Chương 707: Lục Nhị Thiếu Muốn Dẫn Hạ Tịch Quán Tới Mừng Thọ
Hạ Tịch Quán chính là con gà rừng kia, gà rừng dù có cố gắng thế nào đi nữa cũng chẳng thể biến thành phượng hoàng, mà cô ta Lệ Yên Nhiên chính là phượng hoàng chân chính kial Hạ Tịch Quán nhìn biểu tình tung tăng của Lệ Yên Nhiên cũng biết Lệ Yên Nhiên lại đang tính toán ý xấu gì rồi, cô cong đôi môi đỏ mọng: “Ừ, ngày sinh nhật của Lệ lão phu nhân tôi sẽ đi.”
Lúc này thân ảnh tuần mỹ đi tới, là Lục Tử Tiễn.
Lục Tử Tiễn tới.
Lục Tử Tiễn đi tới, khoát bàn tay to lên bờ vai láng bóng của Hạ Tịch Quán, đôi mắt đen trong trẻo nhàn nhạt liếc Lệ Yên Nhiên: “Sinh nhật của Lệ lão phu nhân, tôi sẽ cùng Quán Quán cùng đi chúc thọ, Quán Quán là bạn gái của tôi.”
Mỗi một lần chứng kiến Lục Tử Tiễn xem Hạ Tịch Quán như là bảo bối mà bảo vệ, Lệ Yên Nhiên liền thấy tức giận, nhưng chỉ cần nghĩ đến đợi tiệc party sinh nhật ngày đó, cô ta sẽ mặc bộ dạ hội kia, khiến người ta hít thở không thông, đè bẹp Hạ Tịch Quán xuống, tâm tình Lệ Yên Nhiên lại vui vẻ trở lại.
“Lục nhị thiếu, vậy hoan nghênh hai người.” Lệ Yên Nhiên cảm thấy nhiều lời vô ích, cô ta cũng không tiết lộ bộ dạ hội đó cho Hạ Tịch Quán, hiện tại duy trì cảm giác thần bí mới có thể giáng Hạ Tịch Quán rơi xuống địa ngục: “Chúng ta đi thôi.”
Lệ Yên Nhiên mang theo một đám con gái rời đi.
Bọn họ đi rồi, Lục Tử Tiễn liền nhìn vào mắt Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, ngày sinh nhật đó em không ngại thành bạn gái của anh chứ?”
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Đương nhiên không ngại rồi.”
“Được, đến lúc đó anh lái xe đến đón em.” Lục Tử Tiễn cười nói.
Lệ Yên Nhiên về tới Đài A, cô ta lấy di động ra muốn gọi cho Lục Hàn Đình.
Từ lần trước hai người chia tay ở chỗ nam khoa đó, cô ta vẫn không chủ động liên hệ anh, cô ta không ngờ Lục Hàn Đình lại cũng chả đoái hoài đến cô ta, đừng nói đến gọi điện thoại, ngay cả một tin nhắn cũng không gửi cho cô ta, hoàn toàn gạt cô ta sang một bên.
Lệ Yên Nhiên thấy vô cùng tủi thân, hiện tại có khuyết điểm là thân thể của anh, đây chính là điểm yếu trí mạng nhất của cánh mày râu rồi, anh đến tột cùng có rõ tình huống không, anh không sợ cô ta từ hôn sao?
Lục Hàn Đình đương nhiên không sợ, bằng không anh cũng sẽ không để vạch trần mình trước mặt cô ta.
Lệ Yên Nhiên tuy là tức giận uất ức, nhưng cô ta thích một Lục Hàn Đình lạnh lẽo cô độc thờ œ cuồng ngạo như thế, người đàn ông như vậy rất có mị lực, gợi lên lòng chỉnh phục của cô ta, nếu như có thể chinh phục anh liền có cảm giác rất thành tựu.
Lệ Yên Nhiên bắm số điện thoại của Lục Hàn Đình.
Rất nhanh tiếng chuông di động vang lên, tiếng chuông reo lên một lần, sau đó không nhanh không chậm nối thông, giọng nói trầm thấp từ tính của Lục Hàn Đình truyền tới bên tai: “Alo.”
Lệ Yên Nhiên vừa nghe giọng anh đã cảm thấy lỗ tai tê dại, như lỗ tai sắp mang thai luôn rồi: “Anh Hàn Đình, là em này, hai ngày nữa là sinh nhật 80 tuổi của bà nội em, anh ngày đó có thì giờ rãnh không?”
“Không có thời gian.” Lục Hàn Đình không chút do dự từ chối, bạc tình nói: “Không có gì nữa tôi cúp.”
Nghe được anh muốn cúp điện thoại, khuôn mặt xinh đẹp của Lệ Yên Nhiên trắng nhọt, bất mãn và uất ức đè nén trong lòng mấy ngày nay toàn bộ tràn ra: “Anh Hàn Đình, anh bây giờ ngay cả chút kiên nhẫn qua loa lấy lệ với em cũng không còn rồi sao, em đến tột cùng đã làm sai điều gì, nếu anh đối xử với em như vậy, anh lại là vị hôn phu của em, đại thọ 80 tuổi của bà nội em anh không đến chúc thọ, đám người đó sẽ nghĩ thế nào. Đến lúc đó tất cả mọi người đều suy đoán chúng ta ly hôn rồi, anh nhìn em trai Lục nhị thiếu của anh kìa, Lục nhị thiếu đã hẹn xong Hạ Tịch Quán đến mừng thọ bà em rồi, Hạ Tịch Quán cũng bằng lòng trở thành bạn gái của Lục nhị thiếu rồi, cùng là vị hôn phu vị hôn thê, Lục nhị thiếu cưng chiều Hạ Tịch Quán lên tận trời cao, sao anh lại đối xử với em như vậy, chẳng phải là khiến em khó chịu sao?”