"Cung Tuyết, cậu không nói đùa chứ? Anh ấy thật sự là bạn trai của cậu?"
Cô gái tên là Quách Hiểu Đình, cùng với Loan Thục Ninh và Nam Cung Tuyết là bạn tốt của nhau.
Bọn họ hiểu khá rõ tình huống của Nam Cung Tuyết cho nên mới cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
"Đương nhiên là thật, các cậu thấy tớ có giống đang đùa không?"
Vừa nói, Nam Cung Tuyết vừa ôm lấy cánh tay Lý Quân, lại siết chặt thêm một chút.
Quách Hiểu Đình thấy cảnh này, không khỏi khẽ nhíu mày.
"Tiểu Tuyết, cậu phải chú ý lời nói và cử chỉ của mình, cho dù muốn tìm một người đàn ông để chơi đùa thì cậu cũng không thể đi quá xa. "
"Nếu để cho con trai nhà họ Thôi biết chuyện này, người đó sẽ không vui đâu."
Cô nhắc nhở Nam Cung Tuyết.
Trên mặt Nam Cung Tuyết lại lộ ra mấy phần không vui.
Con trai nhà họ Thôi trong miệng Quách Hiểu Đình chính là vị hôn phu mà gia tộc muốn cô liên hôn.
Nhà họ Thôi và nhà Nam Cung có thể được coi là môn đăng hộ đối.
Thế nhưng đứa con trai kia của nhà họ Thôi cũng không phải thứ gì tốt, chăng hoa thành thói, chỉ riêng bạn gái tin đồn thôi đã một bàn tay đếm không xuể, vô cùng lăng nhăng.
Cho nên khi nghe tin gia tộc muốn gả mình cho người đó, Nam Cung Tuyết lập tức từ chối, thậm chí còn lựa chọn rời nhà trốn đi để phản kháng.
Nhưng vị kia nhà họ Thôi làm người vô cùng bá đạo, tuyên bố với bên ngoài là Nam Cung Tuyết đã sớm là người của hắn.
Ai dám tiếp cận Nam Cung Tuyết, hắn sẽ đánh gãy chân đối phương.
"Tớ không hề thích tên họ Thôi kia, cũng không có chút quan hệ nào với hắn cả, hắn càng không thể xen vào chuyện tớ tìm ai làm bạn trai." Nam Cung Tuyết nói.
Quách Hiểu Đình lắc đầu: "Tiểu Tuyết, tớ chỉ muốn tốt cho cậu thôi, không cần tớ nói cậu cũng biết con trai nhà họ Thôi ngang ngược như thế nào. Nếu hắn mà biết đến người bạn trai này của cậu, thì sợ rằng bạn trai cậu sẽ chết rất thảm."
"Con trai nhà họ Thôi chó má gì, cứ mặc kệ hắn là được."
Lý Quân nghe mấy cô nói như thế, trong lòng anh cũng khó chịu nên lớn tiếng nói.
Sau đó giống như tuyên thệ chủ quyền, anh xoay người nâng mặt Nam Cung Tuyết lên, cắn một cái lên đôi môi đỏ mọng của cô.
"Vừa mềm vừa thơm ngọt, cảm giác không tệ."
Lý Quân chép miệng thầm nghĩ.
Mà Nam Cung Tuyết đã đỏ bừng mặt, cúi đầu xuống.
Quách Tiểu Đình và những người khác bên cạnh cũng bị hành động lớn mật này của Lý Quân làm cho sợ ngây người.
"Nhóc con, lá gan anh thật lớn."
Quách Hiểu Đình lạnh lùng cười một tiếng: "Tôi hy vọng khi đối mặt với con trai nhà họ Thôi, anh còn có thể lớn gan như vậy."
"Được rồi, mọi người vào nhà trước đi."
Lúc này Loan Thục Ninh mới đứng ra hoà giải.
Lý Quân cũng đi vào theo.
Trong nhà cũng còn có mấy cô gái và chàng trai.
Khi nghe nói Lý Quân là bạn trai của Nam Cung Tuyết, tất cả đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Đợi đến khi Lý Quân đi toilet, bọn họ lập tức vỡ tổ.
"Nam Cung Tuyết, chuyện này thế nào? Cậu tìm được một người bạn trai như vậy ở đâu? Cậu sắp phá thủng trời đến nơi rồi."
"Đúng vậy, Tiểu Tuyết à, cho dù cậu không muốn kết hôn với Thôi Ngạn, thì tốt xấu gì cũng phải gả một người môn đăng hộ đối chứ. Cậu tìm một người như vậy, làm sao gia tộc nhà cậu có thể đồng ý được."
"Tiểu Tuyết, cậu thành thật nói cho bọn tớ biết, có phải cậu muốn chơi đùa đúng không? Nếu như cậu thật sự muốn chơi một chút thì có thể tìm một người mẫu nam hay gì đó, loại đàn ông này là si tình nhất, cậu đừng để đến lúc đó không dễ buông tay đâu."
Sắc mặt Nam Cung Tuyết trở nên lạnh lùng: "Đầu tiên, tớ muốn tuyên bố, tớ thật lòng thích Lý Quân, không phải là muốn chơi đùa như các cậu nói.”