Chương 1300:
“Hạ Tịch Quán, có phải mày không tin lời tao, Lục Hàn Đình thật sự là thể lực rất trâu bò đó, tao vốn tưởng anh ấy đã kiệt sức rồi, thế nhưng ai nghĩ đến đêm qua anh áy.
nhiệt tình như thé, làm với tao tận hai lần, còn ôm tao ngủ thẳng tới hừng đông.”
Nói rồi Thượng Quan Mật Nhi đưa USB cho Hạ Tịch Quán: “Cái này cho mày, mày có thể chính mắt nhìn.”
Thượng Quan Mật Nhi lắc lắc cái eo nhỏ, vênh váo rời đi.
Trong phòng.
Hạ Tịch Quán nhìn USB trong tay, vừa rồi Thượng Quan Mật Nhi không có nói rõ đây là cái gì, nhưng cô đã đoán được, đại khái là video hôm qua Lục Hàn Đình và ả lăn giường.
Thượng Quan Mật Nhi này là cố ý, cố ý đưa cho cô xem.
Nhưng Thượng Quan Mật Nhi đã ôm hận quá lâu, cuối cùng cũng rửa nhục được, hành động này có thể hiểu được.
Cô có nên xem không?
Hạ Tịch Quán cầm USB trong tay cắm vào máy vi tính xách tay, rất nhanh đã có video nhảy ra.
Trên giường lớn trong phòng, Lục Hàn Đình cùng Thượng Quan Mật Nhi quần quít lấy nhau.
Đèn trong phòng cũng không tắt, thấy rất rõ ràng gương mặt anh tuần lập thể kia của Lục Hàn Đình.
Là anh.
Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán đột nhiên co rút lại một chút, ngay từ đầu cô suy nghĩ rất nhiều khả năng, chắc là anh sẽ dùng thế thân…
Nhưng, không phải.
Trong video, Lục Hàn Đình đè trên người Thượng Quan Mật Nhi, Thượng Quan Mật Nhi ôm cổ anh, tiền đến bên môi mỏng của anh, hôn lên rồi vui vẻ kêu: “Lục Hàn Đình, em rất thích anh.”
Lục Hàn Đình cúi đầu, cùng Thượng Quan Mật Nhi hôn nhau.
Hạ Tịch Quán bấm tua nhanh, quả thực như Thượng Quan Mật Nhi nói, bọn họ làm hai lần, sau đó Lục Hàn Đình ôm Thượng Quan Mật Nhi ngủ, vẫn ngủ thẳng tới hừng đông.
Lẽ nào anh thực sự ở cùng một chỗ với Thượng Quan Mật Nhi?
Hạ Tịch Quán vẫn ngòi trên ghế salon, ngón tay nhỏ nhắn đặt trên bàn phím, cô bắt đầu xem lại video…
Lần này Thượng Quan Mật Nhi như nguyện, nên ả thả Tiểu Lục Thần Dịch ra.
Thân phận Tiểu Lục Thần Dịch phi phàm, Thượng Quan Mật Nhi cũng không dám thực sự động đến cậu, một cọng tóc cũng không dám, bằng không ông bà nội ông bà ngoại của vị tiểu thái tử này cùng nhau giết tới, nhất định sẽ ầm ï đến long trời lð đất.
Hạ Tịch Quán mang theo Tiểu Lục Thần Dịch ra khỏi khách sạn, lúc này Tiểu Lục Thần Dịch nói: “Mẹ, mẹ xem kìa, bố tới rồi…”
Hạ Tịch Quán ngước mắt, chỉ thấy phía trước đi tới hai người, Lục Hàn Đình và Thượng Quan Mật Nhi.
Lục Hàn Đình một thân tây trang đen, đồ sộ cao ngắt, khí chất vương giả nổi bật anh giữa vạn chúng, cũng trở thành tiêu điểm chói mắt khắp nơi.
Thượng Quan Mật Nhi mặc đầm dài kéo cánh tay anh, hai người cùng đi ra khỏi khách sạn.
“Dịch Dịch, mẹ còn có chút việc cần phải làm, nên con về nhà nhé, đợi mẹ giải quyết xong việc liền đến chơi cùng con.” Hạ Tịch Quán xoa xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Lục Thần Dịch.
Tiểu Lục Thần Dịch ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ mẹ, vậy con về nhà trước.”
Xe riêng của Lục gia đã đến, Tiểu Lục Thần Dịch chui vào.
trong xe, rời đi.
Nhìn Tiểu Lục Thần Dịch an toàn rời đi, tảng đá lớn trong lòng Hạ Tịch Quán cuối cùng cũng buông xuống.
Cô lại khôi phục dung mạo của Tình Nhi, dù sao Thượng Quan Mật Nhi còn đeo khuôn mặt cô đi rêu rao khắp noi.
Trò chơi Hạ Tịch Quán thật giả này rốt cuộc phải chuẩn bị kết thúc rồi, Hạ Tịch Quán đón lấy gió thu mà đứng vững, đôi mắt trong vắt ung dung rơi trên người Thượng Quan Mật Nhi.
Thượng Quan Mật Nhi rất xa cũng cảm giác được ánh mắt kia, ả ngắng đầu, lập tức liền đụng phải cặp mắt sáng rực của Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán đang lạnh nhạt nhìn ả, gió nhẹ phát động lấy làn váy trên người cô, mặc dù không có tuyệt sắc dung quang, Hạ Tịch Quán bây giờ như một viên minh châu lắc mình khỏi lớp đất bụi, tỏa ra ánh sáng chói lói dục tiên nhát.