Mục lục
Truyện: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (Truyện full) - Hạ Tịch Quán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1125:

 

Bà mập phía ngoài: ”…

 

Bà ta bị một vạn điểm bạo kích sau đó lại bị lắp đầy miệng cầu lương sao?

 

“Chồng ơi…” Bà mập cầu cứu nhìn về phía Triệu tổng.

 

Triệu tổng cũng không khá hơn chút nào, ông ta nhớ tới chính mình cũng đã từng nhìn Lan Lâu công chúa nhiều lần, phỏng chừng khi đó vị boss lớn này đã nhớ kỹ ông ta.

 

Nhưng, Lan Lâu công chúa không phải chuẩn bị trở thành Cửu Lăng vương phi sao, từ lúc nào lại thành người phụ nữ của đệ nhất tài phiệt toàn cầu Lục Hàn Đình?

 

Triệu tổng nhanh chóng bỏ đi suy nghĩ miên man của mình, ông ta vẫn nên lo lắng cho mình thì hơn! Lan Lâu công chúa cũng không phải là người phụ nữ ông ta có thể mơ ước.

 

“Lần này bà đã hại chết tôi rồi, mau đứng dậy, mau biến đi, đừng ở chỗ này mát mặt xấu hổ nữa, còn có, tôi muốn ly hôn với bà!” Triệu tổng phẩy tay áo bỏ đi.

 

Bà mập nhanh chóng bò dậy, đuổi theo: “Chồng ơi, em không muốn ly hôn, anh chờ em một chút đi!”

 

Phòng tổng thống.

 

Hạ Tịch Quán ôm Bịch Sữa Nhỏ đứng trên ban công, hai mẹ con đang ngắm sao.

 

Lúc này vang lên tiếng bước chân trầm ổn, Lục Hàn Đình đi tới.

 

Lục Hàn Đình đi tới, vươn hai cánh tay có lực kiện ôm Bịch Sữa Nhỏ.

 

Bịch Sữa Nhỏ rời khỏi vòng tay ấm áp thơm ngát của Hạ Tịch Quán, nhanh chóng cắt lên chất giọng non nớt, kháng nghị nói: “Bố, con muốn cô giáo tiên nữ ôm cơ.”

 

Hạ Tịch Quán vươn tay nhỏ bé muốn ôm Bịch Sữa Nhỏ: “Hay là tôi tới ôm đi!”

 

Lục Hàn Đình nâng mí mắt anh tuấn nhìn Hạ Tịch Quán một chút, trầm thấp hỏi: “Ôm không nặng à?”

 

Bịch Sữa Nhỏ đã ba tuổi rồi, cũng đã khoảng 15kg, ôm có hơi nặng.

 

Hạ Tịch Quán khẽ giật mình, anh…

 

Đôi mắt trong vắt nhìn về phía người đàn ông, người đàn ông ôm Bịch Sữa Nhỏ vào phòng, đi đến giường lớn.

 

Người đàn ông thân hình cao lớn một tay ôm Bịch Sữa Nhỏ, rất nhẹ nhàng, quà nhiên là lực max.

 

Đều nói ông bồ bỉm sữa rất giỏi, quả nhiên là vậy.

 

Trong con ngươi sạch sẽ của Hạ Tịch Quán gợn lên một vòng sóng rung động.

 

Lục Hàn Đình đem Bịch Sữa Nhỏ đặt trên giường lớn mềm mại: “Lục Thần Dịch, thời gian không còn sớm, con nên ngủ rồi.”

 

Tiểu Lục Thần Dịch gật đầu, sau đó cậu nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Cô giáo tiên nữ, con muốn uống ly sữa bò trước khi ngủ, cô có thể giúp con pha ly sữa nóng không a?”

 

*Đương nhiên có thể.” Hạ Tịch Quán nhanh chóng đi vào phòng bếp, giúp Bịch Sữa Nhỏ pha sữa bò nóng rồi.

 

Nhìn bóng lưng Hạ Tịch Quán biến mắt trong tầm mắt, Lục Hàn Đình từ trên cao đứng bên giường nhìn Bịch Sữa Nhỏ: “Nói đi, con đẩy cô giáo tiên nữ của con ra, là muốn nói riêng gì với bó?”

 

Tiểu Lục Thần Dịch nhanh chóng thu hồi biểu tình ngây thơ kia, hai cái chân nhỏ của cậu vắt chéo ngồi trên giường lớn, lạnh lùng nói: “Vừa rồi bên ngoài xảy ra chuyện gì? Bó, có phải là máy cái đào hoa nát của bố gây họa cho mẹ rồi không?”

 

Lục Hàn Đình nhướng mày kiếm anh khí, vừa rồi bà mập đó rất rõ ràng là bị người khác lợi dụng để gây xích mích, nên mới diễn ra tiết mục chửi đổng bắt gian như thé.

 

Kẻ chủ mưu đẳng sau là ai?

 

“Hừ.” Tiểu Lục Thần Dịch hai tay ôm ngực của mình, hừ lạnh một tiếng: “Bó, con đã nói rồi, nếu như bố không xử lý tốt những người phụ nữ bên ngoài kia, con đây sẽ giúp bố xử lý. Bây giờ lại còn có người dám đặt chủ ý lên người mẹ, ngay dưới mắt con bắt nạt mẹ, vậy cũng đừng trách con không khách khí.”

 

“Lục Thần Dịch, con muốn làm như thế nào?”

 

*Bố, con làm như thế nào là chuyện của con, không cần bố quan tâm, tối hôm nay con đã tạo cơ hội cho bó, bố chỉ cần phụ trách xinh đẹp như hoa, bắt mẹ con về là được rồi!”

 

Lục Hàn Đình: “…” Vậy được rồi, kẻ chủ mưu đằng sau kia liền giao cho con trail “Tiểu Dịch Dịch, sữa bò nóng tới rồi.” Lúc này Hạ Tịch Quán cằm một ly sữa bò nóng tới.

 

Tiểu Lục Thần Dịch nhanh chóng chuyển vẻ mặt đáng yêu ngây thơ, cậu nhận ly sữa nóng, âm thanh non nóớt cười nói: “Cô giáo tiên nữ, cám ơn cô ạ, sữa uống ngon quá ạ.”

 

Hạ Tịch Quán thương yêu xoa xoa đầu nhỏ của Tiểu Lục Thần Dịch: “Đúng vậy, Dịch Dịch phải uống nhiều sữa tươi, sữa sẽ giúp bổ sung thêm trí thông minh đó.”

 

*…” Lục Hàn Đình cảm tháy trí thông minh đứa con trai này không cần bỏ thêm đâu, nó đã rất biến thái rồi.

 

Lục Hàn Đình nhắc chân dài đi vào phòng tắm: “Hai người ngủ trước, tôi đi tắm.”

 

Anh, thật sự muốn ngủ ở đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK