Mục lục
Thiên Địa Đại Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên dưới Huyết Vân Sơn, một thân ảnh đang chạy bạt mạng ra ngoài, trong mắt y không hề che dấu sự kinh hãi trong miệng lẩm bẩm: “Quái vật, hắn không phải người, hắn là quái vật.” Người đó chính là Hắc U Minh. Vốn làn người sợ chết, hắn nhìn thấy Trác Phàm ra tay giết chết cửu trưởng lão và thất trưởng lão sau đó đánh lén bát trưởng lão liền hoảng sợ vội vàng trốn đi. Bốn người vây công còn bị Trác Phàm giết chết ba người thì lục trưởng lão bị giết cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.

“Ta phải mau chóng quay về báo tin cho Điện chủ, e là một cái Hắc Phong truy sát lệnh vẫn không đủ đe dọa được Trác Phàm nữa rồi.” Nghĩ thế, Hắc U Minh liền một mạch trở về Hắc Phong Điện.

Về phía Đường Thiên Tiếu, nhìn thấy Trác Phàm đem Đường Yên Nhi chạy trốn bị năm tên cường giả đuổi theo nên rất lo lắng. Hắn dùng toàn lực đánh nhau với bốn người kia, toàn bộ tuyệt học ám khí đều tung ra hết toàn bộ. Nhưng bốn lão giả kia cũng không phải dễ ăn, dù sao bọn chúng đều là trưởng lão của Dược Thải Đường kinh nghiệm phong phú.

Thấy Đường Thiên Tiếu liều mạng đánh nhau, bốn người không vội mà đánh nhau kiểu thả diều, một người xông đến đánh nhau sau đó lui về sau một người khác lại đánh lên. Chỉ trong thời gian ngắn, Đường Thiên Tiếu dần dần thở dốc, trên người cũng có vài đạo vết thương. Tình hình bốn người kia có khá hơn một chút nhưng không tránh khỏi bị thương nhẹ.

Nhận thấy tình hình cứ thế này không ổn, Đường Thiên Tiếu vội vàng sử dụng thủ pháp Thiên Thủ Quan Âm. Xung quanh hắn có hàng ngàn cây ngân châm xuất hiện, chỉ một cái chớt mắt, toàn bộ ngân châm điên cuồng bay ra tấn công vào đám trưởng lão Dược Thải Đường. Vội vàng lăng không né đi nhưng đây là thủ pháp lợi hại nhất của đường môn nên làm bốn người không khỏi bị một hai ngân châm trúng vào người.

Một chiêu kia kết thúc, Đường Thiên Tiếu cũng hít thở không thông, nguyên lực của hắn bị hao tổn nghiêm trọng. Nhận thấy điều này, bốn người kia cười lạnh liền đột ngột rút ma bảo ra tấn công. Thất trưởng lão dùng trường thương màu vàng, chui thương để hình một con mãn xà thè lưỡi. Bát trưởng lão sử dụng một thanh quỷ đầu đao trên chuôi đao có hình một cái đầu lâu. Cửu trưởng lão cầm một thanh đoản kiếm còn thập trưởng lão cầm một thanh đao hình ánh trăng

Ngũ phẩm ma bảo Kim Lân Xà Thương
Ngũ phẩm ma bảo Quỷ Lâu Trọng Thiên Đao
Ngũ phẩm ma bảo Thiên Sa Kiếm
Ngũ phẩm ma bảo Tà Nguyệt Luân

Thấy bốn người đem ma bảo tấn công, Đường Thiên Tiếu cũng ngưng trọng vận nguyên lực vào hai tay. Ngay lập tức tay của hắn trở đổi màu xanh như ngọc, một luồng khí lạnh từ trong tay phát ra. Đôi mắt cũng dần biến thành màu tím, một luồng tử quan cũng dần phát ra trong mắt hắn.

Huyền giai trung cấp võ kỹ Huyền Ngọc Thủ

Huyền giai cao cấp võ kỹ Tử Cực Ma Đồng

Đây là một loại võ kỹ độc môn của Đường Môn làm cho tay trở nên cứng cáp, bách độc bất xâm. Hắn không có sử dụng Linh binh bởi vì Đường Môn thiên về ám khí ám sát nên Huyền Ngọc Thủ là thứ gì nhất hắn có thể luyện. Đồng thời, Tử Cực Ma Đồng cho phép hắn tăng cường nguyên thần trong lúc nhất thời có thể có phản xạ chính xác hơn bình thường.

Đường Thiên Tiếu dùng Huyền ngọc thủ nắm lấy trường thương đâm tới sau đó nhào lộn một vòng tránh đi một đao tạt ngang. Tay hắn giữ lấy trường thương kéo lại đỡ lấy một kiếm chém tới từ bên hông. Hắn đạp không bay lên né tránh Tà Nguyệt Luân từ xa bay tới theo hình vòng cung đánh thẳng vào lưng.

Tử Cực Ma Đồng – Tử Cực Thần Quang

Lúc bốn người ở dưới đang tụ lại, đôi mắt của Đường Thiên Tiếu chợt trừng lên, Một luồn ánh sáng màu tím ngay lập tức đánh vào nguyên thần của bọn chúng. Tử Cực Thần Quang chính là kỹ năng cộng thêm khi tu luyện Tử Cực Ma Đồng công thêm với thực lực Thiên Huyền Cảnh có thể làm hắn phát ra một luồng ý niệm làm tê liệt đối phương nhất thời tùy theo nguyên lực của đối phương. Có thể nói đây là võ kỹ huyền giai lợi hại có thể xếp ngang hàng với một ít loại địa giai võ kĩ khác.

Bốn người bị tấn công vào nguyên thần không khỏi thoáng chậm lại, đầu cảm thấy đau nhứt. Thập trưởng lão nén đau thôi động Tà Nguyệt Luân đang đánh vào khoảng không lượng một vòng tiếp tục nhắm thẳng Đường Thiên Tiếu mà bay đến.

Vội vàng bay ra sau, Đường Thiên Tiếu ném một hai quả Thiết đảm về phía kẻ địch, khi đến gần chúng chà xát vào nhau sau đó một viên bắn ra hàng đống ám khí viên còn lại phát ra độc vụ làm bốn người không khỏi hoảng hốt tản ra.

Đường Thiên Tiếu lại ném ra hai phi tiêu một trước một sau đánh tới Bát trưởng lão đang cầm quỷ đầu đao kia. Lão đầu này thấy vậy vội vàng đưa đao cản trở phi tiêu bay đến trước rồi định nhảy đi né tránh cái còn lại. Nào ngờ phi tiêu trước bay chậm hơn, cái đằng sau đã đến trước đánh thẳng vào vai trái của Bát trưởng lão. Khẽ “Hự” một tiếng, hắn vội vàng nhảy lui về sau, lập tức phát hiện kinh mạch có dấu hiệu hỗn loạn. “Trong phi tiêu có độc” Nghĩ thầm trong lòng, bát trưởng lão vội vàng điểm huyệt trên người, dùng nguyên lực khống chế độc tố lan ra.

Ngay khi Bát trưởng lão lui về, Thất trưởng lão lại cầm trường thương bay lên đâm liên tiếp vào người của Đường Thiên Tiếu. Thấy đối phương lùi ra né đi, Thất trưởng lão bèn quét ngang trường thương đánh vào Tà Nguyệt Lưng đang bay đến làm nó bất ngờ đổi hướng bay thẳng đến chỗ Đường Thiên Tiếu.

Mắt thấy Tà Nguyệt Luân bay đến, Đường Thiên Tiếu đưa tay ra, Huyền Ngọc Thủ chụp được Tà Nguyệt Luân nhưng lực đạo quá mạnh làm hắn cảm thấy tay như muốn gãy đi. Thập trưởng lão thấy vậy cười gằng, đưa tay kết ấn lập tức tăng lực cho vũ khí của mình.

Đường Thiên Tiếu hoảng hốt vội vàng hất Tà Nguyệt Luân sang một bên lại dùng thủ pháp Khống Hạt Cầm Long đổi hướng Tà Nguyên Luân đánh về phía cửu trưởng lão đang cầm kiếm bay tới. Lão đầu này thấy vậy lập tức quét kiếm đánh Tà Nguyệt Luân bay về phía Thập trưởng lão để hắn thu về.

Bát trưởng lão xử lí xong vết thương quay trở lại, bốn người lại tiếp tục giao chiến. Một lúc sau, Đường Thiên Tiếu bị Tà Nguyệt Luân khóa chặt, trường thương của Thất trưởng lão cũng nhanh chóng đâm tới xoẹt qua vai để lộ một đường rách lớn. Sau đó, trường kiếm cũng rạch một đường ngay trước mặt. Chưa xong, ngay lúc Đường Thiên Tiếu cắn răng chịu đau định tìm cách nhảy ra thì một thanh đại đao to lớn cũng từ trên chém xuống thẳng vào đầu hắn.

“Lần này xong rôi.” Đường Thiên Tiếu triệt để tuyệt vọng, nhìn một đao kia đánh xuống. Hắn cắn răng vận nguyên lực lên hết mức để tự bạo. Nào ngờ, từ bên ngoài, một thanh đại đao khác phi đến đánh thẳng vào bát trưởng lão đang chém xuống kia làm hắn đổi thế đưa đao đỡ lấy lùi về sau năm bước.

Đường Thiên Tiếu thoát chết vội vàng nhảy ra khỏi vòng chiến. Bốn người còn lại cũng trừng mắt nhìn về phía thanh đại đao bay tới. “Xem ra ta tới không muộn nha.” Một thân ảnh từ sau gốc cây bước ra để lộ khuôn mặt của Trác Phàm. Trên đường tới đây, hắn đã chữa trị cho cánh tay bị gãy miễn cưỡng có thể cử động đánh nhau.

“Trác Phàm tiểu hữu, Yên Nhi đâu?” Đường Thiên Tiếu nhìn thấy Trác Phàm kịp thời ra tay cứu mạng không khỏi cảm kích nhưng lại không thấy Đường Yên Nhi bên cạnh làm hắn lo lắng hỏi. Hắn tháy khắp thân người Trác Phàm toàn là máu, hẳn là đã trải qua một trận tử chiến mà may mắn sống sót sao lại không lo lắng cho con mình còn chưa có xuất hiện cho được.

“Yên tâm đi, Yên Nhi là đồ đệ của ta, ta đương nhiên phải bảo vệ an toàn cho nàng rồi. Lại nói người của Hắc Phong Điện cùng Dược Thải Đường đúng là có sở trường lấy đông đánh ít nha.” Trác Phàm trả lời Đường Thiên Tiếu rồi quay sang nhìn bốn người đang kinh ngạc kia lên tiếng mỉa mai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK