Ngược lại Lâm Giai tương đối điềm đạm nho nhã hơn, khí chất thiên về kiểu dịu dàng thục nữ, trên đường đi ánh mắt của cô thỉnh thoảng đảo qua Lý Quân đang ngồi ở ghế phó lái, trong mắt mang theo vài phần tò mò.
Những người khác không hề hay biết nhưng cô thì tình cờ đọc được những tin tức về Lý Quân.
Chủ tịch tập đoàn Quân Lâm, giá trị con người hơn hai ngàn tỷ, nếu không phải biết anh là bạn trai Nam Cung Tuyết, Lâm Giai cũng nhịn không được muốn theo đuổi.
Không thể trách Lâm Giai bợ đỡ, Lý Quân trẻ tuổi còn nhiều tiền như vậy, vẻ ngoài còn đẹp trai, thật sự là đốt đèn lồng cũng tìm không thấy người thứ hai.
Sở Châu cách Ngô Châu không gần, hơn nữa tốc độ lái xe của Loan Thục Ninh cũng không nhanh, đi suốt bốn tiếng mới đến Ngô Châu.
Loan Thục Ninh vừa lái xe vừa giới thiệu: "Ngô Châu giữ lại rất nhiều kiến trúc cổ, phong cảnh tuyệt đẹp, ngày nghỉ lễ người tới đây du lịch đặc biệt nhiều, cha tôi vẫn luôn muốn tới đây mở khách sạn.”
Theo hướng dẫn bọn họ lái xe đến một nhà hàng.
Nam Cung Tuyết đang ở cửa đợi, Lâm Giai, Tư Tư và mấy cô gái vừa xuống xe đã nhanh chân vọt tới chỗ Nam Cung Tuyết.
"Tiểu Tuyết, vì tổ chức sinh nhật cho cậu, chúng tớ chạy hơn ba trăm km, có đủ chân thành hay không?"
Tư Tư tính cách cởi mở, trực tiếp ôm Nam Cung Tuyết thật chặt.
Nhưng mà Nam Cung Tuyết lại lơ đãng nhìn chung quanh, mãi đến khi nhìn thấy Lý Quân xuống xe, trên mặt mới lộ ra nụ cười.
“Tiểu Tuyết, tại sao lại chọn tổ chức sinh nhật ở đây? Nghe nói trang viên nhà cậu chiếm diện tích hơn ba mươi mẫu đất, tớ vẫn muốn xem một chút.”
Tư Tư hỏi.
“Trong nhà có người lớn, chúng ta không nên quá ầm ĩ.”
Nam Cung Tuyết thuận miệng giải thích một câu, sau đó đi qua chỗ Lý Quân.
“Anh đến rồi à!”
“Đúng vậy, lần trước nói muốn tới, kết quả bị vài việc làm chậm trễ!”
Lý Quân giải thích.
Nam Cung Tuyết cười cười: "Không có việc gì, em biết anh nhất định là có việc gấp.”
Nhìn bóng dáng hai người đứng ở nơi đó, xung quanh một đám bạn bè không khỏi phát ra tiếng kêu hâm mộ.
“Tiểu Tuyết, có muốn hôn một cái không?”
Tư Tư cười xấu xa nói.
Mặt Nam Cung Tuyết lập tức đỏ bừng.
“Được rồi, chúng ta đi vào thôi.”
Nam Cung Tuyết nói lảng sang chuyện khác, giục mọi người đi vào bên trong.
Vừa định bước vào nhà hàng, Lý Quân hơi khựng lại, anh cảm giác được xung quanh mình có mấy luồng khí tức ẩn giấu, khá mạnh mẽ, giống như đang theo dõi Nam Cung Tuyết.
“Xem ra quan hệ giữa Nam Cung Tuyết và gia đình cô ấy không thoải mái như cô ấy nói, kể cả bữa tiệc sinh nhật này cũng không đơn giản.”
Lý Quân thầm nghĩ.
Mọi người đã vào trong nhà hàng.
Nam Cung Tuyết đặt cả một tầng để mọi người có thể vui chơi thỏa thích.
Bánh sinh nhật lớn đặt ở bàn giữa.
Còn có mấy nam nữ, hẳn là bạn bè của Nam Cung Tuyết ở Ngô Châu.
Đồ ăn còn chưa bắt đầu mang lên, mọi người đã nhao nhao lấy ra quà sinh nhật của mình.
Lý Quân cũng mang một cái hộp đưa cho Nam Cung Tuyết.
“Chúc mừng sinh nhật.”
Hắn nói.
"Cảm ơn."
Nam Cung Tuyết tiếp nhận cái hộp trong tay Lý Quân, vui vẻ cười.