Chương 1927:
Cố Dạ Cẩn không ngừng động tác: “Đêm nay ở với anh, ngày mai dẫn em gặp.”
“Lễ nào em muôn mang dáng vẻ hiện tại đi gặp anh em? Em đi soi gương đi, mặt em viết đầy mới vừa bị đàn ông ngủ qua.”
*…” Diệp Linh nhắm nghiền hai mắt.
Cô thực sự bị dày vò đến mỏi mệt, một chút khí lực cũng không có, rất nhanh cô đã ngủ mắt rồi.
Có Dạ Cần chà lau sạch sẽ cho cô, rồi vào phòng tắm một cái, sau đó trở lại trên giường ôm cô vào trong ngực mình.
Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại của anh vang lên, tin nhắn tới.
Anh mở tin nhăn ra, nội dung bên trong rất đơn giản – vẫn chưa tìm được Diệp Minh.
Cố Dạ Cần để điện thoại xuống, Diệp Linh vẫn đòi đi gặp Diệp Minh, không phải anh không dẫn cô đi, mà anh căn bản chưa tìm được Diệp Minh.
Anh rất hèn hạ vô sỉ không sai, bởi vì anh dùng tắm ảnh chụp trước kia lừa Diệp Linh gả cho anh, trở thành Cố thái thái của anh.
Diệp Minh mát tích rất nhiều năm, tắm hình bên trong điện thoại anh kia vẫn là rất lâu trước kia, Diệp Minh bị trọng thương, từng bại liệt trên giường bệnh mấy năm, lúc đó bác sĩ đều nói cơ hội anh còn sống khỏe mạnh vô cùng xa vời, thê nhưng có một ngày, Diệp Minh đột nhiên biến mắt trong bệnh viện, từ đó về sau tung tích không rõ.
Diệp Minh là con trai Diệp Thanh Đề, từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, mười mấy tuổi tòng quân, trở thành chỉ huy cao cấp của Huyết Dực.
Huyết Dực là một chỉ lực lượng đặc biệt, nghe đồn họ có 3 vạch chéo màu đen trên mặt giống như quỷ mị, trong những năm đó, lực lượng đặc biệt này đã nhiều lần truy quét các nhóm buôn người, buôn bán nội tạng, ma túy, truy quét. hầu như tất cả các ông trùm tội phạm, do đó khiến người ta nghe tiếng táng đảm.
Không có ai thấy được lực lượng của Huyết Dực, có người nói những ai gặp qua lực lượng này đêu chết hêt.
Mà chỉ huy cao cấp của Huyết Dực cũng chính là Diệp Minh, hai giới hắc bạch, tư pháp quân chính khắp nơi đều là truyền thuyết về anh.
Năm đó Diệp gia gặp chuyện không may, Diệp Minh bí mật về nước, Cố lão gia tử và Cố Hiền liền bán hành tung của Diệp Minh, làm cho Diệp Minh nửa đường bị thế lực hắc ám ám sát.
Tất cả mọi người nói Diệp Minh chết rồi, bên trên cũng đưa ra chứng minh Diệp Minh tử vong, theo Diệp Minh biến mắt, Huyết Dực cũng phai nhạt ra khỏi rồi tầm mắt mọi người, như thể đã cùng Diệp Minh biến mắt.
Giang hồ, rơi vào yên tĩnh.
Yên tĩnh rât nhiêu năm.
Cố Dạ Cần muốn hút thuốc, nhưng nhớ tới Diệp Linh không thích mùi thuốc lá trên người anh, anh liền nhịn, anh cụp mắt nhìn khuôn mặt nhỏ trong lòng.
Anh trai của cô Diệp Minh là một nhân vật kinh tài tuyệt luân, anh đoán Diệp Minh vẫn còn sống, song là chỉ huy cao cấp của Huyết Dực anh ấy đã không còn cách nào trở về xem Diệp Linh, bởi vì anh xuất hiện sẽ làm giang hồ yên tĩnh nhiều năm nhắc lên sóng gió kinh hoàng, còn có thể mang đến cho Diệp Linh nguy hiểm không cách nào suy đoán được.
Thế nhưng, Cố Dạ Cần đã ngửi được khí tức của Diệp Minh.
Anh cảm thấy, Diệp Minh đã và đang trên đường trở về rồi.
Yêu cầu thứ hai của Diệp Linh là bảo anh đưa hung thủ hại chết bố mẹ cô ra công lý, anh không thể.
Gây ra tai nạn xe, bán đứng chỉ huy cấp cao, vài Cố gia cũng không đủ để đền tội.
Cố Dạ Cần tham lam lại yêu thương vuốt ve gương mặt Diệp Linh, anh khe khẽ nói: “Linh Linh, anh không thể để mình hai bàn tay trắng, bởi vì, hai bàn tay trắng anh đây, còn có thể lấy cái gì để giữ em lại?”