Trước cửa công trường có mấy bảo vệ đang nói chuyện phiếm.
Thấy Lý Quân đi tới, bọn họ vội vàng ngăn cản đường đi, hỏi: "Tới làm gì đây?”
“Tôi là bạn của Hùng Bi, tôi tới tìm hắn.”
Lý Quân biết Hùng Bi làm bảo vệ, hắn với mấy người này chắc là đồng nghiệp.
Quả nhiên, nghe được hai chữ Hùng Bi, bảo vệ hơi biến sắc, lắc đầu nói: "Hùng Bi đã từ chức, không có ở đây, cậu đi đi.”
Nghe nói như thế, Lý Quân không tin lắm.
“Hùng Bi không có ở đây, vậy tôi tìm ông chủ các anh có chút việc.”
Nói xong, anh liền muốn xông vào bên trong.
Bảo vệ kia vừa nhìn lập tức nóng máu, đưa tay muốn nắm bả vai Lý Quân.
Lý Quân hừ lạnh một tiếng, khí kình trên người nổ tung, lực lượng vô hình lan tràn ra xung quanh.
Ngón tay bảo vệ kia vừa mới đặt lên vai Lý Quân đã cảm thấy tê dại, giật mình lui về phía sau ba bước.
Những bảo vệ khác thấy vậy thì hô hào lấy gậy gộc ra, muốn động thủ với Lý Quân.
Ngay sau đó, tất cả đều sững sờ tại chỗ.
Lý Quân tiện tay cầm thanh thép dày ba tấc ở trên đất lên, hai tay cầm hai đầu thanh thép, anh hít sâu một hơi, đồng thời dùng sức, thanh thép lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, từ từ cong vòng lại.
Thanh thép uốn cong từng chút một, cuối cùng tạo thành một góc vuông.
Đây chính là cốt thép to bằng cánh tay trẻ con, không phải là thép hoa văn mỏng lét dùng để trang trí.
Lúc bình thường thanh thép này có lơ lửng trên mặt đất, hai người đàn ông trưởng thành đứng hai đầu cũng không thể làm nó lõm vào, bây giờ lại bị Lý Quân dùng hai tay bẻ thành hình vuông, sức mạnh này đúng là quá khủng bố.
Nhưng vẫn chưa xong, sau khi bẻ thanh thép thành hình vuông, Lý Quân tiếp tục dùng sức, thanh thép tiếp tực biến dạng, mãi cho đến khi hai đầu thanh thép gập lại chung một vị trí.
Lý Quân vẫn chưa chịu dừng tay, anh tiếp tục gấp đôi thanh thép, gấp bốn rồi gấp tám,..
Thanh thép dài tới một mét, bị Lý Quân vò một hồi cuối cùng biến thành một cục thép.
Vài công nhân đi ngang qua, nhìn thấy vậy thì dừng bước.
Bọn họ nhìn cảnh này, ai nấy nuốt nước bọt sợ hãi.
Đây mà là con người sao?
Lý Quân cười nhàn nhạt, tuỳ ý ném cục thép vừa vo xuống đất, cục thép nặng trịch nện xuống làm bụi đất văng lên tung toé.
Sau đó anh nghênh ngang đi vào trong công trường.
Đám bảo vệ kia đứng im tại chỗ, không ai dám ngăn cản.
Bọn họ biết bọn họ gặp được cao thủ rồi.
Người thanh niên này, sức lực khủng bố như vậy, nếu như đánh chết bọn họ thì bọn họ đi nói lý với ai bây giờ?
Làm bảo vệ lương bèo bọt mà còn phải bán mạng sao?
Trong công trường, một dãy nhà thép đủ màu, phía dưới có rất nhiều công nhân đang lui tới.
Văn phòng của bộ phận quản lý dự án.
Một gã đàn ông trung niên đầu hói đang hút thuốc.
Xung quanh có mấy tên giang hồ mặt mũi hung ác đứng canh, mà người Lý Quân đang tìm kiếm - Hùng Bi cường tráng đang nằm trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.
Gã đầu hói phà khói thuốc, mắng: "Tụi mày là một đám phế vật, thiếu chút nữa để cho thằng này chạy mất, nếu không phải tao nhanh chân chạy tới, bỏ thuốc hắn thì bây giờ đến cái bóng của hắn cũng chả bắt được đâu!!”
“Thằng này thể chất khác với người thường, bán cho tụi ở biên giới phía Nam, trị giá tận năm mươi vạn đấy!”
Nghe gã đầu hói răn dạy, mấy tên đàn em bặm trợn xung quanh đều cúi đầu nhận sai, không dám cãi lại.
"Lão Thất, lát nữa mày nhanh chóng liên lạc người bên biên giới phía Nam, nhớ kỹ, một tay giao tiền một tay giao hàng, tụi bên đó chả phải loại tốt đẹp gì đâu! Đừng để đến lúc đó người giao cho tụi nó rồi mà một cắc cũng không lấy được!”