Lý Quân hơi trầm tư.
“Quả nhiên có nội gián.”
Nhớ lần trước khi anh ở sở nghiên cứu, Phương Phương nghe nói có phương thuốc mới, ánh mắt cô ta đã sáng lên khó hiểu, bị Lý Quân nhạy bén thấy được.
Lúc đó anh còn cho rằng cô ta đang thán phục công hiệu của Thuốc Trường Thọ, bây giờ nhớ lại mới nhận ra, từ lúc đó Phương Phương đã nổi lòng tham.
“Đúng là biết người, biết mặt cũng chưa chắc đã biết được lòng dạ!”
“Nhưng mà đồ của tôi, làm gì có chuyện muốn trộm là trộm?!”
Trong mắt Lý Quân nổi lên một tia rét lạnh.
“Phương Phương đã chạy trốn, biển người mênh mông, đi đâu tìm cô ta bây giờ?”
Tống Bạch Long chán nản ngồi thụp xuống, sự xuất hiện của Thuốc Trường Thọ làm cho ông ta hưng phấn và vui mừng rất lâu, cũng vì nó mà bỏ ra rất nhiều công sức, không ngờ cuối cùng lại bị học trò trộm đi thành quả.
“Yên tâm, cô ta chạy tới chân trời góc biển tôi cũng lôi đầu về được, huống chi thời gian ngắn như vậy, cô ta chạy chưa xa đâu, có thể vẫn còn ở Thanh Châu.”
“Cho dù ở Thanh Châu nhưng mà Thanh Châu lớn như vậy, làm sao tìm được?”
Bên cạnh có người nhịn không được nói.
“Thanh Châu có trụ sở chính của tập đoàn Hạo Thiên.”
Lý Quân nói.
Tống Bạch Long bên cạnh lập tức ngẩng đầu.
“Ý của lão đại là...... Lý Thất Phu?”
Tống Bạch Long cũng từng là tù nhân ở nhà tù số 4, ông ta đương nhiên cũng biết Lý Thất Phu.
Khi đó mối quan hệ giữa Lý Thất Phu và ông ta rất bình thường.
“Trụ sở tập đoàn Hạo Thiên ở Thanh Châu, tôi sẽ ghé qua đó tìm anh ta.”
Nói xong, Lý Quân rời khỏi sở nghiên cứu Bạch Long, chạy xe tới dưới lầu tập đoàn Hạo Thiên.
Tập đoàn Hạo Thiên là xí nghiệp lớn nhất Thanh Châu, cộng thêm sức ảnh hưởng của Lý Thất Phu nên thế lực của tập đoàn này có thể xem là số một số hai ở Thanh Châu. Toà nhà của tập đoàn cũng vô cùng khí thế.
Ngay cả Lý Quân khi nhìn thấy cũng có chút kinh ngạc.
So sánh thì tập đoàn Quân Lâm của anh có vẻ lép vế hơn.
Một tập đoàn Hạo Thiên khí khái như vậy, nếu tập đoàn Chiến Long còn lớn hơn tập đoàn Hạo Thiên thì nó sẽ hoành tráng đến mức nào?
Tuy rằng Lý Quân được lão đầu chọn làm người thừa kế Chiến Long Điện, nhưng anh chưa từng tới trụ sở của Chiến Long Điện, đối với sự tình bên trong Chiến Long Điện, Lý Quân cũng chả biết gì nhiều.
Lão đầu làm vậy là để bảo vệ Lý Quân, nhưng anh cũng đã tự hứa với lòng, không bao lâu nữa, anh sẽ chứng minh với mọi người, lựa chọn của lão đầu không sai.
Xe dừng ở bãi đỗ xe, Lý Quân đi vào bên trong tòa nhà.
Đại sảnh rất lớn, những người thành đạt ăn mặc hào nhoáng đang ngồi đầy sảnh, cứ như đang chờ đợi điều gì đó.
Lý Quân đang muốn đi vào bên trong nhưng lại bị nhân viên công tác ngăn lại bên ngoài.
“Tiên sinh, xin hỏi anh muốn tìm ai?”
“Tôi tìm ông chủ của các cô.”
Lý Quân nói.
“Xin lỗi tiên sinh, như tiên sinh cũng thấy, người ngồi ở sảnh ai cũng đang muốn gặp ông chủ của chúng tôi, nếu ngài cũng có việc cần trao đổi với ông chủ, ngài có thể đăng ký trước, đợi đến lượt, chúng tôi sẽ gọi tên ngài.”
Gã đàn ông trung niên đầu hói bên cạnh nhịn không được cười cười, nói: "Người anh em, trong đại sảnh ai cũng tới để gặp Lý Thất Phu, tôi đây xếp hàng ba tiếng rồi đấy!”
“Bây giờ mà cậu đăng ký thì e là phải xếp hàng đến ngày mai.”
Thì ra tập đoàn Hạo Thiên gần đây mới khởi động một hạng mục lớn, cần tìm thương nhân hợp tác, làm cho toàn bộ Thanh Châu đều chấn động.