Cho dù một người luyện công phu đến cảnh giới cao hơn nữa thì những bộ phận yếu ớt trên người vẫn là điểm yếu trí mạng.
Khi Lý Quân đâm tới, trên mặt đầu trọc cũng biến đổi.
“Hô hô!”
Cánh tay hắn dao động, nghe cứ như cơ bắp trên cánh tay cục mịch đó đang vang lên những tiếng gào thét trong không khí.
Đầu trọc bước chân về phía sau, thân thể vừa di chuyển, hắn đã nắm quyền đập xuống, định đấm vào cái tay đang tập kích bên hông của Lý Quân.
“Năng lực phản ứng không tệ.”
Lý Quân khích lệ nói.
Khi nắm tay đối phương hạ xuống, bàn tay Lý Quân nháy mắt mở lớn, giống như mãng xà vươn lên, chụp lấy cổ tay đầu trọc.
Trên mặt Đầu Trọc lộ ra nụ cười lạnh.
Cánh tay của hắn đã luyện cứng rắn như khối sắt, cơ bắp của hắn ngay cả gậy sắt cũng có thể bẻ gãy.
Hắn gồng cơ bắp lên, muốn thoát khỏi bàn tay của Lý Quân.
Nhưng mà mãi vẫn không thể thoát, hắn phát hiện chỉ cần khí kình đi tới vị trí cổ tay, chỗ mà Lý Quân đang nắm thì không thể nào vận công được nữa, mấy ngón tay đang giữ cổ tay hắn còn cứng hơn cả kìm sắt, hắn không có cách nào giãy thoát!
Mà đúng lúc này, cánh tay Lý Quân nhẹ nhàng run lên.
Đầu trọc ngay lập tức cảm thấy toàn bộ cánh tay giống như bị kim đâm, đau đớn lui về phía sau ba bước, toàn bộ cánh tay truyền đến cảm giác tê dại.
Đây là khí kình tiến vào cánh tay hắn, phong bế tất cả các huyệt vị quan trọng, trong khoảng thời gian ngắn, cánh tay này của hắn xem như phế!
Hai người gặp chiêu phá chiêu, nhưng người ngoài đứng xem cũng không hiểu, chỉ thấy chớp mắt là đã xong.
Những người quan sát đều nín thở.
Không ai ngờ Lý Quân có thể đánh ngang ngửa với đầu trọc.
Thư ký Hà nhìn chằm chằm giữa sân, trong lòng bàn tay cô đã mướt mồ hôi.
Mã Minh bên cạnh vẻ mặt cũng rất khó tin.
“Cậu em! Hình như là tôi xem thường cậu rồi!”
Đầu trọc tuy rằng bị Lý Quân phế đi một cánh tay nhưng lại khơi dậy khí thế hừng hực muốn so đấu của hắn, hắn giống như dã thú bị chọc giận rống to một tiếng, bước chân đạp trên mặt đất, nắm đấm thoáng chốc bao phủ cả người Lý Quân, hung hăng bổ xuống đầu anh!
Trong nháy mắt này, hắn gần như thật sự biến thành một vị La Hán, uy mãnh vô cùng.
“Anh giỏi! Hợp ý tôi lắm!”
Lý Quân không định tránh né, lựa chọn cứng đối cứng, anh bước về phía trước, đánh ra một quyền.
“Ầm ầm!”
Một quyền này mang theo khí kình khủng bố bộc phát ra xung quanh, hai bên va chạm vang lên từng đợt thanh âm cuồng bạo.
Đầu trọc chỉ cảm thấy như bị kình phong khủng khiếp đập vào mặt.
Hắn cảm giác như vừa bị đoàn tàu cao tốc đụng trúng, cả người bị Lý Quân đấm văng ra ngoài.
Thân hình cực lớn bay ra xa bảy tám thước, hung hăng nện xuống đất.
“Ầm ầm!”
Toàn bộ mặt đất đều rung chuyển.
Mọi người trong sảnh đều bị tiếng nổ này làm cho đầu váng mắt hoa.
Đợi đến khi đầu óc khôi phục bình thường thì thấy Lý Quân vẫn đang ngạo nghễ đứng ở đó, giống như chiến thần.
Tất cả mọi người ai nấy chấn động.
Cả người Lý Quân so với đầu trọc thì có thể được xem như nhỏ gầy vậy mà anh vẫn đấm được tên đầu trọc to như ngọn núi đó văng xa như vậy!
Trong cơ thể của Lý Quân ẩn chứa bao nhiêu sức mạnh vậy?
“Thế nào? Còn muốn đánh nữa không?”