Chương 1134:
Anh đã nhịn cả đêm.
Ưm.
Đột nhiên bị hôn, đồng tử màu đen trong vá cyra Hạ Tịch Quán đột nhiên phóng đại, anh lại cưỡng hôn cô.
Anh dán môi mềm trên môi đỏ mọng của cô dùng sức nghiền ép, sau đó công thành đoạt đất.
Hạ Tịch Quán không muốn, hai cánh tay chống lên ngực anh, muốn đầy anh ra.
Thế nhưng đẩy không ra, thân thể người đàn ông nặng như bức tường, không chút sứt mẻ.
Hạ Tịch Quán tức giận há miệng, trực tiếp cắn lên khóe môi của anh.
Lục Hàn Đình bị đau hừ một tiếng, nhưng cũng không buông cô ra, bàn tay có lực của anh giữ lại sau gáy cô, đè sâu hơn nụ hôn này.
Mùi máu tươi ngai ngái nhanh chóng lan giữa cổ họng hai người.
Rất nhanh, Hạ Tịch Quán cảm tháy cái lưỡi cũng bắt đầu tê dại.
*Ưm… Buông ra!” Hạ Tịch Quán dùng cả tay chân đắm đá đầy anh ra.
Lục Hàn Đình cũng không tránh, cứ để cô đánh như vậy, chút lực ấy của cô, hai nắm đấm trắng nhỏ nanh đập lên lồng ngực cứng rắn và bờ vai anh tuấn, ngay cả hai bàn chân trắng như tuyết cũng đạp lên bắp đùi bền chắc của anh, nhưng vô ích, anh vẫn ăn cô gắt gao.
Đã lâu không hôn cô rồi, hương vị cô vẫn ngọt ngào ngon miệng như vậy, hệt như bánh ngọt.
*Ưm… Lục Hàn Đình, con… con ở chỗ này, anh đừng như: vậy… bị thấy được không tốt…” Hạ Tịch Quán trốn khắp nơi.
Lúc này Bịch Sữa Nhỏ bên người giật mình, Hạ Tịch Quán sợ đến nín thở, cả người cũng không dám động.
Lục Hàn Đình ngẳng đầu, chỉ thấy Tiểu Lục Thần Dịch ngủ ở bên giường mặt đã tỉnh, hiện tại mở đôi mắt sáng to nhìn bọn họ.
E rằng ý thức được bố và mẹ đang làm chuyện ngượng ngùng nào đó, cậu nhanh chóng vươn tay nhỏ bé che kín hai mắt của mình.
“Lục Hàn Đình, có phải con trai đã… tỉnh hay không?” Hạ Tịch Quán nhỏ giọng hỏi.
Lục Hàn Đình nhanh chóng liếc Bịch Sữa Nhỏ, Bịch Sữa Nhỏ liền nhắm nghiền hai mắt.
Đợi Hạ Tịch Quán quay đầu nhìn lại, Bịch Sữa Nhỏ vẫn chưa tỉnh, ngủ rất say.
“Con chưa tỉnh, cô nhỏ giọng một chút, chúng ta vào phòng tắm.” Lục Hàn Đình nhanh chóng xuống giường, còn muốn ôm ngang Hạ Tịch Quán đi.
Trong phòng tắm.
Lục Hàn Đình ôm ngồi Hạ Tịch Quán trên đài rửa mặt, môi mỏng rơi trên khuôn mặt, trên cổ trắng, bàn tay to cũng bắt đầu xé rách đồ ngủ trên người cô.
Buổi sáng ham muốn của đàn ông rất mãnh liệt, lại thêm đã lâu chưa thân mật, anh không thể nhịn được nữa.
Hạ Tịch Quán đẩy không ra anh, huống hồ con trai vẫn còn ở bên ngoài, cô cũng không dám làm anh tức giận, đại khái cảm giác mình tránh không khỏi, cô nhanh chóng nói: “Lục Hàn Đình, anh chờ một chút, để cho tôi uống thuốc đã.”
Lục Hàn Đình buông cô ra, khàn giọng hỏi: “Uống thuốc gì?”
“Giống như lần trước thôi, uống thuốc tránh thai.”
Thuốc tránh thai.
Nghe ba chữ đó, ánh mắt Lục Hàn Đình trầm xuống, anh lạnh lẽo nhìn cô chằm chằm, một lát sau tiếp tục xé rách đồ ngủ trên người cô: “Lần này không cần uống, tôi sẽ dùng biện pháp bảo vệ, sẽ không để cô mang thai.”
Anh nói cái gì?
Hạ Tịch Quán hiện tại không dám không uống thuốc kia, bởi vì nếu như cô không uống sẽ đau chết đi sống lại, cô nhất định phải uống.
“Lục Hàn Đình, anh buông ra, cái kia… biện pháp an toàn cũng không phải trăm phần trăm, vì lý do an toàn, tôi muốn uống thuốc tránh thai.”
Thái độ của cô hết sức kiên trì, Lục Hàn Đình nhìn cô một cái, cũng không định chấp nhận, anh vẫn hôn lên khuôn mặt cô.
Thế nhưng rất nhanh Lục Hàn Đình đã mẫn cảm nhận ra thân thể cô biến hóa, bởi vì cơ thể cô từ từ trở nên lạnh ngắt, giống như một cục đá.
Lục Hàn Đình mở mắt ra, trong tròng mắt thâm thúy nhanh chóng lóe lên ánh sáng, dường như sau khi cô từ Lan Lâu Cổ Quốc trở về, chỉ cần anh vừa đụng đến cô, cô sẽ cứng ngắc.
Đoạn thời gian trước ở Đề Đô, anh còn nói lời cay nghiệt với cô, nói không muốn làm tình với một khúc gỗ, không thích làm với xác chết.
Lúc đó anh liền nhận thấy được điểm này, nhưng một đêm cuối cùng ở Đề Đô, cô nhiệt tình như lửa, tuyệt nhiên khác xa dáng vẻ cứng ngắc, làm cho anh bỏ đi nghi ngờ.