Thấy Tiểu Tử Điêu rời đi, lúc này Kim Lân mới tầng tầng thở một hơi, một bộ lòng vẫn còn sợ hãi.
- Kim Lân, ngươi vừa nãy rất hung hăng a.
Diệp Huyền lạnh lùng nói:
- Xem ra sau này ngươi là không muốn khôi phục thực lực?
- Không, không, điện hạ, ngươi hiểu lầm, hiểu lầm.
Kim Lân làm sao không biết thái độ của mình chọc giận Diệp Huyền, nhất thời ngượng ngùng nói:
- Điện hạ, ta như vậy không phải kích động nóng đầu sao, khà khà, điện hạ ngươi đại nhân có đại lượng, hẳn là sẽ không tính toán a.
Nói xong, Kim Lân lại dùng sức vỗ ngực một cái nói:
- Điện hạ ngươi yên tâm, hiện tại Lang Hoàng điện quy ta thống lĩnh, ta nhất định sẽ ở dưới chỉ thị anh minh của điện hạ, làm thế lực Lang Hoàng điện lớn mạnh, chờ đợi điện hạ sai phái.
- Vậy thì xem ngươi biểu hiện.
Diệp Huyền lạnh lùng nói một câu, sau đó phóng lên trời, cấp tốc biến mất không còn tăm hơi.
Thấy Diệp Huyền rời đi, lúc này Kim Lân mới lòng vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ bộ ngực, nói:
- Đáng chết, vừa nãy quá đắc ý vênh váo, lại suýt chút nữa chọc giận điện hạ, Kim Lân a Kim Lân, ngươi cái đầu con lợn này, chỉ sợ hiện tại điện hạ là người duy nhất có thể mở ra cấm chế trên người ngươi, ngươi lại còn dám bất kính với hắn.
Nó chớp mắt hạt châu.
- Nếu muốn bất kính, cũng phải chờ cấm chế giải trừ lại nói a, khặc khục... Không đúng, coi như cấm chế giải trừ, cũng không thể bất kính với điện hạ, ngay cả nó cũng đi theo ở bên người điện hạ, dám bất kính với điện hạ, ta xem ngươi là không muốn sống...
Kim Lân một bên lung tung nói, một bên khẽ hát, trong nháy mắt hóa thành một vệt sáng, phi vút về phía Vô Tận sơn mạch.
Một lát sau, Diệp Huyền liền trở lại trong Luyện Kim Phi Chu.
- Chúng ta đi thôi.
Hắn từ tốn nói.
Đám người Cát Phác Tử không có hỏi nhiều, rất nhanh thôi thúc phi thuyền, biến mất ở trên bầu trời đêm.
Trong mọi người, chỉ có Tô Tú Nhất lúc trước mơ hồ từ trong sơn mạch cảm nhận được một luồng khí tức Yêu tộc khủng bố, nhưng hắn cũng không hề nói gì.
Phi thuyền cực nhanh, một đám người Lam Quang học viện rời đi Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Thời điểm đám người Diệp Huyền rời đi Mộng Cảnh Bình Nguyên, đi tới Thiên Đô Phủ.
Thế cuộc ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Ở ngày ấy sau khi Cổ Dương Thành bị đánh lén, cường giả mấy thế lực lớn trở lại tông môn, nói ra âm mưu của Huyền Cơ Tông.
Nói chuẩn xác, là sáu thế lực lớn.
Trải qua hơn một tháng mưu tính, Hạo Thiên đế quốc, Thanh Phong đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải Tông, Huyền Âm Cốc, Chiến Thần bộ lạc, tạo thành liên minh mạnh mẽ, giết về phía ba thế lực lớn khác.
Trong quá trình này, bọn họ cũng từng liên lạc qua Lam Quang học viện, chỉ là được tin tức, Lam Quang học viện triệt để luân hãm, đám người Cát Phác Tử Phó viện trưởng không biết tung tích.
Sáu thế lực lớn liên minh, đầu tiên đối phó, là Cửu Dương Tông cách sáu thế lực lớn gần nhất.
Trong Cửu Dương Tông, có một tên Vũ Hoàng lão tổ tọa trấn, nhưng đối mặt sáu thế lực lớn liên minh, căn bản là không có cách chống đối, trong nháy mắt thất thủ.
Nhưng kỳ quái chính là, thời điểm Cửu Dương Tông bị đánh lén, Huyền Cơ Tông cùng Minh Nguyệt đế quốc cũng không có đưa cường giả đến đây cứu viện.
Điều này làm cho sáu thế lực lớn hơi nghi hoặc.
Nhưng bọn họ cũng không nghi hoặc bao lâu, rất nhanh cả đội ngũ lần thứ hai giết về phía Huyền Cơ Tông.
Sau khi đi tới Huyền Cơ Tông, bọn họ kinh ngạc đến ngây người, toàn bộ Huyền Cơ Tông, đã sớm hóa thành một vùng phế tích, bên trong ngay cả một đệ tử cũng không còn.
Sau khi sáu thế lực lớn khiếp sợ, lại dắt tay nhau giết về phía Minh Nguyệt đế quốc.
Bọn họ khí thế như cầu vồng, đi thẳng tới đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.
Giờ khắc này, Minh Nguyệt đế quốc đã sớm đề phòng nghiêm ngặt, cường giả san sát, nhưng đối mặt sáu thế lực lớn liên minh, lại bó tay hết cách.
Sáu thế lực lớn liên minh, mạnh mẽ chưa từng có, ổn ép Minh Nguyệt đế quốc một bậc.
Đại chiến, động một cái liền bùng nổ.
Sáu thế lực lớn tràn đầy tự tin, xóa Minh Nguyệt đế quốc khỏi bản đồ Mộng Cảnh Bình Nguyên, cho Mộng Cảnh Bình Nguyên một bầu trời sáng sủa.
Nhưng vào lúc này, bất ngờ phát sinh.
Một phương Minh Nguyệt đế quốc, dĩ nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả còn lại của Huyền Cơ Tông, trong đó bao quát Thiên Dịch lão tổ.
Mà càng làm cho mọi người khiếp sợ chính là, giờ khắc này Thiên Dịch lão tổ, dĩ nhiên cung kính đứng ở bên cạnh một lão giả, cái dáng dấp ngoan ngoãn kia, phảng phất như một nô bộc đối mặt chủ nhân.
Đối mặt sáu thế lực lớn đột kích, lão giả kia vẻn vẹn thả ra một tia khí tức, toàn bộ sáu thế lực lớn liên minh, trong nháy mắt tan vỡ.
Cửu Thiên Vũ Đế!
Vũ Đế giáng lâm!
Lúc đó, cường giả cùng binh lực của sáu thế lực lớn, hầu như là mấy lần Minh Nguyệt đế quốc cùng Huyền Cơ Tông, cường giả Vũ Hoàng cũng gấp đôi đối phương.
Nhưng mà, khi Vũ Đế của Vô Lượng Sơn Tề Thác giáng lâm, tất cả ưu thế hóa thành hư vô.
Cửu Thiên Vũ Đế, xoay tay thành mây, lật tay thành mưa, dốc hết sức định Càn Khôn.
Hắn vừa lộ diện, Vũ Hoàng của mấy thế lực lớn liền quỳ xuống, không dám phản kháng.
Cũng có Vũ Hoàng không muốn thần phục, nhưng mà ở trước mặt Tề Thác, căn bản vô lực chống đối, chỉ một chiêu, tất cả liền bị trấn áp, thổ huyết trọng thương.
Giờ khắc này, đế đô của Minh Nguyệt đế quốc, hai đại Vũ Hoàng của Kiếm Tông cùng Huyền Âm Cốc bị trấn áp, từng cái từng cái thổ huyết không ngớt.
Mà ở trên bầu trời, Tề Thác lạnh lùng trôi nổi, khí tức đáng sợ thẩm thấu hư không, khống chế một vùng thế giới, phảng phất như thần linh.
Ở bên người hắn, mấy đại Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn miệng trào phúng, mặt lộ vẻ xem thường, mà Thiên Dịch lão nhân, thì ngoan ngoãn đứng đó, như nô bộc.
Tề Thác lạnh lùng nói:
- Vừa nãy, lão phu vẻn vẹn là cho các ngươi một bài học, trong các ngươi nếu như còn có ai không phục, có thể đứng ra, lão phu bảo đảm, tuyệt đối sẽ không ép buộc các ngươi bất cứ người nào, muốn chết, lão phu có thể thỏa mãn, có điều các ngươi phải cân nhắc cho kỹ, chỉ cần các ngươi vừa chết, tông môn của các ngươi cũng vô dụng, lão phu nói không chắc sẽ làm ra chuyện gì.
Dưới Đế đô, cường giả các thế lực lớn trên mặt tràn ngập bất đắc dĩ cùng cay đắng.
- Vị tiền bối này, sáu thế lực lớn chúng ta đã đầu hàng, đồng ý thần phục các ngươi, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đuổi tận giết tuyệt?
Kiếm Tông lão tổ cố nén lửa giận, đứng dậy, lau khô máu tươi ở khóe miệng.
- Kim Lân, ngươi vừa nãy rất hung hăng a.
Diệp Huyền lạnh lùng nói:
- Xem ra sau này ngươi là không muốn khôi phục thực lực?
- Không, không, điện hạ, ngươi hiểu lầm, hiểu lầm.
Kim Lân làm sao không biết thái độ của mình chọc giận Diệp Huyền, nhất thời ngượng ngùng nói:
- Điện hạ, ta như vậy không phải kích động nóng đầu sao, khà khà, điện hạ ngươi đại nhân có đại lượng, hẳn là sẽ không tính toán a.
Nói xong, Kim Lân lại dùng sức vỗ ngực một cái nói:
- Điện hạ ngươi yên tâm, hiện tại Lang Hoàng điện quy ta thống lĩnh, ta nhất định sẽ ở dưới chỉ thị anh minh của điện hạ, làm thế lực Lang Hoàng điện lớn mạnh, chờ đợi điện hạ sai phái.
- Vậy thì xem ngươi biểu hiện.
Diệp Huyền lạnh lùng nói một câu, sau đó phóng lên trời, cấp tốc biến mất không còn tăm hơi.
Thấy Diệp Huyền rời đi, lúc này Kim Lân mới lòng vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ bộ ngực, nói:
- Đáng chết, vừa nãy quá đắc ý vênh váo, lại suýt chút nữa chọc giận điện hạ, Kim Lân a Kim Lân, ngươi cái đầu con lợn này, chỉ sợ hiện tại điện hạ là người duy nhất có thể mở ra cấm chế trên người ngươi, ngươi lại còn dám bất kính với hắn.
Nó chớp mắt hạt châu.
- Nếu muốn bất kính, cũng phải chờ cấm chế giải trừ lại nói a, khặc khục... Không đúng, coi như cấm chế giải trừ, cũng không thể bất kính với điện hạ, ngay cả nó cũng đi theo ở bên người điện hạ, dám bất kính với điện hạ, ta xem ngươi là không muốn sống...
Kim Lân một bên lung tung nói, một bên khẽ hát, trong nháy mắt hóa thành một vệt sáng, phi vút về phía Vô Tận sơn mạch.
Một lát sau, Diệp Huyền liền trở lại trong Luyện Kim Phi Chu.
- Chúng ta đi thôi.
Hắn từ tốn nói.
Đám người Cát Phác Tử không có hỏi nhiều, rất nhanh thôi thúc phi thuyền, biến mất ở trên bầu trời đêm.
Trong mọi người, chỉ có Tô Tú Nhất lúc trước mơ hồ từ trong sơn mạch cảm nhận được một luồng khí tức Yêu tộc khủng bố, nhưng hắn cũng không hề nói gì.
Phi thuyền cực nhanh, một đám người Lam Quang học viện rời đi Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Thời điểm đám người Diệp Huyền rời đi Mộng Cảnh Bình Nguyên, đi tới Thiên Đô Phủ.
Thế cuộc ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Ở ngày ấy sau khi Cổ Dương Thành bị đánh lén, cường giả mấy thế lực lớn trở lại tông môn, nói ra âm mưu của Huyền Cơ Tông.
Nói chuẩn xác, là sáu thế lực lớn.
Trải qua hơn một tháng mưu tính, Hạo Thiên đế quốc, Thanh Phong đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải Tông, Huyền Âm Cốc, Chiến Thần bộ lạc, tạo thành liên minh mạnh mẽ, giết về phía ba thế lực lớn khác.
Trong quá trình này, bọn họ cũng từng liên lạc qua Lam Quang học viện, chỉ là được tin tức, Lam Quang học viện triệt để luân hãm, đám người Cát Phác Tử Phó viện trưởng không biết tung tích.
Sáu thế lực lớn liên minh, đầu tiên đối phó, là Cửu Dương Tông cách sáu thế lực lớn gần nhất.
Trong Cửu Dương Tông, có một tên Vũ Hoàng lão tổ tọa trấn, nhưng đối mặt sáu thế lực lớn liên minh, căn bản là không có cách chống đối, trong nháy mắt thất thủ.
Nhưng kỳ quái chính là, thời điểm Cửu Dương Tông bị đánh lén, Huyền Cơ Tông cùng Minh Nguyệt đế quốc cũng không có đưa cường giả đến đây cứu viện.
Điều này làm cho sáu thế lực lớn hơi nghi hoặc.
Nhưng bọn họ cũng không nghi hoặc bao lâu, rất nhanh cả đội ngũ lần thứ hai giết về phía Huyền Cơ Tông.
Sau khi đi tới Huyền Cơ Tông, bọn họ kinh ngạc đến ngây người, toàn bộ Huyền Cơ Tông, đã sớm hóa thành một vùng phế tích, bên trong ngay cả một đệ tử cũng không còn.
Sau khi sáu thế lực lớn khiếp sợ, lại dắt tay nhau giết về phía Minh Nguyệt đế quốc.
Bọn họ khí thế như cầu vồng, đi thẳng tới đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.
Giờ khắc này, Minh Nguyệt đế quốc đã sớm đề phòng nghiêm ngặt, cường giả san sát, nhưng đối mặt sáu thế lực lớn liên minh, lại bó tay hết cách.
Sáu thế lực lớn liên minh, mạnh mẽ chưa từng có, ổn ép Minh Nguyệt đế quốc một bậc.
Đại chiến, động một cái liền bùng nổ.
Sáu thế lực lớn tràn đầy tự tin, xóa Minh Nguyệt đế quốc khỏi bản đồ Mộng Cảnh Bình Nguyên, cho Mộng Cảnh Bình Nguyên một bầu trời sáng sủa.
Nhưng vào lúc này, bất ngờ phát sinh.
Một phương Minh Nguyệt đế quốc, dĩ nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả còn lại của Huyền Cơ Tông, trong đó bao quát Thiên Dịch lão tổ.
Mà càng làm cho mọi người khiếp sợ chính là, giờ khắc này Thiên Dịch lão tổ, dĩ nhiên cung kính đứng ở bên cạnh một lão giả, cái dáng dấp ngoan ngoãn kia, phảng phất như một nô bộc đối mặt chủ nhân.
Đối mặt sáu thế lực lớn đột kích, lão giả kia vẻn vẹn thả ra một tia khí tức, toàn bộ sáu thế lực lớn liên minh, trong nháy mắt tan vỡ.
Cửu Thiên Vũ Đế!
Vũ Đế giáng lâm!
Lúc đó, cường giả cùng binh lực của sáu thế lực lớn, hầu như là mấy lần Minh Nguyệt đế quốc cùng Huyền Cơ Tông, cường giả Vũ Hoàng cũng gấp đôi đối phương.
Nhưng mà, khi Vũ Đế của Vô Lượng Sơn Tề Thác giáng lâm, tất cả ưu thế hóa thành hư vô.
Cửu Thiên Vũ Đế, xoay tay thành mây, lật tay thành mưa, dốc hết sức định Càn Khôn.
Hắn vừa lộ diện, Vũ Hoàng của mấy thế lực lớn liền quỳ xuống, không dám phản kháng.
Cũng có Vũ Hoàng không muốn thần phục, nhưng mà ở trước mặt Tề Thác, căn bản vô lực chống đối, chỉ một chiêu, tất cả liền bị trấn áp, thổ huyết trọng thương.
Giờ khắc này, đế đô của Minh Nguyệt đế quốc, hai đại Vũ Hoàng của Kiếm Tông cùng Huyền Âm Cốc bị trấn áp, từng cái từng cái thổ huyết không ngớt.
Mà ở trên bầu trời, Tề Thác lạnh lùng trôi nổi, khí tức đáng sợ thẩm thấu hư không, khống chế một vùng thế giới, phảng phất như thần linh.
Ở bên người hắn, mấy đại Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn miệng trào phúng, mặt lộ vẻ xem thường, mà Thiên Dịch lão nhân, thì ngoan ngoãn đứng đó, như nô bộc.
Tề Thác lạnh lùng nói:
- Vừa nãy, lão phu vẻn vẹn là cho các ngươi một bài học, trong các ngươi nếu như còn có ai không phục, có thể đứng ra, lão phu bảo đảm, tuyệt đối sẽ không ép buộc các ngươi bất cứ người nào, muốn chết, lão phu có thể thỏa mãn, có điều các ngươi phải cân nhắc cho kỹ, chỉ cần các ngươi vừa chết, tông môn của các ngươi cũng vô dụng, lão phu nói không chắc sẽ làm ra chuyện gì.
Dưới Đế đô, cường giả các thế lực lớn trên mặt tràn ngập bất đắc dĩ cùng cay đắng.
- Vị tiền bối này, sáu thế lực lớn chúng ta đã đầu hàng, đồng ý thần phục các ngươi, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đuổi tận giết tuyệt?
Kiếm Tông lão tổ cố nén lửa giận, đứng dậy, lau khô máu tươi ở khóe miệng.