Chương 1973:
Cô kiệt sức rồi, nên để mặc bản thân mềm mại vào một khắc này.
Cố Dạ Cần ôm cô trở về phòng bệnh, Diệp Linh ngồi ở trên giường bệnh, lại khôi phục vẻ lạnh lùng: “Cố tổng, cám ơn anh, anh có thê đi rôi.”
Cố Dạ Cẩn xì khẽ một cái tiếng, đại khái xì bộ dáng qua cầu rút ván của cô, anh vươn bàn tay to sờ khuôn mặt nhỏ của cô.
Diệp Linh né.
Thế nhưng Cố Dạ Cần bá đạo kéo lại mặt cô, nâng cô ngẳng đầu, sau đó ánh mắt của anh rơi trên vết sẹo ở má phải cô cần thận nhìn một chút.
Rất nhanh anh lòng bàn tay phủ tới, nhẹ nhàng mơn trớn vết sẹo này.
Diệp Linh cảm thấy vẻ đau lòng lộ rõ của anh, thế nhưng bên tai truyền đến tiếng anh cười nhạo: “Xấu quá.”
“,.” Diệp Linh cứng đờ, rât nhanh đã nhắc chân đạp lên chân anh.
Cố Dạ Cẩn không tránh, cho cô đạp, anh đè người xuống, để sát khuôn mặt tuấn tú vào cô, cười nhẹ mắng: “Nhỏ xấu xí, em hung cái gì!”
“.. Anh mới là kẻ xấu, cả nhà anh mới là kẻ xấu!” Diệp Linh đáp một câu.
Ý cười của Cố Dạ Cần không thay đổi: “Em ở chỗ anh thì hung dữ, vừa rồi ở bên ngoài sao nhát gan như con rùa đen rụt đầu thế hả? Cố thái thái, em chỉ thích bắt nạt anh thôi.”
Anh hơi có mấy phần lên án.
Diệp Linh nhìn dáng vẻ anh dịu dàng dung túng, cuộn lên ngón tay: “Cô Dạ Cần, anh đừng như vậy, giữa chúng ta không thể như vậy…”
“Vậy em muốn như thế nào?”
“Như vậy?” Cố Dạ Cần lại gần, cúi đầu liền hôn lên môi cô.
“..” Diệp Linh còn tưởng rằng anh sẽ nói mấy câu “không phải, em ở trong mắt ta vĩnh viễn là đẹp nhất”, quả nhiên người đàn ông này không đi đường bình thường, chẳng bao giờ để cho cô thất vọng.
Diệp Linh lại đá anh một cước: “Cút!”
Cố Dạ Cẩn cười cười kéo cô lại: “Cố thái thái, cái cút này ông xã khó tòng mệnh.”
Diệp Linh mở mắt ra đã là sáng sớm hôm sau rồi, Cố Dạ Cần bên người đã rời đi.
Anh hôn mê thời gian rât dài, cộng thêm Cố gia biến cố, khẳng định có rất nhiều chuyện chờ anh đi xử lý.
Diệp Linh đứng dậy, mở ra cửa phòng bệnh, đi ra ngoài hít thở không khí.
Lúc này người qua đường bên trong hành lang thấy má phải của cô liền xì xào bàn tán.
“Các cô mau nhìn, má phải của cô ta thật xấu, đây là bị hủy mặt rồi còn gì.”
“Cô còn không biết à, đây là nữ minh tinh Diệp Linh nổi tiếng khắp vòng giải trí đó, hôm nay hot search đều bạo, Diệp Linh bị hủy dung đã làm nổ tung Weibo, một lần làm trình duyệt tê liệt.”
“Chậc chậc thật là đáng tiệc, khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành này mà lại bị hủy như thế.”
Diệp Linh không có biểu cảm gì, cũng không để ý những ánh mắt khác thường này.
Lúc này Hạ Tịch Quán tới: “Linh Linh, hít thở không khíichừng đó là được rồi, mau trở lại phòng bệnh nghỉ ngơi thôi.”
Diệp Linh ngoan ngoãn gật đầu: “Ừ.”