Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà căn cứ vào lời nói của Diệp Huyền, dường như thay đổi công pháp cũng được. Thế nhưng công pháp tu luyện bây giờ của hắn cũng là thứ mà hắn nhọc nhằn khổ sở chiếm được, đồng thời cũng đã tu luyện mấy chục năm.

Không nói tới việc có bỏ được hay không, vào lúc này lại đi đổi một loại công pháp khác cũng chưa chắc sẽ không xảy ra những vấn đề khác.

Diệp Huyền cười nói:

- Không cần phải gấp, nếu như ta đã có thể nhìn ra thì dĩ nhiên sẽ có biện pháp giải quyết.

Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một khối Hồn Tinh, khối Hồn Tinh này toàn thân màu đỏ, có chứa một loại khí tức nóng rực.

Đồng thời hai tay Diệp Huyền nhanh chóng vung vẩy, hồn lực trong đầu cũng nhanh chóng vận chuyển, một đạo hồn lực màu hồng nhạt nhanh chóng tiến vào bên trong đạo tinh hoàn thứ sáu trên đỉnh đầu của Quản Vĩ.

Quản Vĩ nhất thời cảm thấy trên võ hồn của mình lan truyền đến một loại cảm giác ấm áp, cả người trở nên hết sức thoải mái.

Khoảng chừng mười mấy khí tức sau, lúc này Diệp Huyền mới dừng động tác lại:

- Trước tiên ta đã loại trừ mất một phần lực lượng âm sát trong đạo tinh hoàn thứ sáu của ngươi. Chỉ có điều lực lượng âm sát thuộc về thuộc tính của bản thân Âm Phong Báo, không thể loại trừ toàn bộ. Ta lại cho ngươi một phương thuốc sắp khai trương, có thể cải thiện tính chứa đựng huyền hải và huyền mạch của ngươi, dùng một tháng thì,gần như sẽ khỏi.

- Thật chứ?

Thanh âm của Quản Vĩ có chút run rẩy.

- Ta cần phải lừa ngươi sao?

Diệp Huyền cười nhạt:

- Lấy giấy bút đến đây đi.

Quản Vĩ tự mình động thủ, chuẩn bị giấy bút, cung cung kính kính bày ra ở trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền cũng không hàm hồ, vung tay mấy lần, lập tức viết ra vài loại đan dược.

- Ngươi đi hiệu thuốc mua vài loại đan dược này, mỗi loại đan dược một hạt, kéo dài một tháng là có thể.

Quản Vĩ tiếp nhận tờ khai, nhìn một chút, phát hiện phía trên đan dược đều là một ít đan dược tam giai, tứ giai, cũng không có đồ vật đặc biệt quý giá, trong lòng có một loại cảm giác khó có thể tin.

- Đơn giản như thế là tốt rồi?

Bệnh tình quấy nhiễu hắn hơn nửa năm, ngay cả Luyện Dược Sư Vương cấp cũng bó tay toàn tập, đơn giản như vậy liền có thể chữa trị?

Diệp Huyền cười nói:

- Không tin, ngươi hiện tại trước tiên vận chuyển Huyền Nguyên một hồi thử xem.

Quản Vĩ theo bản năng vận chuyển, này không thử không quan trọng lắm, thử một lần nhất thời khiếp sợ phát hiện, Huyền Nguyên trong cơ thể hắn lại có thể ngưng tụ, tuy tốc độ không nhanh, nhưng xác thực có thể ngưng tụ, hơn nữa trong huyền mạch cũng không còn loại cảm giác đê mê kia.

Quản Vĩ kích động suýt chút nữa chảy nước mắt.

Bao lâu, hắn bao lâu không có vui sướng tu luyện qua như thế rồi?. Truyện Thám Hiểm

- Còn Ngưng Khí đan tụ nguyên kia, ngươi tuyệt đối đừng ăn, không chỉ đối với tình hình vết thương của ngươi không có lợi, ngược lại sẽ tăng nhanh bệnh tình của ngươi chuyển biến xấu.

Diệp Huyền cuối cùng nhắc nhở.

- Vâng!

Quản Vĩ một phát bắt được tay Tô Tú Nhất:

- Diệp thiếu, Tô các chủ, đa tạ, đa tạ, lần này là Quản Vĩ ta nợ các ngươi một nhân tình, sau này nếu hai vị có yêu cầu, cứ mở miệng, Quản Vĩ ta vạn tử không chối từ.

Quản Vĩ thực sự là quá kích động, vừa nãy hắn là muốn bắt tay Diệp Huyền, nhưng vừa cảm thấy Diệp thiếu này, có chút thần bí khó lường, hắn không dám tùy tiện trảo tay của người ta.

Hiện ở trong lòng hắn, là hận chết Hồng Đức đại sư của Cổ Đan Lâu, nhờ có Diệp thiếu, bằng không hắn bị người ta hại chết cũng không biết.

- Diệp thiếu, Tô các chủ, ta cũng không phí lời, đè xuống đơn trình của bọn ngươi, là mệnh lệnh của ta, trong này có chút ẩn tình, ta cũng không tiện nhiều lời, ta có thể nói là, hai vị chú ý Cổ Đan Lâu, Huyền Quang Các các ngươi muốn ở khu tây thành mở rộng thị trường, một ít người là tuyệt đối sẽ không giảng hoà.

Tuy Quản Vĩ không nói rõ, nhưng ý tứ trong lời nói của hắn đã rất rõ ràng, đè xuống đám người Tú Nhất Các xin, kỳ thực chính là chủ ý của Cổ Đan Lâu.

Tô Tú Nhất mắt sáng lên, liền nói:

- Đa tạ Quản chấp sự nhắc nhở.

- Được rồi, Quản chấp sự, chúng ta cũng sẽ không ở lâu, cáo từ.

Sự tình xong xuôi, đám người Diệp Huyền cũng không chuẩn bị ở lâu, chắp tay rời Hộ Tịch Khoa.

- Ta tới đưa tiễn ba vị.

Quản Vĩ cũng cảm giác không tiện, cung cung kính kính, đưa đám người Diệp Huyền đến ngoài cửa lớn Hộ Tịch Khoa, làm những nhân viên Hộ Tịch Khoa kia trợn mắt ngoác mồm.

Quản chấp sự luôn biểu hiện kiêu căng, lúc nào đối với người nhiệt tình như vậy? Đặc biệt đối phương là người Tú Nhất Các hắn mấy ngày trước còn cẩn thận căn dặn, nhất định phải đè xuống đơn trình.

- Ba vị tự nhiên.

Ngoài cửa lớn, Quản Vĩ vẫn nhìn đám người Diệp Huyền đi không còn tăm hơi, mới xoay người, trong tay hắn, nắm toa thuốc mà Diệp Huyền cho, chỉ cảm thấy so với thiên kim còn nặng hơn.

- Ồ, Tú Nhất Các này, lúc nào để Quản Vĩ cung kính như thế?

Quản Sự Phủ ở sát vách lầu hai, Trần quản sự đang đứng ở trước cửa sổ nghỉ ngơi bất ngờ nhìn thấy một màn này, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tính khí của Quản Vĩ, Trần Thái Nhiên hắn quá rõ ràng rồi, có thể nói là dầu muối không dính, tích thuỷ không vào.

Ở Quản Sự Phủ công tác nhiều năm như vậy, hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy Quản Vĩ đối với người cung kính như thế.

- Xem ra mấy người Tô Tú Nhất này tìm đến, có chút không phải bình thường, thú vị, nhìn dáng dấp sau này khu tây thành của ta sẽ không bình tĩnh a.

Trần Thái Nhiên lẩm bẩm nói.

- Chư vị đều đến lĩnh thân phận lệnh bài của từng người đi.

Trong Tú Nhất Các, đám người Diệp Huyền rất nhanh phát thân phận lệnh bài của người xuống.

Mọi người bắt được thân phận lệnh bài của mình, đều có chút mừng rỡ.

Chớ xem thường một lệnh bài nho nhỏ này, đây chính là đại biểu thân phận mỗi người, được luật pháp của Thiên Đô Phủ bảo vệ, hơn nữa có thể ra vào tuyệt đại đa số địa phương của Thiên Đô Phủ.

Có thể nói như thế này, người có thân phận lệnh bài, mới xem như là công dân chính thức của Thiên Đô Phủ.

- Diệp thiếu, hai ngày nay luyện chế, vật liệu bên lão phu đã không còn nhiều, có phải là nên nghĩ biện pháp mua một ít vật liệu không?

Lúc này Lục Ly đại sư đi lên phía trước nói.

- Bên ta vật liệu cũng có chút khan hiếm.

Dược lão cũng cau mày nói.

Đám người Đông lão cũng dồn dập biểu đạt ý tứ đồng dạng.

Vì sau đó không lâu Huyền Quang Các khai trương, những ngày qua đám người Lục Ly đại sư tất cả đều đang cực khổ luyện chế, chỉ là bọn hắn từ Mộng Cảnh Bình Nguyên mang tới vật liệu cũng không phải nhiều, bởi vậy rất nhanh liền trở thành nghèo rớt mồng tơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK