Chương 1009: Soát Người Hạ Tịch Quán
“Hạ tiểu thư, sợi dây chuyền duy nhất đối với tôi mà nói chính là vật báu vô giá, nều như cô giao nó cho tôi, tôi liền thả cô và bạn cô ra khỏi đây.” Lục Hàn Đình ưu nhã nhấp một miếng rượu đỏ.
Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt trong vắt nhìn anh: “Sợi dây chuyền đó không ở trên người tôi.”
Động tác uống rượu của Lục Hàn Đình khựng lại, anh đã từng nói, về sau dù cho xảy ra chuyện gì, cô không thể tháo dây chuyền xuống.
Xem ra… lại là anh tự mình đa tình!
Lục Hàn Đình ngắng đầu, đôi mắt sâu thẳm đã biến lạnh, anh ngoon lệ câu môi mỏng, ánh mắt nhìn cô sắc lạnh, dường như cô chính là một con chuột nhỏ anh bắt được, anh không vội vã ăn cô, mà muốn từ từ chơi cô, sau đó chơi chết cô.
“Qua đây.” Anh bật ra hai chữ từ trong môi mỏng, so với trước đây càng thêm cường thế bá đạo.
Anh bảo cô đi qua.
Hạ Tịch Quán nhắc chân, đi tới, đi tới trước mặt của anh.
Nơi đây chỉ còn lại hai người, Lục Hàn Đình đang ngồi trên ghế sa lon, cô đứng, rõ ràng là cô cao hơn, nhưng anh lại dùng tư thế ngạo nghễ nhìn xuống cô.
Lục Hàn Đình vươn hai ngón tay thon dài nhắc chiếc cằm xinh xắn của cô lên, để cô và anh đối diện.
Hạ Tịch Quán quay đầu, muốn tránh ngón tay của anh: “Chiếc dây chuyền đó tôi sẽ trả lại cho anh, nhưng tôi cần một chút thời gian…”
Lời còn chưa nói hết, ngón tay của Lục Hàn Đình đột nhiên dùng sức, bóp cô, dưới lòng bàn tay to là da thịt mềm mịn kia, anh đã lâu không vuốt ve, hiện tại sờ một cái đã nghiện.
Khối da thịt bị anh bóp nhanh chóng mắt đi vẻ hồng nhuận, trở nên tái nhợt, Lục Hàn Đình cảm thấy huyết dịch cả người đều hồi phục, sôi trào, cả người anh nóng lên, có một loại khát máu.
“Sao tôi biết được cô nói thật hay giả, dựa vào vốn hiểu biết của tôi với Hạ tiểu thư, miệng cô đây lời nói dối, còn thích chơi mát tích, lần này tôi cho cô đi, lần tiếp theo sẽ không tìm được cô ư? Dây chuyền của tôi rất có thể vẫn còn ở trên người cô, tôi hiện tại muốn… soát người!”
Soát người?
Hạ Tịch Quán lúc này mới biết mục đích thực sự của anh, anh chính là muốn nhục nhã cô.
Cô dùng sức đầy anh ra, xoay người rời đi.
Thế nhưng chưa được hai bước, cổ tay trắng mảnh khảnh của cô đã bị bàn tay rõ ràng khớp xương của người đàn ông giữ lại, anh dùng lực kéo, cô ngã về phía sau trực tiếp ngã ngồi trên vùng đùi rắn chắc của anh.
Hạ Tịch Quán dùng sức giãy dụa, thế nhưng lực đạo của người đàn ông như là tường đồng vách sắt, ung dung cầm cố cô trong lòng mình: “Hạ Tịch Quán, trốn đâu, hửm? Để cô chạy một lần, còn có thể để cô chạy lần thứ hai sao?
Cô không muốn lục soát người như vậy à? Cô vì ai thủ thân như ngọc thế hả?”
Nói rồi Lục Hàn Đình liền giơ tay lên đi cởi cúc váy cô…
Hạ Tịch Quán ra sức giãy giụa, vung hai nắm đắm trắng nhỏ dùng sức đấm lên vai anh: “Lục Hàn Đình, buông ra, tên khốn kiếp này, đừng chạm vào tôi!”
Yết hầu Lục Hàn Đình khẽ cuộn, thời khắc này cô giãy giụa sẽ chỉ càng kích thích lòng chỉnh phục của anh hơn, anh không khống chế lực đạo, nhanh chóng bóp ra máy ngắn hồng trên hông cô.
Anh cụp mắt, trầm giọng cảnh cáo bên vành tai cô: “Cô tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời, bằng không… Cô có tin không tôi sẽ để bạn thân Diệp Linh của cô cũng bị lục soát như: vậy?”
Cả nhà xem thêm bộ hot Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám nhé