Cửu Trưởng Lão trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, giờ phút này gã mới biết được thực lực của Lý Quân có bao nhiêu khủng bố.
Bản thân gã là cảnh giới Tông Sư còn không chịu nổi khí thế mà Lý Quân phóng ra.
“Tôi liều mạng với cậu!”
Cửu Trưởng Lão rống lên một tiếng, chân đạp trên mặt đất, nắm đấm của gã mang theo sức mạnh cường đại, lao về phía Lý Quân.
Gã biết, nếu như để khí thế của Lý Quân nghiền ép xuống, chỉ sợ gã không có cơ hội ra tay.
Là một cao thủ luyện võ, gã tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra!
Đây là một quyền đỉnh phong của Cửu Trưởng Lão, dưới khí thế bức người của Lý Quân, gã đã phát huy hết tiềm lực của mình.
Nắm đấm trong không khí phát ra âm thanh nổ lớn, muốn nện lên ngực Lý Quân.
Lúc quyền đấm tới, Lý Quân cũng lập tức ra tay.
Trên nắm tay, từng tia chân khí vô hình giống như hoá thành thực thể.
“Phanh!”
Tiếng nắm tay va chạm bùng nổ vang lên.
Cả cánh tay Cửu Trưởng Lão trong nháy mắt trở nên vặn vẹo, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, gã vội vàng lui về phía sau, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Gã cảm giác như vừa rồi tay mình va chạm với chuỳ sắt, cả cánh tay đều bị tông gãy.
Thực lực của Lý Quân hoàn toàn nằm ngoài tầm với của gã.
“Tôi nói rồi, với tôi Tông Sư chả là cái thá gì cả.”
Lý Quân liên tục bước tới vài bước, tấn công trở lại.
Hai bàn tay giơ cao lên, vỗ xuống từ trên không.
Chân khí bùng nổ, xung quanh Cửu Trưởng Lão hoàn toàn bị phong tỏa.
Cửu Trưởng Lão ngẩng đầu, muốn dùng cánh tay trái ngăn cản.
Chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, cánh tay trái trong nháy mắt bị đánh gãy.
Bàn tay Lý Quân đã tóm được cổ họng của gã.
Trong mắt Cửu Trưởng Lão tràn ngập tuyệt vọng và sợ hãi.
“Đừng, đừng giết tôi!”
Gã vội vàng van xin.
Lúc này gã thật sự sợ hãi.
Trong toàn bộ Chiến Long Điện, người duy nhất có thể khiến gã trở nên thảm hại như vậy chỉ có Điện chủ, giờ đây trên người Lý Quân, gã như nhìn thấy bóng dáng của Điện chủ, cùng với sức mạnh khủng bố, vô địch không thể lay chuyển, giống hệt như thần linh.
“Cửu Trưởng Lão, ông đoán tôi có dám giết ông hay không?”
Lý Quân đột nhiên hé miệng cười, híp mắt hỏi.
Đối với Cửu Trưởng Lão, đó chẳng khác nào nụ cười của tử thần, gã không hề nghi ngờ dũng khí và sự liều mạng của Lý Quân.
Có được thực lực như vậy, giết Cửu Trưởng Lão thì có làm sao? Ai dám tìm anh trả thù cho gã chứ!
Cuối cùng gã cũng hiểu vì sao Điện chủ luôn mặc kệ những cuộc tranh đấu bên trong nội bộ của Chiến Long Điện, hóa ra Điện chủ đã sớm biết, dù Chiến Long Điện hỗn loạn đến đâu, chỉ cần Lý Quân kế thừa ngôi vị Điện chủ, anh có sức mạnh để dọn dẹp hết cả đám bọn họ!
Gã mỉm cười cay đắng.
Cửu đại Trưởng Lão và các chiến đội hộ pháp vẫn luôn cạnh tranh đấu đá với nhau, giờ nhìn lại thật ngu xuẩn biết bao.
“Tôi tình nguyện làm thuộc hạ của thiếu gia! Cầu xin thiếu gia đừng giết tôi!”
Cửu Trưởng Lão mở lời.
Đường đường là Cửu Trưởng Lão của Chiến Long Điện, vốn không nên hèn mọn như vậy, nhưng hiện tại gã không dám cứng rắn nữa, còn cứng rắn tiếp thì sẽ bị Lý Quân bóp chết ngay lập tức!
Lý Quân không nói gì, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm gã.
Mồ hôi lạnh đầm đìa trên trán Cửu Trưởng Lão, gã cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm chạp, cứ như là tội nhân đang chờ đợi phán quyết của toà án!