Tại một thị trấn lớn, trong trung tâm, một tòa biệt phủ bắt mắt ngay giữa trấn. Mọi người trong trấn đều biết đấy là nơi ở của điện chủ Hắc Phong Điện, một trong Bát đại thế gia.
Bên trong biệt phủ, ngay giữa phòng khác, một vị trung niên sắc mặt âm trầm, hai mắt nhìn vào ngọc giản đang cầm trên tay. Chợt khí thế phát ra làm mấy tên thủ hạ đang quỳ ở trước mặt hắn cảm thấy khó thở. Hắn đem tay vò nát ngọc giản, nhìn qua những lão giả đang ngồi hai bên lên tiếng: “Trác Phàm này là người như thế nào, dám giết người của Hắc Phong Điện ta?”
Một vị lão giả đứng lên bẩm báo: “Bẩm điện chủ, Trác Phàm này lai lịch không rõ ràng. Được biết hắn tên thật là Trác Nhất Phàm con trai của Trác Phong thành chủ. Năm năm trước Trác Phong bị đệ đệ của hắn là Trác Vũ ám toán tự bạo, bản thân Trác Nhất Phàm rơi xuống vực mất tích. Vài tháng trước hắn xuất hiện ở Vạn Thú Sơn Mạch trộm Ngân Hà Kim Sa bị Ngũ trưởng lão đánh trọng thương bỏ chạy. Sau đó hắn quay về báo thù.”
Điện chủ Hắc Phong Điện nắm chặt tay trên chiếc ghế ngọc làm xuất hiện vài vết nứt, hắn cực kì tức giận. Hắc Quỷ Hành được xưng là Quỷ Linh Lung một trong tam đại trí tinh của Thiên Vũ Đế quốc. Các gia tộc còn lại trong Bát Thế gia đều có phần kiên kị cái tên này.
Hắc Quỷ Hành chết đi dẫn đến sự chế nhạo của những gia tộc khác, còn làm hắn mất đi đệ nhất quân sư bày mưu tính kế.
Nhìn thấy được Điện chủ tức giận, một người khác vội vàng đứng lên nói: “Điện chủ, Ngũ trưởng lão tuy trí tuệ hơn người nhưng quá phụ thuộc vào nó dẫn đến họa sát than cũng là do hắn tự làm lấy. Nếu như hắn chết đi, ta đề cử để đồ đệ của hắn đảm nhiệm chức vụ quân sư cho Hắc Phong Điện chúng ta. Dù sao tên Hắc U Minh cũng là đồ đệ xuất sắc nhất của Hắc Quỷ Hành, hắn tuy thực lực không cao nhưng lại có mưu trí không thua gì Hắc Quỷ Hành.”
Điện chủ Hắc Phong Điện trầm ngâm một chút, khẽ gật đầu cho người gọi Hắc U Quy đến. Không lâu sau, một tên thanh niên nhìn qua khoảng hai ba hai bốn tuổi, đầu tóc gọn gang ra dáng như sinh tay cầm một cái quạt xuất hiện. Hai tay đưa lên cúi đầu bái chào điện chủ rồi yên lặng.
“U Minh, gần đây chuyện của sư phụ ngươi ngươi đã nghe rồi chứ? Tên Trác Phàm kia phải làm như thế nào?” Điện chủ nheo mắt nhìn Hắc U Minh hỏi
“Bẩm điện chủ, Trác Phàm kia hẳn là tán tu không có thế lực đằng sau, sau khi gây ra chuyện như thế ắt hẳn sẽ ẩn nấp một thời gian. Nhưng chúng ta đưa ra Hắc Phong truy sát lệnh tìm giết Trác Phàm một mặt điều tra xem Trác Phàm có thật là sẽ quy ân hay không. Mặt khác, hắn có thể có chút quan hệ với Nhị công tử của Tinh Vẫn Các, ta có thể mượn cớ này để cho người của chúng ta vào Phong Lôi Trấn điều tra nhưng thực chất là thăm dò thực lực nông sâu của Tinh Vẫn Các. Chuyện hai đại thế gia xung đột đã lâu nhưng hoàng thất không có động tĩnh gì chứng tỏ hoàng thất đang dần xuống dốc. Việc Phủ chủ Đế Vương Phủ thống nhất Thiên Vũ chỉ là chuyện sớm muôn. Nếu như nội tình Tinh Vẫn Các yêu hoặc ngang Hắc Phong Điện ta thì sau đó báo cáo tình hình của chúng với Đế Vương Phủ để họ lo giải quyết bao che chúng ta với hoàng thất và cử người viện trợ chúng ta. Dù sao kế hoạch thống nhất bát thế gia của Đế Vương Phủ chúng ta đã ngấm ngầm đồng ý phụ thuộc làm theo. Đây sẽ là một bước lớn cho vị trí của Điện chủ sau khi thống nhất sau này.”
Nghe Hắc U Minh nói thế, Điện chủ mới chậm rãi gật đầu hài lòng nói: “Được! Chuyện này cứ theo như ngươi mà làm.” Hắn quay mặt ra lệnh cho một tên thuộc hạ: “Ngày mai phát động Hắc Phong truy sát lệnh tìm kiếm Trác Phàm ở khắp Thiên vũ đế quốc. Cho người đến Phong Lôi Trấn điều tra tin tức của Trác Phàm.” Tên thị vệ cùng Hắc U Minh vâng lệnh cáo lui.
Ở một nơi khác trong hoàng thành, trong hoa viên trong cung đình, hoàng đế đang ngồi đánh cờ với một vị trung niên. Nhìn qua vị trung niên kia khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, có mái tóc đen hơi ngã màu, đôi mắt sắc bén như ưng, bên người hắn mang một thanh kiếm được tra trong vỏ ngọc.
“Hoàng thượng quả nhiên tâm sáng như đuốc, tại hạ thua rồi.” Vị trung niên kia chậm rãi đặt cờ xuống chắp tay nói với hoàng đế.
“Kiếm hộ vệ cũng không kém a. Nếu không phải ta may mắn làm sao đánh thắng được ngươi.” Hoàng đế cười ha hả nói.
Sau đó hoàng đế nhìn qua ngọc giản đặt ở trên bàn nói tiếp: “Kiếm hộ vệ, ngươi nói xem Trác Phàm này là ai mà có thể giết được tên Quỷ Linh Lung kia. Đúng là nhân tài, nếu hắn vì ta mà sử dụng thì thật là tốt a.”
Kiếm hộ vệ mỉm cười nói: “Tên Trác Phàm này quả thật có bản lĩnh, hắn giết Hắc Quỷ Hành coi như giảm bớt nỗi lo cho hoàng thượng. Nếu đã có thể giết được Hắc Quỷ Hành chứng tỏ hắn là người có thực lực, tâm tư hơn người. Một kẻ hữu dũng hữu mưu như thế ắt hẳn sẽ bị Hắc Phong Điện truy sát khắp nơi. Chỉ cần tìm ra hắn âm thầm bảo hộ, như vậy hắn có thể an bình phát triển từ chim non hóa đại bàn hô mưa gọi gió làm Hắc Phong Điện gà chó hỗn loạn.”
“Chuyện này hẳn là sẽ kinh động tới vị hoàng huynh kia của ta a. Nghe nói Trác Phàm có quan hệ với Tinh Vẫn Các, ắt hẳn Đế Vương Phủ sẽ âm thầm hỗ trợ Hắc Phong Điện ra tay với Tinh Vẫn Các, sau đó dần dần đánh qua các thế gia có ý định chống đối với hắn.” Hoàng đế đưa tay vuốt cằm nói.
“Ý hoàng thượng bảo vị Phủ kia sẽ ra tay lần lược nuốt trọn bảy thế gia còn lại? Đây không phải là ý đồ muốn thống nhất thế gia để đối đầu với hoàng thất sao?” Kiếm hộ pháp nghi ngờ hỏi.
“Đúng vậy, hắn có lẽ đã lên kế hoạch này rất lâu, cho nên Trác Phàm kia phải được đảm bảo an toàn phát triển, hắn sẽ là con cờ mới của ta.” Hoàng đế mỉm cười nhìn vào ngọc giản nói.
“Hoàng thượng, người không ngăn cản việc hắn thống nhất thế gia sao?”
“Sao phải ngăn cản, chẳng phải còn có một Chấn Thiên Sơn kia sao. Chấn Thiên Sơn sơn chủ tuy ít quan tâm chuyện đời nhưng lại có Âu Dương Trường Phong có thể đối đầu với Gia Các Tinh sao. Cả hai người đều là hai trong ba vị trí tinh của thiên vũ đế quốc, Chấn Thiên Sơn sẽ không để Đế Vương Phủ thuận lợi thống nhất bát thế gia đâu. Hắc Quỷ Hành tuy là một ngươi có mưu kế nhưng đó chỉ là tiểu kế mà thôi. So với hai người còn lại còn phải hắn còn rất non nớt. Trước đó Hắc Phong Điện có hắn tọa trấn phôi hợp với Gia Các Tinh còn khó làm nhưng bây giờ hắn đã chết. Việc cân bằng lực lượng của hai thế gia kia là chuyện sớm muộn. Việc ta cần làm là cứ đợi hai hổ cắn nhau rồi nhảy vào thu dọn tàn cuộc.” Hoàng đế đưa bàn tay lên nắm lại ý bảo mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay nói.
Ở một nơi khác trên một thảo nguyên xanh có một tòa biệt phủ to lớn. Nhân số nơi đây vẻn vẹn chỉ có hơn hai trăm người nhưng chỉ có hơn hai mươi cấp thấp tu giả. Đây là phủ đệ của Đại Hiền Triết, hắn có thể xem thiên văn đoán được số mệnh người khác nên được Hoàng đế và bát đại thế gia cực kì tôn trọng. Từ xưa, gia tộc này luôn ẩn thế ở đây, mỗi một vị trưởng tộc đều có đôi mắt tinh vân có thể xem tinh vân đoán mệnh trời vì thế gia tộc hắn có được sư tôn trọng của Hoàng đế và Bát thế gia. Vì luôn nhận sự yên bình nên gia tộc này không hề có cường giả tọa trấn. Giữ sân lớn, một ông lão lưng còng một tay chống gậy đang ngẩng đầu nhìn bầu trời cảm than: “Xem ra Thiên Vũ Đế Quốc sắp có biến động lớn a.” Hắn chính là Đại Hiền Triết
Một cô gái nhìn qua chỉ có mười sáu mười bảy tuổi từ trong nhà bước ra, thấy Đại Hiền Triết đang ngẩng đầu nhìn trời liền chạy tới lên tiếng: “Gia gia, người lại xem thiên địa dị tượng sao. Mau vào trong nhà đi, chuyện xem xét tinh vân cứ để cha con là được rồi.” Nói rồi nàng dẫn lão giả vào trong nhà.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK