- Thiên nhai thương hội các ngươi có địa vị gì ta không muốn biết, ta chỉ tới mua linh dược, đáng tiếc không tìm được thứ ta cần mà thôi, cáo từ.
Diệp Huyền khoát khoát tay, Tụ Bảo Hiên làm hắn cảm thấy quá thất vọng, đã không muốn tiếp tục ở lại nơi này.
- Xùy, linh dược lục giai còn ngại kém, hẳn là ngươi muốn mua linh dược thất giai hay sao?
Mạc thiếu gia cười nhạo Diệp Huyền lớn nhất lập tức lên tiếng:
- Ngươi muốn bảo vật thất giai, tại thành Hắc Thạch cũng không phải là không có, Phẩm Bảo Các đối diện có một đoạn Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, chỉ cần có đầy đủ bảo vật là có thể mua sắm, có bản lĩnh ngươi đi mua cho húng ta xem một chút.
Thất Sắc Hỗn Độn Thổ?
Nội tâm Diệp Huyền chấn động mạnh, mắt lộ ra tinh mang nhìn sang tên này.
- Ngươi nói thật?
Thất Sắc Hỗn Độn Thổ chính là tài liệu cực kỳ trân quý, thuộc về một loại đại địa tức nhưỡng, mặc dù chỉ là đại địa tức nhưỡng cấp thấp nhất nhưng cũng là bảo vật Vương cấp thất giai.
Công dụng chủ yếu của nó là cải tạo thân thể võ giả, giúp thân thể võ giả đạt được lột xác và càng thân cận với đại địa.
Đương nhiên, nếu như võ giả tu luyện công pháp thổ hệ đạt được sẽ tốt hơn.
Cửu Chuyển Thánh Thể của Diệp Huyền hiện tại đã đột phá đến tam chuyển, muốn đi vào tứ chuyển, không có bảo vật cường đại là tuyệt đối không được, mà Thất Sắc Hỗn Độn T chính là một trong các loại bảo vật có thể giúp Cửu Chuyển Thánh Thể tiến giai.
Trừ chuyện đó ra, đại địa vũ hồn của hắn cũng là thổ hệ vũ hồn, Thất Sắc Hỗn Độn Thổ có tác dụng tăng phúc cho đại địa vũ hồn thật lớn.
Nhìn thấy ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời bức người, Mạc thiếu gia vô cùng giật mình, cảm giác mình như bị hồng hoang mãnh thú nhìn chằm chằm vào, hắn nuốt nước miếng.
Đột nhiên hắn ý thức được mình đang bị nhiều người nhìn chằm chằm vào, cố trấn định và cười nhạo:
- Đương nhiên ta nói sự thật, Phẩm Bảo Các có được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ là chuyện không ai trong thành Hắc Thạch không biết, như thế nào, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đi mua sắm hay sao?
Mạc thiếu gia ngữ khí khinh bỉ, hiển nhiên cho rằng Diệp Huyền đang nói xạo mà thôi.
- Đi!
Diệp Huyền không so đo với hắn làm gì, lập tức mang theo Kim Lân quay người xuống lầu, đi sang Phẩm Bảo Các đối diện.
Nơi này còn có bán ra Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, thật sự là kinh hỉ ngoài ý muốn, cho dù như thế nào, hắn muốn thu Thất Sắc Hỗn Độn Thổ tới tay.
- Tiểu tử này thật sự đi Phẩm Bảo Các.
- Chẳng lẽ hắn thật muốn đi mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ sao?
- Ta đoán hắn đang nói xạo, hắn chỉ là gia hỏa nghèo kiết hủ lậu mà thôi, hắn thật có thể mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hay?
- Mặc kệ có mua được hay không, đi xem náo nhiệt đi.
- Đi, đi xem.
Những khách nhân trên lầu hai liên tục lộ ra thần thái ngạc nhiên, cả đám hưng phấn đuổi theo Diệp Huyền.
Chỉ trong nháy mắt khách nhân trên lầu hai Tụ Bảo Hiên đã chạy đi sạch sẽ, bọn họ đều rất muốn biết thiếu niên tới từ nông thôn có mua được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hay sao.
- Lưu quản sự...
Thấy tình cảnh này, nhân viên phục vụ lầu hai của Tụ Bảo Hiên cũng há hốc mồm.
- Các ngươi ở tại chỗ này, ta đùng là muốn xem tiểu tử kia có thể mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hay không.
Lưu quản sự hừ lạnh một tiếng, hắn cũng đi ra ngoài.
Đại sảnh Phẩm Bảo Các có không ít nhân viên phục vụ đang đứng chán muốn chết.
Trên cầu thang lầu hai có một nữ tử lẳng lặng đứng ở nơi đó.
Nữ tử này mới chỉ mười sáu mười bảy tuổi, ăn mặc sa y màu trắng, mái tóc dài màu đen búi lại tinh xảo, lộ ra thần thái trang nhã đoan trang, gương mặt hồng nhuận phơn phớt, vô cùng mịn màng, đôi mắt trong veo như nước, chân mày lá liễu cong vút, nàng vô cùng xinh đẹp.
Đặc biệt là dáng người của nàng tuy bị lụa trắng che khuất nhưng cảm giác có lồi có lõm, vô cùng yểu điệu.
Trên mặt của nàng lúc này mang theo một chút u sầu nhàn nhạt, hai đầu lông mày ẩn chứa sầu lo không biến mất.
- Dạ thúc, sinh ý trong các gần đây như thế nào?
Giọng nói như hoàng anh hót vang lên, thiếu nữ hỏi.
Một lão giả bên cạnh thở dài, nói:
- Tiểu thư, sinh ý trong các thời gian gần đây một ngày không bằng một ngày, trước mắt mỗi ngày xem ra còn có lợi nhuận, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ không bao lâu Phẩm Bảo Các sẽ nhập không đủ xuất.
Thiếu nữ nhìn đám người trong cửa hàng, trầm mặc không nói.
Từ khi thần hành thương hội sinh ra nguy cơ tới nay, sinh ý của Phẩm Bảo Các rớt xuống ngàn trượng, trước kia trong Phẩm Bảo Các không chỗ đặt chân, hiện tại chẳng khác gì giăng lưới bắt cá..
Phụ thân bọn họ hiện tại đang bận sứt đầu mẻ trán, hết lần này tới lần khác bản thân mình không thể trợ giúp được cái gì, cho dù chưởng quản sinh ý Phẩm Bảo Các thành Hắc Thạch cũng càng ngày càng kém, cố tình muốn xuất lực nhưng không biết phải làm sao bây giờ.
- Chẳng lẽ chúng ta xuất ra Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cũng không thể làm các thế lực kia nhả ra hay sao?
Thiếu nữ cắn môi nói.
Trên mặt lão giả lộ ra một tia bất đắc dĩ:
- Tiểu thư, thành Hắc Thạch có thể mua được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cũng chỉ có nấy gia tộc, những gia tộc này biết rõ tình huống thần hành thương hội chúng ta nên mơ tưởng đục nước béo cò, căn bản không thành tâm mua sắm.
Lão giả nói đến đây đã ngừng nói, Thất Sắc Hỗn Độn Thổ là bảo vật trấn hội của thần hành thương hội, dưới tình huống bình thường, loại bảo vật này không bán ra bên ngoài, hôm nay thương hội lâm vào nguy cơ, tiểu thư chỉ nghĩ ra biện pháp này.
Nhưng mà thiếu nữ cũng không biết, thần hành thương xuất ra Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, tự nhiên sẽ có không ít thế lực nhìn chằm chằm vào, tranh nhau tranh mua, nhưng hôm nay thần hành thương hội đang phiêu diêu trong phong vân, thế lực nào trong Vô Không Lĩnh, đây không phải thế hệ tâm ngoan thủ lạt, bọn chúng am hiểu bỏ đá xuống giếng, ngược lại làm cho Phẩm Bảo Các càng gian nan trong thành Hắc Thạch.
Loại chuyện này lão giả cũng không tiện bao nhiêu, hắn biết rõ tiểu thư vì thương hội đã quan tâm không ít, nếu như biết rõ những này cũng sẽ khổ sở nhiều.
Hi vọng thần hành thương hội có thể chống qua ải này.
Trong nội tâm lão giả thở dài một hơi.
Lúc này cửa ra vào Phẩm Bảo Các có động tĩnh xôn xao, sau đó một đám người chen chúc đi vào.
- Nghe nói nơi này có Thất Sắc Hỗn Độn Thổ bán?
Thiếu niên tóc đen dẫn đầu đi vào bên trong cửa hàng, lúc này nói với nhân viên phục vụ một câu.
Đám người kia là Diệp Huyền chuẩn bị mua sắm Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, võ giả đi theo Diệp Huyền vào Tụ Bảo Hiên.
Diệp Huyền khoát khoát tay, Tụ Bảo Hiên làm hắn cảm thấy quá thất vọng, đã không muốn tiếp tục ở lại nơi này.
- Xùy, linh dược lục giai còn ngại kém, hẳn là ngươi muốn mua linh dược thất giai hay sao?
Mạc thiếu gia cười nhạo Diệp Huyền lớn nhất lập tức lên tiếng:
- Ngươi muốn bảo vật thất giai, tại thành Hắc Thạch cũng không phải là không có, Phẩm Bảo Các đối diện có một đoạn Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, chỉ cần có đầy đủ bảo vật là có thể mua sắm, có bản lĩnh ngươi đi mua cho húng ta xem một chút.
Thất Sắc Hỗn Độn Thổ?
Nội tâm Diệp Huyền chấn động mạnh, mắt lộ ra tinh mang nhìn sang tên này.
- Ngươi nói thật?
Thất Sắc Hỗn Độn Thổ chính là tài liệu cực kỳ trân quý, thuộc về một loại đại địa tức nhưỡng, mặc dù chỉ là đại địa tức nhưỡng cấp thấp nhất nhưng cũng là bảo vật Vương cấp thất giai.
Công dụng chủ yếu của nó là cải tạo thân thể võ giả, giúp thân thể võ giả đạt được lột xác và càng thân cận với đại địa.
Đương nhiên, nếu như võ giả tu luyện công pháp thổ hệ đạt được sẽ tốt hơn.
Cửu Chuyển Thánh Thể của Diệp Huyền hiện tại đã đột phá đến tam chuyển, muốn đi vào tứ chuyển, không có bảo vật cường đại là tuyệt đối không được, mà Thất Sắc Hỗn Độn T chính là một trong các loại bảo vật có thể giúp Cửu Chuyển Thánh Thể tiến giai.
Trừ chuyện đó ra, đại địa vũ hồn của hắn cũng là thổ hệ vũ hồn, Thất Sắc Hỗn Độn Thổ có tác dụng tăng phúc cho đại địa vũ hồn thật lớn.
Nhìn thấy ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời bức người, Mạc thiếu gia vô cùng giật mình, cảm giác mình như bị hồng hoang mãnh thú nhìn chằm chằm vào, hắn nuốt nước miếng.
Đột nhiên hắn ý thức được mình đang bị nhiều người nhìn chằm chằm vào, cố trấn định và cười nhạo:
- Đương nhiên ta nói sự thật, Phẩm Bảo Các có được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ là chuyện không ai trong thành Hắc Thạch không biết, như thế nào, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đi mua sắm hay sao?
Mạc thiếu gia ngữ khí khinh bỉ, hiển nhiên cho rằng Diệp Huyền đang nói xạo mà thôi.
- Đi!
Diệp Huyền không so đo với hắn làm gì, lập tức mang theo Kim Lân quay người xuống lầu, đi sang Phẩm Bảo Các đối diện.
Nơi này còn có bán ra Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, thật sự là kinh hỉ ngoài ý muốn, cho dù như thế nào, hắn muốn thu Thất Sắc Hỗn Độn Thổ tới tay.
- Tiểu tử này thật sự đi Phẩm Bảo Các.
- Chẳng lẽ hắn thật muốn đi mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ sao?
- Ta đoán hắn đang nói xạo, hắn chỉ là gia hỏa nghèo kiết hủ lậu mà thôi, hắn thật có thể mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hay?
- Mặc kệ có mua được hay không, đi xem náo nhiệt đi.
- Đi, đi xem.
Những khách nhân trên lầu hai liên tục lộ ra thần thái ngạc nhiên, cả đám hưng phấn đuổi theo Diệp Huyền.
Chỉ trong nháy mắt khách nhân trên lầu hai Tụ Bảo Hiên đã chạy đi sạch sẽ, bọn họ đều rất muốn biết thiếu niên tới từ nông thôn có mua được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hay sao.
- Lưu quản sự...
Thấy tình cảnh này, nhân viên phục vụ lầu hai của Tụ Bảo Hiên cũng há hốc mồm.
- Các ngươi ở tại chỗ này, ta đùng là muốn xem tiểu tử kia có thể mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hay không.
Lưu quản sự hừ lạnh một tiếng, hắn cũng đi ra ngoài.
Đại sảnh Phẩm Bảo Các có không ít nhân viên phục vụ đang đứng chán muốn chết.
Trên cầu thang lầu hai có một nữ tử lẳng lặng đứng ở nơi đó.
Nữ tử này mới chỉ mười sáu mười bảy tuổi, ăn mặc sa y màu trắng, mái tóc dài màu đen búi lại tinh xảo, lộ ra thần thái trang nhã đoan trang, gương mặt hồng nhuận phơn phớt, vô cùng mịn màng, đôi mắt trong veo như nước, chân mày lá liễu cong vút, nàng vô cùng xinh đẹp.
Đặc biệt là dáng người của nàng tuy bị lụa trắng che khuất nhưng cảm giác có lồi có lõm, vô cùng yểu điệu.
Trên mặt của nàng lúc này mang theo một chút u sầu nhàn nhạt, hai đầu lông mày ẩn chứa sầu lo không biến mất.
- Dạ thúc, sinh ý trong các gần đây như thế nào?
Giọng nói như hoàng anh hót vang lên, thiếu nữ hỏi.
Một lão giả bên cạnh thở dài, nói:
- Tiểu thư, sinh ý trong các thời gian gần đây một ngày không bằng một ngày, trước mắt mỗi ngày xem ra còn có lợi nhuận, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ không bao lâu Phẩm Bảo Các sẽ nhập không đủ xuất.
Thiếu nữ nhìn đám người trong cửa hàng, trầm mặc không nói.
Từ khi thần hành thương hội sinh ra nguy cơ tới nay, sinh ý của Phẩm Bảo Các rớt xuống ngàn trượng, trước kia trong Phẩm Bảo Các không chỗ đặt chân, hiện tại chẳng khác gì giăng lưới bắt cá..
Phụ thân bọn họ hiện tại đang bận sứt đầu mẻ trán, hết lần này tới lần khác bản thân mình không thể trợ giúp được cái gì, cho dù chưởng quản sinh ý Phẩm Bảo Các thành Hắc Thạch cũng càng ngày càng kém, cố tình muốn xuất lực nhưng không biết phải làm sao bây giờ.
- Chẳng lẽ chúng ta xuất ra Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cũng không thể làm các thế lực kia nhả ra hay sao?
Thiếu nữ cắn môi nói.
Trên mặt lão giả lộ ra một tia bất đắc dĩ:
- Tiểu thư, thành Hắc Thạch có thể mua được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cũng chỉ có nấy gia tộc, những gia tộc này biết rõ tình huống thần hành thương hội chúng ta nên mơ tưởng đục nước béo cò, căn bản không thành tâm mua sắm.
Lão giả nói đến đây đã ngừng nói, Thất Sắc Hỗn Độn Thổ là bảo vật trấn hội của thần hành thương hội, dưới tình huống bình thường, loại bảo vật này không bán ra bên ngoài, hôm nay thương hội lâm vào nguy cơ, tiểu thư chỉ nghĩ ra biện pháp này.
Nhưng mà thiếu nữ cũng không biết, thần hành thương xuất ra Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, tự nhiên sẽ có không ít thế lực nhìn chằm chằm vào, tranh nhau tranh mua, nhưng hôm nay thần hành thương hội đang phiêu diêu trong phong vân, thế lực nào trong Vô Không Lĩnh, đây không phải thế hệ tâm ngoan thủ lạt, bọn chúng am hiểu bỏ đá xuống giếng, ngược lại làm cho Phẩm Bảo Các càng gian nan trong thành Hắc Thạch.
Loại chuyện này lão giả cũng không tiện bao nhiêu, hắn biết rõ tiểu thư vì thương hội đã quan tâm không ít, nếu như biết rõ những này cũng sẽ khổ sở nhiều.
Hi vọng thần hành thương hội có thể chống qua ải này.
Trong nội tâm lão giả thở dài một hơi.
Lúc này cửa ra vào Phẩm Bảo Các có động tĩnh xôn xao, sau đó một đám người chen chúc đi vào.
- Nghe nói nơi này có Thất Sắc Hỗn Độn Thổ bán?
Thiếu niên tóc đen dẫn đầu đi vào bên trong cửa hàng, lúc này nói với nhân viên phục vụ một câu.
Đám người kia là Diệp Huyền chuẩn bị mua sắm Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, võ giả đi theo Diệp Huyền vào Tụ Bảo Hiên.