Chương 2847:
Mắu chốt là, cô đi rồi, anh làm sao bây giờ?
Lúc này không, quản được nhiều như Vậy, cÔ chỉ muôn đề anh bình an, sông khỏe mạnh, dù cho anh hận mình cũng tốt.
Lục Họa lúc này lớn tiếng kêu lên: “Người đâu, người tới đây mau, Thượng Quan Mặc ngất xỉu!”
Cửa phòng nhanh chóng bị đầy ra, rất nhiều người chạy vào: “Chủ nhân ngươi làm sao vậy, mau gọi bác sĩ, nhanh lên một chút!”
Tât cả nhân viên vội vàng cứu Thượng Quan Mặc, Lục Họa lặng lẽ lui ra phía sau, cô quyên luyên nhìn Thượng Quan Mặc, sau đó thừa dịp mọi người không chú ý xoay người bỏ chạy.
Lục Họa bỏ chạy.
Lục Họa về tới nhà của mình, cô dùng sức gõ cửa: “Vô, mẹ, mau mở cửal”
Cổng biệt thự rất nhanh được mở ra, Lục Hàn Đình khoác áo khoác đi ra: “Họa Họa, tại sao là con, sao trễ vậy lại trở vê, đã Xảy ra chuyện SÌ2 “Bố, chuyện rất dài, mẹ đâu, con muôn gặp mẹ.”
Lục Họa đi vào muốn tìm Hạ Tịch Quán, thế nhưng đi vài bước, hai chân cô mềm nhữn, trực tiếp ngã xuống thảm.
“Họa Họal” Lục Hàn Đình kịp thời ôm lấy con gái của mình, Lục Họa ngã vào trong ngực ông hôn mê.
Lúc này Hạ Tịch Quán vội vã chạy ra: “Họa Họa, Họa Họa con làm sao vậy?”
Hạ Tịch Quán liền bắt mạch Lục Họa, rất nhanh, bà liền chau chặt mày, sắc mặt cũng biến thành ngưng trọng.
Con gái bảo bối ở trong đêm khuya chạy vê câu cứu đã làm cho người bố Lục Hàn Đình vô cùng đau lòng, ông nhìn Hạ Tịch Quán: “Vợ ơi, Họa Họa làm sao vậy, đang tốt như vậy tự dưng hôn mê.
Hạ Tịch Quán thu tay về: “Họa Họa mang thai rôi.”
“Cái gì?” Lục Hàn Đình còn không biết mình sắp làm ông ngoại.
“Chớ vội vui vẻ, đứa bé này tới không đúng lúc, bởi vì Họa Họa đã lầy tâm đầu Thưyết, chắc là để cứu Tfluong Quan Mặc.”
Lục Hàn Đình còn chưa kịp chứa vui vẻ liền bị một chậu nước lạnh dội xuÔng, ông khiếp sợ nhìn con gái trong ngực: “Lễ nào… Họa Họa nghe trộm được chúng ta nói chuyện?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Chắc thế, Họa Họa đã lầy tâm đầu huyết hai lần rôi.
Lục Hàn Đình nhíu mày: “Cái gì, Họa Họa đã lấy ra tâm đầu huyết hai lần rôi ư, con bé chẳng lẽ muốn chết ư, lại lầy lần thứ ba con bé sẽ mắt mạng!”
Lục Hàn Đình không ngờ con gái bảo bồi của mình lại lén làm ra quyết định trọng đại sau lưng bọn họ, chưa từng thương lượng với bọn họ, dứt khoát lại quyết tuyệt không đề cho họ chút chỗ trồng.
Hạ Tịch Quán nhìn con gái mình: “Trước hết anh ôm Họa Họa ôm lên lầu đi! Em tới ghim kim.”
“Ừ”
Lục Họa tỉnh, cô lập tức ngồi phắt dậy từ trên giường, trong miệng còn kêu: “Thượng Quan Mặc!”
Cô nhìn chung quanh một lần, lúc này mới phát hiện mình đã không còn ở chỗ Thượng Quan Mặc nữa, cô dã về đến nhà mình.
Vừa rồi cô thấy ác mộng, mơ thấy Thượng Quan Mặc máu me khắp người ngã vào trong vũng máu.
Không đúng.
Đó không phải là mộng.