Vẻ mặt không vui vừa rồi của Lâm Vũ Thu đã sớm bị gã nhìn ra được.
Đối phương nói như vậy, chắc là muốn lấy lại chút ít tôn nghiêm trước mặt gã mà thôi!
Đúng là người phụ nữ ngu ngốc.
Hơn nữa Lý Quân là cao thủ Hoá Kình thì có sao đâu, chính gã bây giờ đã sắp đạt được cấp bậc Hóa Kình đỉnh phong, cao thủ Hoá Kình bình thường, mười tên gộp lại cũng không đánh bại được gã!
“Cô lập tức điều tra về người này, tư liệu của cậu ta toàn bộ đưa đây cho tôi, Huyết Ngọc Châu tôi nhất định phải lấy về, hơn nữa mạng của người Tu La không thể chết uổng phí thế được!”
Trần Nguyên Tinh ngang nhiên nói.
…
Sau khi Lý Quân lái xe trở lại Sở Châu, trời đã tối.
“Từ hôm nay trở đi, anh ở lầu một, mỗi ngày tôi sẽ cho anh một cơ hội khiêu chiến tôi, tôi cũng sẽ giúp anh rèn luyện công phu!”
Lý Quân nói với Hùng Bi.
Hùng Bi gật đầu, trong mắt mang theo vẻ hưng phấn: "Hay là bây giờ chúng ta đánh một trận nữa?
“Anh té qua bên kia đi!”
Lý Quân tức giận nói: "Tôi lái xe cả quãng đường mệt gần chết, tôi phải đi tắm rửa, ai rảnh mà đánh nhau với anh, tự anh xuống dưới tầng hầm ngầm luyện quyền đi!”
“Cũng được…”
Hùng Bi có chút thất vọng xoay người đi vào tầng hầm ngầm, rất nhanh bên trong đã vọng ra tiếng binh bốp.
Lý Quân không khỏi lắc đầu.
Nghĩ đến sức bật khủng bố của Hùng Bi, anh chỉ sợ những thiết bị huấn luyện dưới tầng hầm đều bị hắn luyện hỏng.
Sau khi tắm rửa sảng khoái xong, Lý Quân đứng ở trên ban công hút thuốc.
Một điếu thuốc vừa mới hút xong, điện thoại di động vang lên.
Là Triệu Long Đồ gọi tới.
“Thiếu gia, ngày mai tôi muốn hẹn gặp thiếu gia có chút việc, không biết cậu có thời gian hay không? Có vài chuyện nội bộ của Chiến Long Điện muốn báo cáo với cậu!”
Vốn Lý Quân muốn cự tuyệt, nhưng nghe được có liên quan đến nội bộ Chiến Long Điện anh bèn gật đầu đồng ý: "Được, gửi địa chỉ cho tôi.”
Sáng sớm hôm sau.
Lý Quân để lại cho Hùng Bi một ít tiền, lái xe tới khách sạn đã hẹn trước.
Lý Quân vừa mới xuống xe, Triệu Long Đồ đã đi ra nghênh đón.
“Thiếu gia, cậu tới rồi, đồ ăn tôi gọi đã chuẩn bị xong rồi, thiếu gia mau vào đi!”
“Được.”
Lý Quân không suy nghĩ nhiều nhưng vừa mới bước vào ghế lô anh đã phải nhíu mày.
Anh có cảm giác bị nhìn trộm.
Lý Quân đánh giá trang trí trong ghế lô một phen, phát hiện ngay dưới điều hoà, ở góc tây bắc có một cái lỗ kim nhỏ đang phát ra ánh sáng đỏ.
Đây là do thị lực của Lý Quân vượt trội, nếu là người bình thường rất khó phát hiện.
Trong phòng khách sạn.
Một người đàn ông trung niên đang chăm chú nhìn video giám sát đang hiển thị trên màn hình máy tính, vẻ mặt hắn tràn đầy hứng thú.
Người trẻ tuổi phía sau thấp giọng nói: Cửu trưởng lão, đây là người thừa kế Điện chủ tuyển chọn? Nhìn không có gì đặc biệt lắm.”
Cửu trưởng lão mỉm cười: “Cậu đoán xam, cậu ta có phát hiện được camera giấu dưới điều hoà không?"
Người trẻ tuổi lắc đầu: "Chắc là không đâu, camera kia giấu kín như thế, trừ phi anh ta cầm kính lúp soi, hơn nữa vừa rồi anh ta có đảo mắt qua chỗ điều hòa, ánh mắt dừng lại còn chưa tới một giây thì đã nhìn chỗ khác rồi."
Nghe người trẻ tuổi nói, Cửu trưởng lão gật đầu.