Chương 1067: Lại Không Nghe Lời Đúng Không?
Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt trong vắt nhìn về phía người đàn ông, chỉ thấy Lục Hàn Đình đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt kia cực nóng lại tà mị, vô cùng câu người.
“Ba” một tiếng, anh bật lửa lên, ngọn lửa đỏ tươi nhảy nhót, anh anh đưa điếu thuốc trên đôi môi mỏng châm thuốc, châm xong, anh cau mày rít một ngụm, sau đó hơi nâng đầu lên, phun ra một ngụm khói.
Trong làn khói trứng, đôi mắt híp của anh rơi xuống trên người cô, như cười như không nhìn dáng vẻ chật vật của cô.
Hạ Tịch Quán cũng nhìn anh, anh cởi áo sơmi, lại rút thắt lưng, ánh mắt của cô chậm rãi đi xuống…
Chuồn chuồn lướt nướt rồi nhanh chóng dời đi.
Anh rút dây lưng ra làm cái gì thế hả?
Hạ Tịch Quán nhắc chân tiến lên, bàn tay nhỏ đưa tới bắt lại điều thuốc lá đang ngậm trong đôi môi mỏng: “Về sau bớt hút thuốc lại!”
Lúc này Lục Hàn Đình vươn tay nắm được chiếc cằm xinh xắn của cô, nâng nó lên, giọng anh trầm thấp trong tràn đầy ý cười, vang vọng trong bầu trời đêm yên tĩnh lại toát lên vẻ từ tính mê người: “Trả lời câu hỏi đi.”
“Không muốn!” Hạ Tịch Quán đẩy tay anh ra, cô không thèm trả lời câu hỏi này.
Anh đúng là đồ không biết xấu hổ!
Cô không muốn trả lời, Lục Hàn Đình nhướng mày kiếm anh khí, không ép cô, anh đổi câu hỏi: “Vậy cô thực sự chỉ thích mầm đậu đỏ của Dịch Dịch, chứ không thích của tôi, hửm?”
Lục Hàn Đình lại khom thân hình cao lớn xuống một ít, tiền tới đôi môi kiều diễm ướt át của cô: “Cô trả lời câu này, tôi mới thả cô đi, nói, cô có thích của tôi không?”
Anh chính là đùa giỡn cô, cố ý làm khó dễ cô.
Thực sự quá ghê tởm.
Hạ Tịch Quán cắn răng lên môi, gật đầu thật nhanh: “Ừ.”
Lục Hàn Đình lúc này mới thoả mãn, anh đẩy cô ra phía ngoài: “Đi ra ngoài.”
“Nhưng tôi muốn tắm cho Dịch Dịch…”
“Tôi đã nói rồi, sau này không cho phép tắm cho con trai.”
Lục Hàn Đình đẩy cô ra ngoài, sau đó đóng cửa phòng tắm lại.
Hạ Tịch Quán vừa đi, Lục Thần Dịch nhanh chóng hai tay chống nạnh, nhướng mày đàm phán với Lục Hàn Đình: “Bó, vì sao bố lại đuổi mẹ ra ngoài?”
Lục Hàn Đình nhàn nhạt liếc Bịch Sữa Nhỏ: “Con muốn cùng tắm với mẹ, ha, đừng có mơ, ông đây cũng chưa từng có cái đãi ngộ ấy! Đứng ngay ngắn, hai người nhà ta cùng tắm.”
Nói rồi Lục Hàn Đình cởi quần ra, vào phòng tắm, một lớn một nhỏ đứng chung một chỗ tắm.
Trên người Bịch Sữa Nhỏ đều là bọt xà phòng màu trắng sữa, khuôn mặt nhỏ bị hun nóng phơn phớt hồng, cậu lên đầu nhỏ nhìn thoáng qua chỗ xáu hỗ của bố, nhanh chóng hít một hơi lạnh, há to miệng: “Wow!”
Bịch Sữa Nhỏ sợ ngây người.
Lục Hàn Đình nhìn thoáng qua cậu nhóc, môi mỏng khế cong: “Đừng hâm mộ bồ con!”
Hạ Tịch Quán cũng tắm, cô cùng Lục Thần Dịch nằm trên giường lớn mềm mại.
Bịch Sữa Nhỏ vui vẻ ở trên giường thẳng cả hai cẳng hai tay thành chữ “đại”, cậu vỗ vỗ bên trái mình, lại vỗ vỗ bên phải mình: “Tối hôm nay cô giáo tiên nữ ngủ ở bên trong, bố ngủ ở bên ngoài, con ngủ ở giữa, hạnh phúc quá đi.”
Lục Hàn Đình đang xử lý văn kiện khẩn cấp trong điện thoại, anh nâng mắt liếc nhìn Bịch Sữa Nhỏ, nhàn nhạt bật cười một tiếng.
“Lục Thần Dịch, bây giờ không còn sớm nữa, mau ngủ thôi.” Lục Hàn Đình lên tiếng nói.
“Đã biết, bố, cô giáo tiên nữ, ngủ ngon ạ.” Lục Thần Dịch nhắm mắt lại, rất nhanh đã ngủ.
Bịch Sữa Nhỏ ngủ rồi, Hạ Tịch Quán lưu luyến nhìn gương mặt cậu khi ngủ, chợt đỉnh đầu vang lên một tiếng thật thấp: “Dịch Dịch ngủ rồi?”
Lục Hàn Đình tới.
Vừa rồi anh vẫn còn ở sô pha làm việc.
Hàng mi như cánh bướm run lên, Hạ Tịch Quán “ừm” một tiếng.
“Đặt Dịch Dịch vào trong.” Anh thấp giọng nói.
Tim Hạ Tịch Quán khẽ nhảy, Dịch Dịch muốn ngủ ở giữa, nhưng anh thừa dịp Dịch Dịch đang ngủ, muốn Dịch Dịch ngủ bên trong.
Anh muốn làm gì, không cần nói cũng biết.
Anh muốn ngủ với cô!
“Không muốn.” Cô không chịu.