Chương 2272:
Thế nhưng trên bắp thịt anh có rất nhiều vết thương, có vài vết đã khép miệng, có vài cái vẫn là vết mới, cô xia lên, lòng bàn tay mềm mại cũng thấy đau.
Sao cả người anh đều bị thương thế này?
Mấy ngày này, anh đã trải qua thứ gì?
Trái tim Hà Băng bị một bàn tay siêt lại thật chặt, rất đau, cô không biết nên làm sao để anh thoải mái, cô chỉ có thể để anh cảm giác được sự nhiệt tình của cô.
Cô dùng hai tay ôm cổ anh, chủ động hôn anh.
Tiêu Thành ý thức tan rả cứng đờ, anh không biết cô bé trong lòng này là ai, anh chỉ biết nụ hôn của cô rơi vào trong lòng anh, lắp đầy trái tim anh.
Tiêu Thành cúi người, dùng sức đặt cô ở trên ván cửa, đảo khách thành chủ.
Rõ ràng là cô chủ động trước, thế nhưng anh buông lỏng rồi cầm: lại quyền chủ động, anh hôn rất hung ác, không biết là kinh nghiệm không đủ, hay là cơ thể khó chịu, anh hung hăng mút cắn đôi môi đỏ mọng của cô.
Lúc này anh vươn tay đặt lên khuôn mặt nhỏ của cô, dùng sức xoa, Hà Băng chau mày, tự nhiên há miệng ra.
Anh hôn tiến đến, công thành đoạt đất.
Trong khoang miệng anh rất đắng, không biết là ăn cái gì, hình như là vị thảo dược, đắng đến độ cô nhăn mặt.
Trong miệng cô là ngọt, như mùi thơm cơ thể cô, nhàn nhạt hương sữa, mùi hương ngọt ngào sạch sẽ đặc biệt thuộc về cô gái 21 tuổi mềm mại như nước.
Mùi hương ngọt ngào này rơi vào tay đàn ông đơn giản không thê ngăn cản.
Hà Băng cảm thấy đau, toàn thân đều đau.
Bên môi anh toàn là râu cứng, đâm cô đau quá.
Cánh tay anh có lực kiện siết chặt, giữ lấy cô, vòng eo 60 của cô cũng chỉ đủ một phần ba cánh tay anh, anh sắp bóp gãy eo cô rồi.
Ở trong lòng anh, cô giống như là một con thỏ nhỏ không có bát kỳ lực công kích nào.
Thế nhưng Hà Băng không nhận thua, cô học dáng vẻ của anh hôn trả lại anh, hai người hôn quá kịch liệt, rất nhanh trong cô họng liền tràn ra mùi máu tươi nhàn nhạt.
Khi Hà Băng không thể hô hấp, Tiêu Thành đột nhiên ôm ngang cô lên.
Anh bước mạnh vài bước lên trước, ném cô xuống chiếc giường cứng lạnh.
Hàng mi Hà Băng run lên, muốn đứng dậy, thế nhưng bị anh đè xuống.
Chóp mũi cao thẳng của Tiêu Thành cọ trên cái mũi nhỏ thanh tú của cô, anh đang thở dốc, trần nửa người trên, cơ ngực to lớn lúc lên lúc xuống, phô diện hết tất cả vị nam tính.
Đám phụ nữ con gái mà thấy anh như vậy, sợ rằng đều phải liếm màn hình rồi.
Trong bóng tôi, Tiêu Thành vươn tay cởi quần áo trên người cô.
Tim Hà Băng đập như trống chầu, cô đã là người phụ nữ của anh rồi, tự nhiên biết tiếp đó sẽ xảy ra việc gì, thế nhưng cô không hề chuẩn bị.
Cô vươn tay đầy anh một cái.