Lúc này, ánh mắt Lý Quân thờ ơ, giống như một vị thần.
“Thằng chó già, ông còn muốn nói gì nữa không?”
Hà Kính Tùng cảm thấy lạnh cả người.
Đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Lý Quân, ông ta biết với sự tàn nhẫn của Lý Quân thì tuyệt đối sẽ không tha cho mình.
Lần này, vì để đối phó với Lý Quân, ông ta đã bố trí hơn mười tay súng bắn tỉa và tám võ giả nhưng không ngờ rằng vẫn thất bại.
Đây là loại thực lực khủng bố gì, người như vậy còn đáng sợ gấp mười lần Đông Phương Trạch.
“Lý Quân, cậu quả thật rất mạnh, nhưng cậu cho rằng nếu tiêu diệt nhà họ Hà thì cậu có thể sống yên ổn sao? Nhà họ Hà đã tồn tại trăm năm, giết tôi, cậu sẽ bị vô số gia tộc trả thù.”
“Thật vậy sao? Vậy tôi muốn xem sự trả thù của vô số gia tộc này lợi hại đến mức nào.”
Vừa nói, ngón tay Lý Quân vừa chậm rãi siết chặt.
Hà Kính Tùng khó thở, hai chân đạp loạn xạ.
“Thả cha tôi ra.”
Thấy tình cảnh này, Hà Sâm An cầm một cái ghế bên cạnh lên rồi đập về phía Lý Quân.
Nhưng anh ta chưa kịp đến gần thì đã bị Lý Quân đá ra ngoài, đập vào cây cột cách đó năm mét.
Giờ phút này, sắc mặt Hà Kính Tùng đã chuyển sang màu xanh tím, thậm chí mắt đã trợn tròn lên.
Xem ra là sắp bị Lý Quân bóp cổ đến chết.
“Long Nha Vệ làm việc, còn không mau tránh ra.”
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn vang lên.
Một nhóm người cầm súng đã nạp đạn xông vào, người cầm đầu chính là Long Nha, Hạ Vân Huy và Đường Trúc.
Nhưng khi họ vội vàng chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng ở hiện trường, họ không khỏi mở to mắt.
Long Nha điều binh tới đây, trên đường lại gặp vài gia tộc chặn lại nên mới tới trễ.
Vốn dĩ hắn lo lắng cho sự an toàn của Lý Quân, nhưng điều hắn không ngờ lại là nhìn thấy cảnh Lý Quân bóp cổ Hà Kính Tùng.
“Sao mấy người lại ở đây?”
Nhìn ba người xuất hiện, Lý Quân cau mày.
Những người này đến đây góp vui cái gì vậy?
“Chuyện này...”
Long Nha bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng ngợp.
Hắn tới là để cứu Lý Quân chứ không phải để cứu Hà Kính Tùng.
Bây giờ Lý Quân chiếm thế thượng phong, hắn không biết phải làm sao.
“Lớn mật, thả gia chủ nhà họ Hà ra!”
Đúng lúc này, một tiếng gầm khác vang lên, bóng dáng dày đặc lao vào.
Trong đó có lão giả mặc áo choàng, tức giận trừng mắt nhìn Lý Quân.
Sau khi nhìn thấy lão giả, ngay cả ba người Long Nha cũng thay đổi sắc mặt.
Hà Sâm An bị Lý Quân đánh bay ra ngoài, nói một cách hào hứng: “Chú Lữ, chú đến rồi.”
Người này hóa ra là người đứng đầu nhà họ Lữ ở thủ đô, ông ta có quan hệ thân thiết với Hạ Kính Tùng, lần này ông ta cũng biết chuyện Hạ Kính Tùng đối phó với Lý Quân.
Ông ta chú ý tới diễn biến của toàn bộ quá trình, người của Long Nha Vệ vội vàng chạy tới, Lữ Tam Tuyệt phái người cố ý cản trở để ngăn cản người của Long Nha Vệ cứu Lý Quân.
Nhìn thấy Long Nha Vệ xông vào, đám người bọn họ cũng xông vào.
Giờ phút này thấy Hà Kính Tùng gặp nguy hiểm, ông ta bất chấp những thứ khác, lập tức đứng ra.