Chương 682: Vở Kịch Xé Mặt Nhau Chính Thức Bắt Đầu
Nhìn dáng dấp Hạ Tịch Quán thanh xuân sức sống, tiên khí lại thông tuệ, Lệ Yên Nhiên và Phạm Điềm liếc nhau một cái, trước hết cứ để cô đắc ý một hồi, cô nhất định không biết, chuyện gièm pha giữa cô và viện sĩ Khâu đã bị bọn họ chộp được, hơn nữa tối hôm qua bọn họ đã gửi những tắm hình kia cho vợ viện sĩ Khâu.
Vợ viện sĩ Khâu đã liên hệ với bọn họ, lát nữa sẽ tới đài radio.
Lệ Yên Nhiên và Phạm Điềm nhớ lại ra một vở kịch, là cảnh vợ cả đánh bồ nhí, đến lúc đó bọn họ quay video phát lên mạng, để Hạ Tịch Quán thân bại danh liệt.
Chỉ cần nghĩ đến lát nữa, Hạ Tịch Quán sẽ bị vợ viện sĩ Khâu túm tóc, bạt tai, lột đồ, Lệ Yên Nhiên đã muốn ngửa mặt lên trời cười sang sảng ha ha ha.
Kỳ thực tâm trạng Lệ Yên Nhiên thật sự không tốt, tâm phiền ý loạn, bởi vì cô ta bị hai chữ “khoa Nam” tối hôm qua dọa sợ, tuy cô ta yêu Lục Hàn Đình, nhưng cô ta cũng không cách nào tiếp thu được một tên bát lực.
Cô thực sự không biết cơ thể Lục Hàn Đình sao lại có vấn đề như thế, rõ ràng nhìn Lục Hàn Đình mạnh mẽ như thế thì chuyện ấy cũng phải rất giỏi chứ?
Lệ Yên Nhiên trong chốc lát không thể nào tiếp thu được, cô ta vẫn còn ở trong độ tuổi như hoa như ngọc, chắc chắn không cam lòng sống thủ tiết.
Thế nhưng, cô ta cũng không muốn từ bỏ Lục Hàn Đình.
Tối hôm qua đầu cô ta muốn nỗ tung, tâm tình phiền muộn đến cực hạn, bỗng Phạm Điềm gửi tin nhắn qua, khiến cô ta vui vẻ phần nào.
Lệ Yên Nhiên rất hưng phấn, cô ta sâu xa nói: “Hạ Tịch Quán, ngày hôm nay Đài A chúng tôi và Đài D sẽ thử giọng lần đầu tiên, đến lúc đó Dạ lão sẽ qua đây, thời khắc quan trọng như vậy tôi và Điềm Điềm đã vì cô chuẩn bị một món quà lớn lớn rồi đó.”
Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán ánh lên ý cười mềm mại, cô liếc Phạm Điềm, rồi nhìn về phía Lệ Yên Nhiên: “Vậy thật trùng hợp nhỉ, tôi cũng chuẩn bị một món quà lớn cho các cô, lần trước ở cuộc tuyển chọn của viện khoa học trên, các cô đã cho tôi một món quà lớn, hôm nay tôi tới tay không, chẳng phải là phi lễ sao?”
Nói xong, Hạ Tịch Quán rời khỏi nơi này.
Nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán biến mát, trong lòng Phạm Điềm mơ hồ có cảm giác rất bất an: “Yên Nhiên, tớ cảm giác hôm nay sẽ có chuyện bắt trắc đó.”
Mặt Lệ Yên Nhiên lạnh xuống: “Chúng ta đừng tự hù dọa mình, đợi lát nữa vợ viện sĩ Khâu tới, đúng lúc radio đang thử âm, trình diễn với toàn dân một màn vợ cả đánh bồ nhí, có thể không đặc sắc sao?”
Lệ Yên Nhiên vừa nói như vậy, Phạm Điềm cũng ổn định chính mình, nói chung hôm nay nhất định phải khiến Hạ Tịch Quán thân bại danh liệt!
Hai radio đã bắt đầu lần đầu thử thanh âm, lúc này có người chạy vào nhỏ giọng nói với Lệ Yên Nhiên nói: “Yên Nhiên, phu nhân viện sĩ Khâu đã tới, ở trên đường gặp Dạ lão và trưởng đài, ba người cùng nhau lên rồi.”
Khâu phu nhân, Dạ lão và Dạ Huỳnh là ba nhân vật nặng kí đã cùng đến radio rồi.
Nhất thời Lệ Yên Nhiên và Phạm Điềm tim đập như trống gõ, hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành thuận lợi như thế, vợ cả Khâu phu nhân đã đến, màn kịch đặc sắc đã vén màn, thực sự kích động lòng người mà.
“Điềm Điềm, chúng ta đi ra xem đi.”
Tu Lệ Yên Nhiên và Phạm Điềm đi ra phía ngoài, lúc này chỉ thấy phía trước có một nhóm người đi tới, Khâu phu nhân và Dạ lão Dạ Huỳnh đang trò chuyện với nhau, cả ba đều rất khách sáo.
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng tiến lên: “Khâu phu nhân, hoan nghênh bà qua đây.”
Khâu phu nhân dừng bước, bà nhìn Lệ Yên Nhiên, sau đó lên tiếng hỏi: “Hạ Tịch Quán đâu? Tôi tới tìm Hạ Tịch Quán!”
Bên tai Lệ Yên Nhiên quanh quản một giọng nói, tới rồi tới rồi, vở kịch vợ cả xé nát bồ nhí bắt đầu diễn rồi!
Chương 678: Đột Nhiên Nghĩ Thông Suôt Rôi
Trần Mộng Dao bắt chước bộ dáng của anh, vỗ lên đùi anh một cái: “Đi đi.”
Anh chán nản một hồi, anh có cảm giác mình vừa bị “phiêu”…
Ngày hôm sau, Ôn Ngôn ôm theo Tiểu Đoàn Tử ra ngoài cùng Mục Đình Sâm. Tiểu Đoàn Tử phải đi tiêm rồi, thời tiết của mấy ngày hôm nay lúc nóng lúc lạnh lại hay mưa lắt phất làm người khác dễ bị cảm. Cô cho Tiểu Đoàn Tử mặc thêm một chiếc áo tay dài, bàn tay và chân nhỏ đều bị che lại hết khiến đứa bé trông mập mạp hon, tròn tròn một khối trông càng đáng yêu.
Sau khi lên xe, Mục Đình Sâm nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi nói với Trần Nặc: “Anh chở họ đến bệnh viện rồi đi chung với họ trước. Tôi sẽ tự lái xe đến công ty, sau khi tiêm thuốc rồi thì nhờ chú Lâm đến đón mọi người về.”
Ôn Ngôn chau mày: “Anh có chuyện gấp gì à? Sao không cùng nhau đến bệnh viện?”
Anh hơi lắc đầu: “Ừ, anh phải họp.”
Trong lòng cô có chút thất vọng, trước đây anh luôn tích cực tham gia vào những chuyện liên quan đến Tiểu Đoàn Tử, nhưng từ khi nào thay đổi rồi? Lúc trước cô không hề nghi ngờ anh, nhưng từ khi có sự xuất hiện của Tự Như Linh thì cô trở nên lo lắng. Mà đã nhắc đến chuyện này thì cô không cảm thấy mình xấu hơn Tự Như Linh, so về gia thế thì càng không cần nói. Từ nhỏ cô đã sống trong nhà Mục gia, cho dù là bất cứ thứ gì cũng hơn Tự Như Linh một bậc. Nhưng mà, cô vẫn có cảm giác rằng có một số