Ngụy Nhiên phát ra tiếng sói tru thảm thiết, hắn lập tức buông lỏng cánh tay Mạnh Thanh Thiển rồi che hạ bộ không ngừng thở hổn hển, trên trán cũng có mồ hôi ròng ròng chảy xuống.
Sau khi Mạnh Thanh Thiển thoát khỏi nanh vuốt của Ngụy Nhiên, cô vội vàng chạy ra ngoài, nhưng chưa chạy được hai bước thì đã bị một đám người chặn lại.
"Người đẹp Mạnh à, ngay cả anh Ngụy của chúng tôi mà cũng dám đánh, cô đúng là to gan thật đấy,"
Thanh niên đầu đinh dùng một tay đẩy Mạnh Thanh Thiển lùi lại mấy bước, khiến cô suýt chút nữa té lăn ra đất.
Sự việc hôm nay đã được Ngụy Nhiên lên kế hoạch từ trước, và hầu hết những người xem đến xem đều là bạn bè của hắn.
Làm sao một người phụ nữ yếu đuối như Mạnh Thanh Thiển có thể trốn thoát dễ dàng như vậy được.
"Ngăn con đĩ nhỏ này lại, chết tiệt, dám đá ông đây."
Ngụy Nhiên vừa thở hổn hển vừa gầm lên giận dữ, hắn đỏ ngầu cả mắt.
...
"Thằng nhóc kia, ông đây nói chuyện với mày đấy, mày không nghe thấy à?"
Nhìn thấy Lý Quân không trả lời mình mà cứ nhìn về phía quảng trường bên kia, Tiểu Tây không khỏi có chút phẫn nộ nói.
Lý Quân vẫn phớt lờ hắn và đi về phía quảng trường.
Đương nhiên, anh không thể trơ mắt nhìn Mạnh Thanh Thiển bị một đám người bắt nạt được.
Chỉ là động thái như vậy lại càng khiến Tiểu Tây tức giận hơn.
Hắn duỗi tay trực tiếp chặn đường Lý Quân, mắng: "Mẹ kiếp, ông đây cho mày đi rồi sao? Muốn đi cũng được, quỳ xuống liếm sạch sẽ đế giày cho ông đây, ông đây sẽ tha cho mày."
Bởi vì nguyên nhân Tiểu Tây luyện tập quyền đạo, lại thêm gia cảnh bất phàm nên từ nhỏ hắn đã là sự tồn tại ngang ngược bá đạo.
Lý Quân mấy lần không nhìn hắn, đã để hắn vô cùng bất mãn, sao có thể tùy tiện bỏ qua được.
Lý Quân nhìn thấy Tiểu Tây chắn ngang đường mình đi thì không khỏi cau mày.
Anh đang phải chú ý chuyện của Mạnh Thanh Thiển ở bên kia, mà tên này cứ như một kẻ ngu xuẩn lải nhải làm màu ở trước mặt anh, bây giờ lại còn dám chặn đường đi của anh lại.
Lúc đầu Lý Quân dự định một hồi nữa sẽ tái giáo dục hắn, không ngờ đối phương lại dây dưa không dứt.
Lúc này anh lạnh lùng nói: "Tránh ra, bây giờ tôi không có thời gian nói chuyện với anh."
"Cái gì?"
Tiểu Tây không ngờ thái độ của Lý Quân đối với mình lại cứng rắn như vậy.
Sợ là thằng nhóc này không biết chữ "chết" viết như thế nào.
Lúc này hắn mới hét lên: "Con mẹ nó mày ra vẻ quá, có giỏi thì lặp lại lần nữa cho ông đây..."
Nhưng hắn còn chưa nói hết câu, Lý Quân đã không nhịn được nữa.
Bởi vì anh quan tâm Mạnh Thanh Thiển nên mới không có tâm trạng so đo với đối phương, nhưng đối phương lại không có chút tự giác nào.
Hiện tại còn dám chửi anh, đúng là đang đi tìm cái chết.
Một giấy sau, Lý Quân dùng một tay móc lấy cổ Tiểu Tây rồi ấn mạnh xuống, sau đó lên gối cứng vào bụng hắn.
"Phốc!"
Tiểu Tây chỉ cảm thấy bụng dưới quay cuồng một hồi, một ngụm nước chua phun ra từ trong miệng.
Tiểu Tâycũng không ngờ rằng đai đen taekwondo lại không chịu nổi một đòn của đối phương như thế.
Giờ phút này, hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình co giật, đau đến mức nước mắt chảy ròng ròng.