lan truyền đến Huyền Vực.
Sau đó nàng lần thứ hai lấy ra kim chỉ nam, bắt lấy một tia khí tức ở đáy biển, kim chỉ nam lập tức xoay tròn, sau đó đứng ở một hướng khác.
- Những người kia tiếp tục về phía đông nam.
Hồng Lăng Vũ Đế mắt sáng lên, sau khi do dự một chút, liền cắn răng tiếp tục theo dõi.
Vèo!
Trong hư không, nàng hăng hái bay lượn.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ...
Ở sau khi bay lượn về phía trước hồi lâu, Hồng Lăng Vũ Đế đột nhiên dừng lại.
Những tên kia làm sao còn đi về phía nam, bây giờ đã đến địa phương cực kỳ sâu xa của Vô Tận Hải, tiếp tục đi về phía nam, chỉ sợ cũng là lãnh địa của Hải tộc hoàng tộc.
Dọc theo đường đi, Hồng Lăng Vũ Đế đã cảm nhận được rất nhiều khí tức của cường giả Hải tộc Vũ Đế, thậm chí mơ hồ có thể nhận ra được khí tức Hải tộc Vũ Đế tam trọng.
Rất hiển nhiên, hiện tại nàng đã đi tới địa phương cực sâu của Hải tộc.
- Lẽ nào giết chết Thiên Nhãn Pháp Vương chính là người Hải tộc? Nhưng mà hắn không phải lần theo người đeo mặt nạ của Hắc Long cung sao, người đeo mặt nạ kia đâu? Chẳng lẽ người đeo mặt nạ kia cũng là người Hải tộc, Hắc Long cung đã cùng Hải tộc liên thủ?
Hồng Lăng Vũ Đế đầy bụng nghi ngờ, do dự một chút, nàng khẽ cắn răng, vừa mới chuẩn bị tiếp tục thâm nhập.
- Người nào?
Một đạo Huyền Thức Hải tộc Vũ Đế tam trọng khủng bố trong nháy mắt đảo qua nàng, phát sinh một tiếng quát chói tai.
Vèo vèo vèo!
Chợt từ bốn phương tám hướng, đều lan truyền đến tiếng xé gió kịch liệt.
Trong lòng Hồng Lăng Vũ Đế cả kinh, nàng biết tiếp tục lần theo là không thể, thân hình loáng một cái, liền trốn vào hư không, bỏ chạy về phía Thiên Huyền đại lục.
Mấy hô hấp sau.
Vèo!
Một tên Giải tộc Vũ Đế tam trọng cả người bị hắc giáp bao phủ xuất hiện ở chỗ của Hồng Lăng Vũ Đế, ở bên người hắn xuất hiện từng Hải tộc Vũ Đế tuần tra.
- Là khí tức Nhân tộc Vũ Đế, hừ, dĩ nhiên có Nhân loại dám xông vào khu vực hạch tâm của Hải tộc ta, đuổi theo cho ta.
Giải tộc Vũ Đế tam trọng trừng con ngươi nhô ra, hung hãn nói, trong con ngươi hiện ra vẻ dữ tợn.
- Vâng.
Từng người Hải tộc, lúc này đuổi về phía Hồng Lăng Vũ Đế bỏ chạy.
- Ùng ục!
Lúc này ở trong lãnh địa Hải tộc hoàng tộc, một nhóm ba người đang cẩn thận đi tới.
U Minh Vũ Đế ở mặt trước dẫn đường, mà Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế thì cẩn thận theo ở phía sau.
- Chủ nhân, hiện tại chúng ta đã tiến vào lãnh địa hoàng tộc, mà Hải Thần chi tuyền, ngay ở trong cấm địa hoàng tộc phía trước.
U Minh Vũ Đế cẩn thận nói.
- Hừm, ngươi dẫn chúng ta đến đầu mối không gian ngươi đã từng cảm ứng qua là được.
Diệp Huyền gật đầu nói.
Sau khi đánh giết Thiên Nhãn Pháp Vương, Diệp Huyền vốn chuẩn bị trở về Thiên Hải Thành, nhưng phát hiện đã đi tới biển sâu, hắn ngay lập tức sẽ thay đổi chủ ý.
Cái gọi là đến mà không về bất lịch sự, nếu Hải tộc phái binh tấn công Hắc Long cung hắn cùng Thiên Huyền đại lục, như vậy hắn không đáp lễ một hồi, không khỏi cũng quá mất lễ nghi đi, vì lẽ đó Diệp Huyền ngay lập tức đánh chủ ý vào Hải tộc Hải Thần chi tuyền.
Lúc trước nô dịch đám người U Minh Vũ Đế, Anh Túc Vũ Đế, Diệp Huyền đối với Hải Thần chi tuyền tràn ngập tò mò, cái kia tựa hồ là một loại lực lượng cực kỳ thần bí, bản chất năng lượng còn muốn ở trên Vũ Đế.
Bây giờ Dao Nguyệt Vũ Đế đã bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, thế nhưng lấy tu vi của nàng, đối với Thánh cảnh trong truyền thuyết cũng không hề có một chút manh mối, Diệp Huyền ngay lập tức nghĩ đến Hải Thần chi tuyền.
Biết đâu Dao Nguyệt Vũ Đế có thể từ trong Hải Thần chi tuyền cảm ứng được một ít đồ vật có quan hệ tới Thánh cảnh.
U Minh Vũ Đế thân là Hải tộc Vũ Đế tam trọng, tuy trấn thủ ở ngoại hải, nhưng cũng đã tới Hải tộc cấm địa mấy lần, cho nên đối với nơi này xe nhẹ chạy đường quen, ở dưới hắn dẫn dắt, đám người Diệp Huyền tránh thoát mấy đội Hải tộc tuần tra, rất nhanh đi tới một địa phương cực kỳ thâm thúy.
Đây là nơi nào đó của biển sâu, nước biển là màu lam tinh khiết, phảng phất như lam thủy tinh trong suốt, ở đáy biển này, vốn nên không có bất kỳ ánh sáng, nhưng mắt thường lại có thể thấy rõ ràng mỗi cảnh tượng, phảng phất như bản thân nước biển tự phát sáng, cực kỳ mỹ lệ.
- Tiêu Dao, nơi này đẹp quá.
Dao Nguyệt Vũ Đế thán phục nhìn hình ảnh trước mặt, trong ánh mắt mang theo một tia si mê.
Trong lòng nàng nghĩ, nếu như nàng cùng Diệp Huyền có thể ở đây có một tiểu viện, sẽ là hình ảnh mỹ hảo cỡ nào.
- Nói không chắc sau đó vùng biển này, sẽ là lãnh địa của chúng ta.
Diệp Huyền nhìn thấy ánh mắt Dao Nguyệt Vũ Đế mê ly, làm sao không rõ ràng trong lòng nàng nghĩ cái gì, khẽ mỉm cười nói.
Đem cấm địa Hải tộc hoàng tộc, nói thành lãnh địa sau này của mình, người có thể nói ra lời như vậy, cõi đời này cũng cực kỳ ít ỏi.
- Lại có người đến, chúng ta trốn đi.
Đột nhiên, Diệp Huyền cảm giác được một tia gợn sóng, ba người vội vàng ẩn giấu ở trong một mảnh san hô.
Chỉ thấy một đội chiến sĩ Hải tộc tuần tra lướt tới, đội chiến sĩ tuần tra này yếu nhất cũng là Vũ Đế nhất trọng, mà dẫn đầu là Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, có thể thấy được chốn cấm địa này đề phòng, xác thực vô cùng nghiêm ngặt.
Chờ đội chiến sĩ Hải tộc kia rời đi, ba người Diệp Huyền lần thứ hai ló đầu ra.
- Chủ nhân, đi theo ta.
U Minh Vũ Đế lặng yên truyền âm, mang theo Diệp Huyền tiếp tục thâm nhập.
Trong cấm địa Hải tộc này, càng đi vào trong, đề phòng càng nghiêm ngặt, ngăn ngắn một nén nhang thời gian, đám người Diệp Huyền liền gặp phải ba đội tuần tra.
Cũng may những đội tuần tra này không có Vũ Đế tam trọng, bằng không ba người Diệp Huyền rất khó sẽ không bị phát hiện.
- Đại nhân, chính là chỗ này, vị trí Hải Thần chi tuyền, nên ở vùng không gian này.
U Minh Vũ Đế mang theo Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đi tới trước cấm chế nói.
&
Nhưng hôm nay.
Vừa mới qua bao lâu?
Thiên Nhãn Pháp Vương lại vẫn lạc ở nơi này.
Chuyện này...
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Hồng Lăng Vũ Đế cảm giác được sợ hãi thật sâu.
- Tin tức nơi này, nhất định phải bẩm báo cho đại nhân.
Nàng liền ghi lại hình ảnh nơi này, đồng thời tất cả tin tức nghe được ở Thiên Hải Thành, đầu đuôi lan truyền đến Huyền Vực.
Sau đó nàng lần thứ hai lấy ra kim chỉ nam, bắt lấy một tia khí tức ở đáy biển, kim chỉ nam lập tức xoay tròn, sau đó đứng ở một hướng khác.
- Những người kia tiếp tục về phía đông nam.
Hồng Lăng Vũ Đế mắt sáng lên, sau khi do dự một chút, liền cắn răng tiếp tục theo dõi.
Vèo!
Trong hư không, nàng hăng hái bay lượn.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ...
Ở sau khi bay lượn về phía trước hồi lâu, Hồng Lăng Vũ Đế đột nhiên dừng lại.
Những tên kia làm sao còn đi về phía nam, bây giờ đã đến địa phương cực kỳ sâu xa của Vô Tận Hải, tiếp tục đi về phía nam, chỉ sợ cũng là lãnh địa của Hải tộc hoàng tộc.
Dọc theo đường đi, Hồng Lăng Vũ Đế đã cảm nhận được rất nhiều khí tức của cường giả Hải tộc Vũ Đế, thậm chí mơ hồ có thể nhận ra được khí tức Hải tộc Vũ Đế tam trọng.
Rất hiển nhiên, hiện tại nàng đã đi tới địa phương cực sâu của Hải tộc.
- Lẽ nào giết chết Thiên Nhãn Pháp Vương chính là người Hải tộc? Nhưng mà hắn không phải lần theo người đeo mặt nạ của Hắc Long cung sao, người đeo mặt nạ kia đâu? Chẳng lẽ người đeo mặt nạ kia cũng là người Hải tộc, Hắc Long cung đã cùng Hải tộc liên thủ?
Hồng Lăng Vũ Đế đầy bụng nghi ngờ, do dự một chút, nàng khẽ cắn răng, vừa mới chuẩn bị tiếp tục thâm nhập.
- Người nào?
Một đạo Huyền Thức Hải tộc Vũ Đế tam trọng khủng bố trong nháy mắt đảo qua nàng, phát sinh một tiếng quát chói tai.
Vèo vèo vèo!
Chợt từ bốn phương tám hướng, đều lan truyền đến tiếng xé gió kịch liệt.
Trong lòng Hồng Lăng Vũ Đế cả kinh, nàng biết tiếp tục lần theo là không thể, thân hình loáng một cái, liền trốn vào hư không, bỏ chạy về phía Thiên Huyền đại lục.
Mấy hô hấp sau.
Vèo!
Một tên Giải tộc Vũ Đế tam trọng cả người bị hắc giáp bao phủ xuất hiện ở chỗ của Hồng Lăng Vũ Đế, ở bên người hắn xuất hiện từng Hải tộc Vũ Đế tuần tra.
- Là khí tức Nhân tộc Vũ Đế, hừ, dĩ nhiên có Nhân loại dám xông vào khu vực hạch tâm của Hải tộc ta, đuổi theo cho ta.
Giải tộc Vũ Đế tam trọng trừng con ngươi nhô ra, hung hãn nói, trong con ngươi hiện ra vẻ dữ tợn.
- Vâng.
Từng người Hải tộc, lúc này đuổi về phía Hồng Lăng Vũ Đế bỏ chạy.
- Ùng ục!
Lúc này ở trong lãnh địa Hải tộc hoàng tộc, một nhóm ba người đang cẩn thận đi tới.
U Minh Vũ Đế ở mặt trước dẫn đường, mà Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế thì cẩn thận theo ở phía sau.
- Chủ nhân, hiện tại chúng ta đã tiến vào lãnh địa hoàng tộc, mà Hải Thần chi tuyền, ngay ở trong cấm địa hoàng tộc phía trước.
U Minh Vũ Đế cẩn thận nói.
- Hừm, ngươi dẫn chúng ta đến đầu mối không gian ngươi đã từng cảm ứng qua là được.
Diệp Huyền gật đầu nói.
Sau khi đánh giết Thiên Nhãn Pháp Vương, Diệp Huyền vốn chuẩn bị trở về Thiên Hải Thành, nhưng phát hiện đã đi tới biển sâu, hắn ngay lập tức sẽ thay đổi chủ ý.
Cái gọi là đến mà không về bất lịch sự, nếu Hải tộc phái binh tấn công Hắc Long cung hắn cùng Thiên Huyền đại lục, như vậy hắn không đáp lễ một hồi, không khỏi cũng quá mất lễ nghi đi, vì lẽ đó Diệp Huyền ngay lập tức đánh chủ ý vào Hải tộc Hải Thần chi tuyền.
Lúc trước nô dịch đám người U Minh Vũ Đế, Anh Túc Vũ Đế, Diệp Huyền đối với Hải Thần chi tuyền tràn ngập tò mò, cái kia tựa hồ là một loại lực lượng cực kỳ thần bí, bản chất năng lượng còn muốn ở trên Vũ Đế.
Bây giờ Dao Nguyệt Vũ Đế đã bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, thế nhưng lấy tu vi của nàng, đối với Thánh cảnh trong truyền thuyết cũng không hề có một chút manh mối, Diệp Huyền ngay lập tức nghĩ đến Hải Thần chi tuyền.
Biết đâu Dao Nguyệt Vũ Đế có thể từ trong Hải Thần chi tuyền cảm ứng được một ít đồ vật có quan hệ tới Thánh cảnh.
U Minh Vũ Đế thân là Hải tộc Vũ Đế tam trọng, tuy trấn thủ ở ngoại hải, nhưng cũng đã tới Hải tộc cấm địa mấy lần, cho nên đối với nơi này xe nhẹ chạy đường quen, ở dưới hắn dẫn dắt, đám người Diệp Huyền tránh thoát mấy đội Hải tộc tuần tra, rất nhanh đi tới một địa phương cực kỳ thâm thúy.
Đây là nơi nào đó của biển sâu, nước biển là màu lam tinh khiết, phảng phất như lam thủy tinh trong suốt, ở đáy biển này, vốn nên không có bất kỳ ánh sáng, nhưng mắt thường lại có thể thấy rõ ràng mỗi cảnh tượng, phảng phất như bản thân nước biển tự phát sáng, cực kỳ mỹ lệ.
- Tiêu Dao, nơi này đẹp quá.
Dao Nguyệt Vũ Đế thán phục nhìn hình ảnh trước mặt, trong ánh mắt mang theo một tia si mê.
Trong lòng nàng nghĩ, nếu như nàng cùng Diệp Huyền có thể ở đây có một tiểu viện, sẽ là hình ảnh mỹ hảo cỡ nào.
- Nói không chắc sau đó vùng biển này, sẽ là lãnh địa của chúng ta.
Diệp Huyền nhìn thấy ánh mắt Dao Nguyệt Vũ Đế mê ly, làm sao không rõ ràng trong lòng nàng nghĩ cái gì, khẽ mỉm cười nói.
Đem cấm địa Hải tộc hoàng tộc, nói thành lãnh địa sau này của mình, người có thể nói ra lời như vậy, cõi đời này cũng cực kỳ ít ỏi.
- Lại có người đến, chúng ta trốn đi.
Đột nhiên, Diệp Huyền cảm giác được một tia gợn sóng, ba người vội vàng ẩn giấu ở trong một mảnh san hô.
Chỉ thấy một đội chiến sĩ Hải tộc tuần tra lướt tới, đội chiến sĩ tuần tra này yếu nhất cũng là Vũ Đế nhất trọng, mà dẫn đầu là Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, có thể thấy được chốn cấm địa này đề phòng, xác thực vô cùng nghiêm ngặt.
Chờ đội chiến sĩ Hải tộc kia rời đi, ba người Diệp Huyền lần thứ hai ló đầu ra.
- Chủ nhân, đi theo ta.
U Minh Vũ Đế lặng yên truyền âm, mang theo Diệp Huyền tiếp tục thâm nhập.
Trong cấm địa Hải tộc này, càng đi vào trong, đề phòng càng nghiêm ngặt, ngăn ngắn một nén nhang thời gian, đám người Diệp Huyền liền gặp phải ba đội tuần tra.
Cũng may những đội tuần tra này không có Vũ Đế tam trọng, bằng không ba người Diệp Huyền rất khó sẽ không bị phát hiện.
- Đại nhân, chính là chỗ này, vị trí Hải Thần chi tuyền, nên ở vùng không gian này.
U Minh Vũ Đế mang theo Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đi tới trước cấm chế nói.
&