Chương 1601:
Đây mới là người cô ta thíchI Lục Tử Tiễn đưa Hạ Tịch Quán về, trong thư phòng, Ngũ Vũ lại đưa tới một hồ sơ niêm phong: “Chủ tử, vừa mới nhận được tin tức, Thượng Quan Đằng muốn cho Thượng Quan Hàn Đình cưới Thời gia thiên kim đại tiểu thư Thời Hi Ngọc làm Hậu.”
Lục Tử Tiễn mở hồ sơ ra, bên trong là bức họa của Thời Hi Ngọc.
“Là cô ta?”
“Chủ tử, anh biết vị Thời Hi Ngọc này?”
Lục Tử Tiễn nhàn nhạt buông bức hoạ cuộn tròn xuông: “Từng gặp mặt một lân, tôi chữa bệnh cho cô ta.”
“Thời Hi Ngọc này là Thời gia thiên kim đại tiểu thư, thân phận tôn quý, luôn được sủng ái, được phong đệ nhất danh viện, nghe nói trong ngăn kéo của cô ta có rất nhiều bức họa của vương tử Điện Hạ, đều là chọn chồng cho cô ta, thế nhưng cô ta cũng không liếc mắt đến.”
“Hiện tại Thời gia cầm quyền cao, người nào cưới Thời Hi Ngọc, có thể đạt được toàn bộ thế lực khổng lồ của Thời gia, chính là bởi vì cái này, Vì giang sơn vĩnh cửu, Thượng Quan Đằng mới dán mắt lên trên người Thời Hi Ngọc.”
Lục Tử Tiễn không có biểu tình gì, hiện tại anh trên người anh mặc chiếc áo sơ mi trắng, cúc áo nơi ống tay cũng không cởi ra, mà là nghiêm cần bao vây lấy cổ tay của anh, người đàn ông vẫn luôn mặc áo blouse rất hợp với sắc trắng, điều này khiến anh trở thành người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đẹp mắt nhất, không ai sánh bằng.
“Tôi biết rồi, Quán Quán thế nào?”
“Hồi chủ tử, sau khi Hạ tiểu thư trở về phòng đã ngủ, khẩu vị không tốt lắm, đầu bếp nữ đã dùng rất nhiều cách, nhưng Hạ tiểu thư ăn không vào.”
Trên khuôn mặt lãnh đạm kia của Lục Tử Tiễn lúc này mới xuất hiện vẻ dao động, anh rũ tuán mỹ mí mắt nhìn một chút lịch trình, ngày mai đã được anh dùng bút đỏ đánh dấu, bởi vì ngày mai là sinh nhật Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán ngủ một giấc, lúc tỉnh lại đã là xế chiều, cô chỉnh sửa một chút sau đó rời cửa, lúc này người làm nữ đã đi tói: “Hạ tiểu thư, tiên sinh gọi cô đến, có chuyện tìm cô.”
Lục Tử Tiễn tìm cô?
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Ừ.”
Người làm nữ dẫn Hạ Tịch Quán tới trong một căn phòng, Hạ Tịch Quán đầy cửa đi vào, trong phòng rất tối, cũng không mở đèn.
Lúc này “đùng đùng” hai tiếng, ruy băng nỗ vang, Lục Tử Tiễn từ trong bóng tối đi tới, trong tay anh cầm một cái bánh ga-tô, hiện tại trên bánh ga- tô thắp ánh nén chập chờn, anh cất giọng hát vang bài chúc mừng sinh nhật.
Hàng mi Hạ Tịch Quán run lên, lúc này mới nhớ tới hôm nay là sinh nhật của cô.
Hôm nay là sinh nhật cô 24 tuổi.
Lục Tử Tiễn đi tới, đôi đồng tử đen diệu sáng dưới ánh nến chập chờn nhìn Hạ Tịch Quán, tràn đầy đều ánh sáng, anh nhẹ giọng cười nói: “Quán Quán, chúc em sinh nhật vui vẻ, em lại lớn thêm một tuổi rồi.”
Hạ Tịch Quán cong đôi môi đỏ mọng: “Tử Tiễn, cảm ơn anh.”
“Quán Quán, ước đi! Nghe nói các điêu ước sinh nhật đêu sẽ linh ứng đó.”
Thật vậy chăng?
Hạ Tịch Quán chắp hai tay, nhẹ nhàng nhắm hai mắt, điều ước sinh nhật tuổi 24 của cô là… cô rất muốn gặp Lục tiên sinh, Lục tiên sinh có thể xuất hiện ở trước mắt cô.
Thế nhưng, điều ước này nhất định là sẽ không linh ứng.
Thôi vậy.
Hạ Tịch Quán mở mắt ra, sau đó thổi tắt ngọn nến.