Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha, để cho đám người Diệp Triển Hùng đắc ý vài ngày trước đi, sau đó lại đón tin dữ mấy ngày nữa.

- Ha ha ha.

Tất cả cường giả của Vương gia trong phòng nghị sự đều cười lớn đầy hung tợn.

Đến nửa đêm, Vương gia và Chu gia đột nhiên có bảy tám bóng người mặc y phục dạ hành lặng lẽ không một tiếng động, lướt đi như quỷ mị, im lặng biến mất ngoài Lam Nguyệt thành.

Hai ngày sau, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư một mực bận rộn, khí thế ngất trời.

Sau khi làm xong mọi việc thì Diệp Huyền cũng nhốt mình trong phòng luyện chế ở hiệp hội luyện dược sư.

Ở trước mặt hắn, trận pháp đều đã mở ra toàn diện, từng ngọn lửa nồng đậm không ngừng thiêu đốt một khối cương thiết màu đen.

Cương thiết bình thường mà bị ngọn lựa cường đại thế này thiêu đốt thì đã sớm tan ra thành chất lỏng rồi, nhưng khối cương thiết này chỉ mới đỏ lên một chút, giống như không hề biến hoá chút nào.

- Hồn huyền cương này đúng là cứng thật, dựa vào mấy cái chân hoả này thì biết phải luyện hoá tới khi nào đây.

Diệp Huyền im lặng bĩu môi.

Hồn huyền cương là một trong những loại tài liệu cứng rắn nhất, vô kiên bất tồi, chỉ so cường độ thôi thì còn đáng sợ hơn cả tinh thần vẫn thạch, hơn gấp bội so với huyền thiết.

- Chỉ dựa vào cường độ của trận pháp chân hoả cấp ba thế này chỉ sợ là không tốn bảy tám ngày thì căn bản không thể hoà tan lỏng ra được, ta không có nhiều thời gian như vậy để lãng phí.

Diệp Huyền thì thào tự nói, hai tay không ngừng kết xuất ra những loại ấn quyết phức tạp, theo hắn đánh ra ấn quyết, chân hoả trong trận pháp liền trở nên nồng đậm hơn, năng lượng tụ tập lại một chỗ như sóng biển dâng cao, che kín khối hồn huyền cương nho nhỏ ở trên giữa không trung.

Hồn huyền cương mới lúc nãy không chút sứt mẻ, nay lập tức phát ra thanh âm xèo xèo, toàn thân bắt đầu biến thành màu đỏ hồng.

Ngay sau đó, trong miệng Diệp Huyền lẩm nhẩm, từng đạo huyền quyết không ngừng tiến nhập vào trong hồn huyền cương, bắt đầu loại bỏ tạp chất bên trong.

Động tác của Diệp Huyền nhu hoà mà ưu mỹ, giống như đang chế tạo một tác phẩm nghệ thuật, khả năng khống chế tinh tế tiết tấu và động tác đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực.

Một mực luyện hoá suốt mấy canh giờ, hồn huyền cương vốn là một màu đen sẫm thì nay lại phát ra quang mang màu xanh tím, giống như một viên tinh cầu màu xanh tím, xinh đẹp vô cùng.

Nếu như có một luyện khí đại sư nhìn thấy màn này thì nhất định sẽ thất kinh.

Quá trình loại bỏ tạp chất của hồn huyền cương hết sức phức tạp, nói tóm lại, có thể luyện chế ra hồn huyền cương có độ thuần khiết chừng chín mươi tám phần trăm đã là kinh khủng lắm rồi, còn Diệp Huyền cư nhiên lại có thể luyện chế hồn huyền cương thành màu xanh tím thế này, chỉ có hồn huyền cương có độ thuần khiết một trăm phần trăm thì mới phát ra màu này.

Diệp Huyền bất mãn bĩu môi.

- Luyện hoá mấy canh giờ, cuối cùng cũng có thể loại bỏ hoàn toàn tạp chất trong hồn huyền cương này rồi, bây giờ bắt đầu tạo thành thôi.

Trong mắt hắn loé lên tinh quang, khẽ quát một tiếng, hai tay đột nhiên biến ảo thành một phiến hắc ảnh, từng đạo huyền thức và hồn thức đột nhiên chui vào bên trong hồn huyền cương màu xanh tím đã được chân hoả ngưng luyện kia.

Khối hồn huyền cương nho nhỏ bằng nắm tay đột nhiên bị chia làm ba, không ngừng xoay tròn kịch liệt trên không trung, đồng thời dưới sự điều khiển của nguyên lực, dần dần kéo thành một thanh phi đao màu xanh tím dài dài.

- Hây!

Diệp Huyền chợt quát lên một tiếng, hai tay đột nhiên nhấc lên:

- Ngưng!

Vèo vèo vèo!

Ba thanh phi đao toả ra quang mang màu xanh sẫm nháy mắt liền rơi vào trong tay của Diệp Huyền.

- Hô!

Diệp Huyền thở phào một hơi, cả người liền mềm oặt ra không còn chút sức nào, sắc mặt tái nhợt vô cùng khó coi.

- Thật là mệt chết ta mà, luyện chế hồn huyền cương này đúng là mệt quá, xem ra sau này có cơ hội thì ta phải đi tìm thiên hoả mới được, nếu như có thiên hoả thì chỉ cần vài phút là xong rồi.

Nếu để cho luyện khí đại sư khác nghe thấy lời này của hắn thì tuyệt đối ngay cả tâm muốn giết Diệp Huyền cũng có, độ cứng của hồn huyền cương vô cùng đáng sợ, hơn nữa còn có được công hiệu phá huyền.

Nếu để cho bọn họ luyện chế thì chỉ cần việc hoà tan hồn huyền cương tan chảy thành nước thép thôi cũng phải mất cả mười ngày rồi, Diệp Huyền vừa hoà tan hồn huyền cương, lại thêm loại bỏ tạp chất, sau cùng còn ngưng luyện thành hình, tổng cộng chỉ tốn có mấy canh giờ, lại còn chê là lâu quá, thực đúng là không có thiên lý mà.

Diệp Huyền nghỉ ngơi một chút, lúc này mới cẩn thận xem xét phi đao trong tay.

Đây là ba thanh phi đao toàn thân màu xanh đậm, tràn đầy mỹ cảm uyển chuyển, trên mũi đao vô cùng sắc bén, phát ra quang mang lạnh lẽo, khiến người ta chỉ nhìn qua thôi liền cảm thấy tim đập thình thịch, quả là hung khí chân chính.

- Coi như không tệ.

Diệp Huyền vừa ý gật đầu, trong não hải, hồn thức lập tức tuôn ra như một sợi tơ mỏng mềm mại, nhanh chóng quấn quanh một thanh phi đao.

Những hồn thức mềm mại này không ngừng lưu lại từng đạo hồn lực văn lộ trên thân của phi đao, tạo thành một trận pháp quỷ dị phức tạp, khi đạo hồn thức cuối cùng nhập vào trong đó thì cả thanh phi đao đột nhiên sáng ngời, sau đó dần dần khôi phục nguyên trạng.

- Thành công rồi!

Hai mắt của Diệp Huyền sáng lên.

- Lên!

Hai mắt Diệp Huyền ngưng thần nhìn qua phi đao trong tay.

Ông ông!

Thanh phi đao bị hồn thức của Diệp Huyền khống chế kia lập tức run lên kịch liệt, sau đó đột nhiên lơ lửng ngay trước mặt Diệp Huyền, như bị một sợi tơ vô hình tác động lên vậy.

- Đi!

Diệp Huyền chăm chú ngưng thần, đột nhiên vung tay lên.

Vèo! Vèo! Vèo!

Phi đao màu xanh đậm kia giống như quỷ mị, phi vun vút bên trong phòng luyện chế, giống như một cánh chim én linh xảo, tốc độ cực nhanh, khiến cho người ta căn bản không kịp phản ứng.

- Trứ!

Diệp Huyền quát khẽ một tiếng, phi đao cắm phập vào trong vách tường của phòng luyện chế, toàn bộ thân đao đều cắm sát vào trong vách tường.

Phất tay một cái, phi đao lại bắn ngược ra từ trong vách tường, rơi vào trong tay của Diệp Huyền.

- Hắc hắc!

Nhìn về phía dấu vết dài hẹp trên vách tường, Diệp Huyền mỉm cười, vô cùng thoả mãn với thành quả của mình.

Nếu lực đạo cỡ này đột nhiên bắn ra thì e là võ giả địa võ sư tam trọng trong lúc không cẩn thận cũng phải bị trọng thương, thậm chí là mất mạng.

Kế tiếp, Diệp Huyền lại tiến hành luyện hoá cho hai thanh phi đao còn lại.&

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK