Lúc này, Lâm Vũ Thu, Mạnh Phồn Sâm và tất cả thuộc hạ của nhà họ Lâm đều có vẻ sợ hãi.
Như thể một quả bom phát nổ dưới căn biệt thự, và toàn bộ biệt thự suýt chút nữa sụp đổ cùng một lúc.
Sức mạnh của một chiêu này thật đáng sợ.
"Ực."
Những tên thuộc hạ của nhà họ Lâm đều nuốt khan, trên mặt lộ vẻ kính sợ nhìn qua Lý Quân, như là đang nhìn thấy thần linh.
Ơ trước mặt sức mạnh như vậy, bọn họ cảm thấy sợ hãi sâu sắc.
Mà Lâm Vũ Thu đang ngồi trên ghế sô pha đã đứng dậy rồi.
Dưới khí thế như dời sông lấp biển của Lý Quân, cô run lẩy bẩy.
Sức mạnh vừa rồi, cô ở gần Lý Quân nhất nên cũng cảm nhận được mãnh liệt nhất.
Đứng ở nơi đó, cô có cảm giác như mình đang đứng trên mặt biển sóng cả mãnh liệt.
Loại sức mạnh này không phải là thứ mà con người có khả năng phát ra.
Quả thực như quỷ thần.
Thân thể của Mạnh Phồn Sâm ở bên cạnh cũng đang run rẩy.
Bây giờ thực lực của ông ta có thể được xếp vào top đầu trong toàn bộ địa khu phía nam.
Nhưng cho dù vị đứng đầu địa khu phía nam có ở đây, thì trước sức mạnh như vậy vẫn vô cùng nhỏ bé.
Mặc dù ông ta chưa từng gặp tông sư, nhưng tông sư là cảnh giới võ đạo đạt đến đỉnh.
Mà Lý Quân lại tiếp cận thần linh.
Khó trách Lý Quân lại dám giết người của Tu La.
Cho dù là người thần bí mạnh nhất trong Tu la kia, thì chắc cũng chỉ như thế phải không.
"Bây giờ các người còn cảm thấy tôi không thể trêu vào Tu La không?"
Lý Quân ngạo nghễ dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn qua Lâm Vũ Thu, Mạnh Phồn Sâm và những người khác.
Mạnh Phồn Sâm hít sâu một hơi, cúi đầu bái Lý Quân.
"Võ đạo của ngài thông thần, sợ là đã vào cảnh giới thiên nhân, đúng là trên đời này hoàn toàn không có thế lực nào đáng giá để ngài phải e ngại."
Giờ phút này, Mạnh Phồn Sâm cực kỳ cung kính.
Mặc dù trước đó Lý Quân đã đánh bại ông ta bằng một chiêu, nhưng trong lòng ông ta không hề có ý tưởng ngày sau sẽ gỡ lại tình thế này.
Có thể thấy, sau khi biết được uy lực cú đá của Lý Quân, ông ta mới biết Lý Quân kinh khủng như thế nào.
Nếu Lý Quân muốn giết ông ta thì cũng chỉ là một ý niệm mà thôi.
Một cường giả chân chính có thể so với một thế lực siêu cấp, Lý Quân chính là cường giả như vậy.
"Thay tôi chuyển lời cho người của Tu La, huyết ngọc châu ở trong tay tôi, chỉ cần bọn họ có bản lĩnh thì cứ tới lấy.”
"Nhà họ Lâm cũng giống vậy, nếu muốn lấy lại huyết ngọc, tôi sẽ tiếp đón bất cứ lúc nào."
Lý Quân nhìn qua Lâm Vũ Thu rồi lạnh lùng nói.
Vùng đất Nam Địa Khu mạnh được yếu thua, bây giờ đồ nằm trong tay anh, đương nhiên Lý Quân sẽ không trả lại.
"Nhà họ Lâm không dám."
Lâm Vũ Thu cúi đầu, không dám nhìn Lý Quân.
Thủ đoạn của Lý Quân triệt để trấn trụ cô.
Cô nào dám trêu chọc một nhân vật như vậy, làm thế chỉ mang đến cho nhà họ Lâm tai hoạ ngập đầu.